Chương 482
“Thật sao? Nhà họ Hách sẽ thua sao?”
Nhìn vẻ mặt của bà Hách, có vẻ như bà ta không dễ dàng từ bỏ như vậy.
“Không, nhà họ Mạc sẽ lập ra hai người đại lý cấp hai.
Mạc Đông Lăng sẽ không dễ dàng buông tha cho nhà họ Hách đâu.”
Nếu như không phải vì Mạc Tiểu Khê làm ra chuyện này.
Thì lần này nhà họ Hách vốn không có chút hy vọng nào cả.
Mạc Đông Lăng đã cho mình cách giải quyết đóng kịch để giăng bẫy lừa người này,như vậy bản thân mình đang nợ Mạc Đông Lăng một ân huệ.
Tiền thì trả được, nhưng ân huệ thì không tiền trả cho lắm.
Thi Nhân gật đầu, sắp xếp như vậy là tốt nhất.
Cô không ngờ Mạc Đông Lăng sẽ giúp đỡ hai người họ như vậy, chuyện này thật sự năm ngoài suy nghĩ của cô.
“Vậy việc hợp tác với tập đoàn Quang Viễn có lẽ sẽ không có vấn đề gì chứ?”
“Sẽ không có vấn đề gì đâu, tất cả chỉ là đang đóng kịch mà thôi.”
Không có gì thì tốt, Thi Nhân có thể yên tâm được rồi.
Điều chủ yếu là vừa nãy Mạc Đông Lăng đóng kịch quá chân thật, suýt chút nữa thì cô lo lắng anh ta sẽ suy nghĩ lại về việc hợp tácgiữa hai nhà bọn họ.
Thi Nhân bình tĩnh trở lại, cô đột nhiên nhéo Tiêu Khôn Hoằng: “Mà vừa nãy ánh mắt Mạc Mỹ Đình nhìn anh, rốt cuộc là có ý gì vậy hả?”
Cô luôn cảm thấy Mạc Mỹ Đình có gì đó không giống đối với Tiêu Khôn Hoằng.
Nhưng cô lại không nói ra được mà chỉ đơn thuần dựa vào trực giác của phụ nữ mà thôi.
“Em không quen cô ta, có lẽ là vì em anh nên cô ta muốn chia rẽ quan hệ của chúng ta”
Đây chỉ là nguyên nhân ở bề nổi mà thôi.
Nếu như cô gái đó thật sự là Bạch Mỹ Đình, vậy thì sẽ còn rất nhiều chuyện phải nghiên cứu tìm tòi nhiều hơn.
Chỉ là bây giờ vẫn chưa thể nói ra.
Hừ, điều này cũng khá đáng chú ý đấy.Thi Nhân thở phào: “Bây giờ có phải chúng ta đã qua được cửa ải rồi không?”
“Ừ, gần như là vậy”
Tiêu Khôn Hoằng nhìn cô với ánh mắt dịu dàng: “Tiếp theo chúng ta phải xa lánh trước mặt người ngoài, nhìn giống như đang cãi nhau vậy đó.
Em hiểu chưa?”
“Em biết rồi.”
Một giây sau, Thi Nhân hất tay của Tiêu Khôn Hoằng ra.
Cô sải bước đi về phía ba đứa con đang ở phía xa, để lại một mình tổng giám đốc Hoằng đang rối bời trong lòng.
Anh nghiến răng, tại sao mình lại cả thấy cô vợ nhỏ này đang rất vui vẻ nhỉ?
Tối nay khi quay về anh sẽ lại trừng phạt cô Người đàn ông đó nhíu mày, lấy chân đá cô ta ra.
Xin anh tha mạng, xin anh tha mạng”
“Kéo cô ta ra ngoài, tôi không muốn nhìn thấy cô ta nữa.
Người đàn ông đó mở mắt ra, vẻ mặt trở nên rất khó lường: “Tiết lộ, nhìn kỹ đi, kết quả lại là một trò lừa bịp Rốt cuộc điều này là cố tình che giấu hay là cố ý thu hút sự chú ý của người khác?
Nhà họ Tiêu?
Vẫn có chút thú vị đấy.
Trong trang viên nhà họ Mạc.
Tất cả mọi người trong nhà họ Mạc đều tế tựu đông đủÔng cụ ngồi trên xe lần xuất hiện, có thể nhìn thấy cơ thể và thần sắc của ông ta không được tốt cho lắm.
Ông ta nhìn Mạc Tử Tây đang đứng bên cạnh: “Cháu quỳ xuống cho ông.
“Ông nội Quỳ xuống Hai khỏe mắt Mạc Tử Tây bằng nhiệm đồ hoe, cô ấy quỳ xuống dưới mặt đất Ông cụ tức giận đến nỗi họ khan, Mạc Mỹ Đình sải bước lên phía trước dìu ông cụ không nội à, ông đừng tức giận.
Tử Tây không có ý đầu ạ.
“Nó không cố ý? Rõ ràng nó biệt nhà họ Mạc coi trọng danh tiếng vậy mà nó dần thông đồng với người ngoài để bôi nhọ nhà họ Mạc.
Ông không có đứa châu gửi ngu xuân vàđần độn như vậy.
“Ông nội, Tử Tây cũng là vì bạn mà thôi.
Mặc dù con bé phạm lỗi sai, nhưng ông hãy tha thứ cho con bé lần này đi.
Dù sao con bé cũng là cô hai của nhà họ Mạc.”
Mặc dù Mạc Mỹ Đình đang khuyên nhủ ông cụ, nhưng từng câu từng chữ cô ta nói ra đều đang nhắc nhở ông cụ rằng Mạc Tử Tây là cô hai, nhưng lại làm ra những chuyện phản bội nhà họ Mạc.
Ông cụ giận tím mặt: “Đuổi nó ra ngoài cho tôi, tôi không muốn nhìn thấy nó nữa.”
“Đi thì đi, cả đời này cháu sẽ không quay lại đây nữa.
Mạc Tử Tây đứng lên, tức giận đùng đùng đi ra ngoài.
Tất cả mọi người trong nhánh bên của nhàhọ Mạc đều khuyên nhủ, ông cụ tức giận đến nổi ngất xỉu khiến người nhà họ Mạc đều vô cùng luống cuống.
Ông cụ được mọi người vội vàng đưa vào trong phòng, bác sĩ ba chân bốn cẳng đi lên tầng cấp cứu.
Trong phòng sách chỉ còn lại Mạc Đông Lăng, anh ta gửi tin nhắn cho Mạc Tử Tây: “Diễn xuất cũng được đấy, làm em phải chịu ủy khuất rồi.”
“Anh cả, ông nội không