ẦM ẦM ẦM…
Trong ánh nhìn chăm chú của vô số người, Cuồng Long Chưởng, Vĩ Long Chưởng, Giáng Long Chưởng chính thức va chạm cùng ba quả Tà Anh Pháo…
HỰ…PHỐC…
Toàn bộ tu sĩ Hợp Thể trở xuống đang chăm chú nhìn đột ngột cảm thấy đau nhứt kịch liệt ở tai và mắt, bên trong có máu tươi chảy ra, cả thế giới xung quanh trở nên mờ ảo…
Hiển nhiên sự va chạm của Nghịch Long Lực cùng Tà Lực quá mức khủ.ng bố, vượt qua khỏi giới hạn mà bọn hắn có thể theo dõi…
Miễn cưỡng quan sát được tình hình chỉ có Độ Kiếp Kỳ và Bát giai yêu thú trở lên…
Chỉ thấy Cuồng Long Chưởng hung hăng ngông cuồng đến cực điểm, trực tiếp dùng toàn bộ thân rồng của mình nghiền ép Tà Anh Pháo…
Vĩ Long Chưởng dồn toàn bộ Nghịch Long Lực vào phần đuôi, như một chiếc roi có thể đánh nát cả bầu trời, hung hăng quất vào Tà Anh Pháo, đem nó tạc thành hai nửa.
Giáng Long Chưởng từ trên bầu trời giáng xuống, cùng lúc đó Tà Anh Pháo bắn ngược lên…
ẦM…
Chỉ thấy chín tầng mây bạo liệt, Tà Anh Pháo biến mất tung tích, hư ảnh Nghịch Long tiếp tục giáng xuống.
ĐÙNG ĐÙNG ĐÙNG…
Ba lần va chạm, ba lần Tà Anh Pháo bị nghiền nát, ba âm thanh đinh tai nhứt óc và dư ba công kích kinh thiên động địa quét ngang bát phương, đem màn nhĩ và ánh mắt của người quan chiến kịch chấn, máu tươi cuồng phún dù đã đứng trong Tứ Phương Vô Phá Trận.
Tình cảnh này khiến cả đám âm thầm hoảng sợ, nuốt nước miếng khô khốc vận chuyển Linh Lực điều trị tai và mắt, nhưng vẫn không nhịn được muốn xem trận đại chiến vạn năm chưa chắc có một này, ngay cả thở mạnh cũng không dám.
“Làm sao có thể như vậy?”
Đây là ý niệm của Lạc Vũ trước khi Vương Anh Pháp Tướng bị ba hư ảnh Nghịch Long va chạm trực diện…
ĐÙNG…RĂNG RẮC…
Tà Anh Hộ Thân trực tiếp bạo liệt, vô số cái đầu lâu bị nghiền thành mảnh vụn, thân thể khổng lồ bị đẩy lùi hàng chục dặm trên không trung…
NGAO…
Ba hư ảnh Nghịch Long vẫn không có dấu hiệu dừng lại, chúng nó bá đạo nghiền ép Vương Anh Pháp Tướng sau khi phá bỏ lớp phòng ngự của nó, đem vô vàn Tà Lực bên trên Pháp Tướng làm cho hỗn loạn không ngừng…
“Khốn kiếp!”
Lạc Vũ lấy lại tinh thần, cắn răng dùng thêm một hạt chuỗi đeo trên cổ, vô tận năng lượng hòa vào thân thể Vương Anh Pháp Tướng, chống lại Nghịch Long Lực…
RỐNG…
Rốt cuộc, Nghịch Long Lực cũng chịu tan rả, hư ảnh ba con Nghịch Long biến mất giữa trời cao, Vương Anh Pháp Tướng dù chật vật không tả nổi nhưng vẫn còn nguyên vẹn.
“Rốt cuộc ngươi dùng loại Lực Lượng gì? sao có thể bá đạo đến như vậy?” Lạc Vũ không cam lòng hướng thân ảnh Lạc Nam gầm thét, đừng tưởng hắn bình yên vô sự, nhưng tổn thất qua lần giao thủ vừa rồi lớn đến mức khó có thể chấp nhận.
Vô số cái đầu lâu đã bị phá diệt, chiêu Tà Anh Hộ Thân không thể sử dụng được nữa…
Mà mỗi một hạt chuỗi đeo trên cổ Lạc Vũ lại là thứ hắn hao tổn vô số tâm huyết, dùng rất nhiều sinh mệnh cướp được ngày đem luyện hóa mới có thể luyện thành.
Mất một viên hạt chuỗi chẳng khác nào mất đi một lần giữ mạng của hắn, chỉ chiến đấu với Lạc Nam trong thời gian ngắn, hắn đã tốn đến năm viên hạt chuỗi rồi, làm sao có thể không đau lòng?
“Hậu Cung Chi Chủ thì ra từ đầu vẫn không dùng toàn lực, lúc này trực tiếp nghiền ép tên ma đầu rồi!”
“Ha hả, thần tượng của lão nương làm sao có thể bị ma đầu áp chế?”
“Tứ Linh Thú chỉ là một trong những tiểu thủ đoạn của Hậu Cung Chi Chủ!?”
“Hư ảnh cự Long màu hắc tử kia vậy mà mạnh mẽ đến mức này? Chẳng trách trước đó có thể miểu sát đám Dạ Lang Tiên Tinh chạy như chó!”
“Có Hậu Cung tồn tại, Tiên giới cũng đừng mong ức hiếp Việt Long Tinh chúng ta!”
Nhìn thấy Lạc Nam liên tục đánh ra ba chưởng đem Lạc Vũ áp chế đến mức chật vật, Tu Chân Giới reo hò không thôi, cảm giác bất an vừa mới hình thành vừa nãy quét sạch sành sanh.
Trước đó bọn hắn thấy Vương Anh Pháp Tướng nghiền ép Tứ Linh Thú, cho rằng Lạc Nam khó có thể địch lại Lạc Vũ, an nguy của Tu Chân Giới không được bảo đảm rồi.
Nào ngờ Tứ Linh Vệ Hồn Thuật không phải thủ đoạn mạnh nhất của Lạc Nam, hắn vẫn có thể nghiền ép đại ma đầu Lạc Vũ một cách thong dong như vậy.
Chúng nữ Hậu Cung hai mặt nhìn nhau, đều nhìn thấy trong mắt đối phương vô tận tự hào…
Người đang thong dong ngạo nghễ kia chính là nam nhân của các nàng, chỉ có các nàng mới hiểu sức mạnh của hắn, không thể trách kiến thức của tu sĩ Việt Long Tinh hạn hẹp được.
Bởi vì dù cho tại Tiên giới, thì người có khả năng nhận ra Nghịch Long Lực cũng chỉ có số ít mà thôi, cũng như đám thiên tài Dạ Lang Tiên Tinh và Lạc Vũ lúc này hoàn toàn không nhận thức được lực lượng Lạc Nam đang dùng chính là Nghịch Long Lực, thứ từng khiến các Đại Tiên Giới phải khiếp sợ, chỉ thiếu chút nữa đã thống trị hoàn toàn Tiên giới.
Sắc mặt Lạc Phá Lôi đầy âm trầm, hắn không nghĩ đến tiểu súc sinh Lạc Nam này lại khủn.g bố đến như vậy, trong lòng có chút long lắng, vội vàng truyền âm cho Lạc Vũ:
“Vũ nhi, nếu cảm thấy quá khó có thể đào tẩu, nếu toàn bộ chúng ta chạy trốn hắn muốn giết hết cũng khó khăn!”
Lạc Vũ ánh mắt lấp lóe, trong lòng tràn ngập cảm giác đố kỵ và không cam lòng…
Vỗn nghĩ rằng tiến bộ lần này của mình đã rất lớn, dù không thể giết Lạc Nam cũng có thể đánh ngang tay với hắn, nào ngờ ngay cả Vương Anh Pháp Tướng cũng bị áp chế rồi.
“Hừ, ta không tin ngươi nhiều Vũ Kỹ cấp cao hơn ta!”
Lạc Vũ dù có tiền thân là đại năng, nhưng tâm tính hiện tại của hắn vẫn còn rất trẻ, tính cách háo thắng rất mạnh, sẽ không chịu nhục đào tẩu dễ dàng như vậy.
Nếu chỉ mới ăn thiệt thòi đã muốn đào tẩu, hắn còn mặt mũi nào nhìn đám thuộc hạ Dạ Lang Tiên Tinh?
Nghĩ đến đây, Lạc Vũ vực dậy Vương Anh Pháp Tướng, Tà Lực toàn thân cấp tốc điều động, mở miệng gầm thét:
“Vương Cấp Vũ Kỹ!”
RỐNG…
Vương Anh Pháp Tướng há miệng gầm rống, hai cánh tay khổng lồ nâng lên trên đỉnh đầu, Tà Lực nhanh chóng ngưng tụ thành một cái Cự Luân đen kịch với vô số đường răng cưa dữ tợn bên ngoài xoay tròn dữ tợn.
Cự Luân xoay tròn trên tay Vương Anh Pháp Tướng, đem bốn phía không gian xung quanh chém thành mảnh vụn, mặt đất bạo liệt, một cổ lực lượng cuồng bạo ẩn chứa sát khí ầm ầm lan rộng mà ra khiến đám thiên tài Dạ Lang Tiên Tinh cùng chúng nữ Hậu Cung sắc mặt nghiêm nghị, vội vàng nhao nhao lùi xa, vận chuyển Tiên Lực bảo hộ cơ thể.
“Một chiêu này…Cự Linh Thuẫn có đón đỡ được không?” Cự Mỹ Anh sắc mặt ngưng trọng, lần đầu tiên nàng mất lòng tin vào khả năng phòng ngự của mình.
Vương Cấp Vũ Kỹ thi triển, phạm vi bạo động của nó quá mức kinh khủng, vạn dặm bị khí lãng cắt đứt, Việt Long Tinh Cầu rung rẩy dữ dội, thiên địa linh khí bị hút sạch, xung quanh Vương Anh Pháp Tướng đã hóa thành trạng thái chân không…
Bên trong cơ thể Vương Anh Pháp Tướng, sắc mặt Lạc Vũ tái mét, hắn không phải người có nguồn năng lượng vô cùng vô tận như Lạc Nam, sử dụng Vương Cấp Vũ Kỹ tiêu hao gần như toàn bộ Tà Lực trong cơ thể hắn.
“Để xem ngươi làm sao đón đỡ một chiêu này của ta!” Lạc Vũ trong lòng cười lạnh, ngạo nghễ gầm thét:
“Vương Cấp Vũ Kỹ - Tà Anh Sát Thiên Luân!”
RỐNG…
Vương Anh Pháp Tướng hưng phấn rít gào, hai cánh tay hướng Lạc Nam ném mạnh…
VÙ VÙ VÙ VÙ…
Tà Anh Sát Thiên Luân như xuyên thấu không gian và thời gian, xoáy tròn vô số vòng, chỉ thoáng chốc đã xuất hiện trước mặt Lạc Nam, muốn chém hắn thành thịt vụn.
Lạc Nam sắc mặt lạnh lùng, đây là lần đầu tiên có người dùng Vương Cấp Vũ Kỹ đánh hắn, không dám có chút xem thường, Hồn Địa triển khai, đem phạm vi xung quanh hóa thành một lãnh địa Linh Hồn, ở trạng thái này chỉ có Hồn Lực mới có thể công kích trúng hắn.
XOẸT…
Tà Anh Sát Thiên Luân xuyên thấu qua Hồn Địa, đem không gian chém đứt toàn bộ, sau đó bay xa…
Thân ảnh Lạc Nam lại một lần nữa xuất hiện.
“Ngu xuẩn!” Lạc Vũ cười gằn nói.
VÙ VÙ VÙ…
Chỉ thấy Tà Anh Sát Thiên Luân như một cái boomerang, đột ngột xoay chuyển phương hướng chém ngược trở lại, không chém Lạc Nam sẽ không bỏ qua.
“Tà Anh Sát Thiên Luân sẽ vĩnh viễn đeo