Lạc Nam vươn bàn tay hướng về phía trước nắm, hai kiện vật phẩm đã xuất hiện trước mắt…
Nanh Bạc cùng Thăng Khí Phù…
Hắn cầm lấy Thăng Khí Phù đặt lên thân Trường Kích mang tên Nanh Bạc, dị tượng phát sinh.
Vô số phù văn huyền ảo cao cấp từ Thăng Khí Phù bay ra, sau đó hòa vào thân Nanh Bạc, ánh sáng lóe lên rực rỡ…
Khi ánh sáng tản mất, trước mặt Lạc Nam là một thanh Trường Kích dài gần 3 met, toàn bộ thân Kích hữu lực pha lẫn linh hoạt, thuần một màu trắng bạc loáng bóng, đầu kích sắt nhọn như răng nanh mang theo khí tức nguy hiểm, như sẳn sàng xuyên thủng cơ thể mọi kẻ địch…
Từ trên thân Nanh Bạc, một luồng khí thế như ẩn như hiện tản mát ra xung quanh, chính là khí thế của một thanh Cực Cấp Vũ Khí.
Đặt Nanh Bạc ở thế giới bên ngoài nhất định sẽ tạo nên chấn động không nhỏ khi thăng cấp, bất quá Linh Giới Châu hiện tại đẳng cấp đã vượt xa, Nanh Bạc không đủ lực để tác động lên không gian của nó.
“Cực Cấp…đủ dùng rồi!” Lạc Nam mỉm cười hài lòng thu hồi Nanh Bạc.
Đám thiên tài Dạ Lang Tiên Tinh mặc dù xuất thân ở Tiên giới, nhưng kẻ có thể sở hữu Cực Cấp vật phẩm đếm được trên đầu ngón tay, qua đó có thể thấy dù là tại Tiên giới thì Cực Cấp cũng là hàng hiếm có, không phải ai cũng có đủ khả năng sở hữu.
Chưa kể ngoại trừ Nanh Bạc, Lạc Nam hiện tại còn có Lạc Hồng Kiếm đang thăng cấp sau khi cắn nuốt lượng lớn Tà Lực của Lạc Vũ, mười tám thanh Kiếm do Ái Tâm luyện chế.
Trong thời gian tới, hắn đã không cần bận tâm suy nghĩ về mặt Vũ Khí…
Ý niệm vừa động, một khối Ngọc Bội đỏ rực như máu đã xuất hiện trên tay…
Trong khoảnh khắc đó, một cổ Sát Lục Chi Khí vô thượng lan tràn ra bốn phương tám hướng, quát ngang toàn bộ Linh Giới Châu.
Tiểu Sư đang bay lượn trên không trung toàn thân kịch chấn, sắc mặt tái nhợt vội vàng hóa thành hình người, dùng ánh mắt ngưng trọng nhìn vể đỉnh Cung Đình Thụ…
Thật khó có thể tưởng tượng một người đã đúc thành Yêu Hoàng Chiến Thể như nàng lại sinh ra cảm giác e sợ trước một luồng khí thế vô hình như vậy.
Mà chúng nữ Hậu Cung cũng không ngoại lệ, sắc mặt cả đám hiện lên vẻ hốt hoảng trước cổ khí thế vừa lan tỏa.
Ở khoảnh khắc vừa rồi, các nàng như lạc vào một chiến trường viễn cổ nào đó, nơi thây chất thành đồng, máu chảy thành sông, xương cốt thành tháp, sát lục ăn vào tận linh hồn…
“Phu quân rốt cuộc đang làm gì? cổ sát khí mang theo ý chí vô thượng này…tại sao lại cho ta cảm giác như đang đối mặt một vị cái thế Thiên Đế đang phẫn nộ? muốn tiêu diệt tất cả!”
Băng Lam Tịch nghiêm túc lẩm bẩm, bản thân nàng đúc thành Phá Vạn Kiếm Tâm Thể, lại tu luyện Phạt Thiên Kiếm Điển, sát khí của nó một khi bùng phát chính là tương đối khủng bố, toàn bộ Hậu Cung chỉ một người duy nhất là Nam Cung Uyển Dung sở hữu Kim Sát Bạch Hổ sánh ngang mà thôi.
Vậy mà khi cảm nhận được luồng sát khí bất khả kháng cự kia, trong lòng cũng phải rung lên một cái…
“Sát Khí của chàng như Đế Quân phẫn nộ…tiêu diệt thương sinh, thật đáng mong đợi!” Nam Cung Uyển Dung ánh mắt lóe sáng, nàng biết Lạc Nam lại sắp mạnh lên.
Chúng nữ hai mặt nhìn nhau, trong tình cảnh này chỉ có thể chờ đợi Lạc Nam xuất quan mà thôi…
…
Lạc Nam hai mắt đỏ ngầu như màu máu, một ngụm máu tươi dâng trào kịp thời nuốt xuống, thân thể kịch chấn, làn da rạn nứt trước sát khí kinh thiên động địa từ ngọc bội tỏa ra.
Cũng may hắn nhanh nhẹn kích hoạt Thiên Hạ Vô Song, bên tai lại vang vảng tiếng hát trong trẻo pha lẫn tiếng đàn xoa diệu tâm linh của U Quỳnh và Linh Lung, lại thêm Hồn Nguyệt Ánh liên tục sử dụng Linh Hồn Thanh Tẩy mới giữ vững được bản thân tỉnh táo, không để cơn phẫn nộ kia lấn át lý trí.
“Phu quân, chàng rốt cuộc sắp tu luyện thứ gì? vì sao nó lại kinh khủng như vậy?” Hồn Nguyệt Ánh âm thanh có chút suy nhược vang lên trong đầu.
“Thiên Đế Biến tầng thứ 2, ta cũng không nghĩ nó lại mang theo sát ý phẫn nộ chí cao vô thượng đến như vậy!” Lạc Nam hít sâu một hơi khàn khàn đáp trả, xém chút nữa hắn đã bị luồng khí thế này đè bẹp ở khoảng cách gần.
Hồn Nguyệt Ánh im lặng không đáp, nàng biết phu quân có nhiều thủ đoạn, nhưng chỉ với tu vi Hợp Thể Kỳ lại liên tục lấy ra hàng khủng khiến tâm hồn nữ nhân sùng bái không thôi.
“Hừ, dù ngươi có là Thiên Đế ở trước mặt ta cũng phải khuất phục!”
Cảm nhận khí thế từ Ngọc Bội liên tục truyền ra, Lạc Nam hừ lạnh một tiếng nắm chặt nó trong tay.
Như cảm ứng được tâm tình không phục của chủ nhân, các Kinh Văn Bất Hủ khảm nạm bên trong Linh Hồn hắn bùng phát ánh sáng uy nghiêm, Bất Hủ Diễn Sinh Kinh vận chuyển…
Trong khoảnh khắc đó, Ngọc Bội run rẩy lên, dường như bị chấn nhiếp, không dám tiếp tục bùng phát sát khí, ngoan ngoãn thu liễm lại.
“Quả nhiên Cấm Kỵ vẫn luôn là tồn tại áp đảo vạn vật!”
Thấy tình cảnh này, Lạc Nam hài lòng nhếch miệng…hiển nhiên Thiên Đế Biến tầng thứ 2 mặc dù lợi hại, nhưng so với Bất Hủ Diễn Sinh Kinh vẫn còn kém, bị hù dọa cho ngoan ngoãn rồi.
“Hừ, ta ngược lại muốn nhìn ngươi có thể mang lại những gì…” Lạc Nam cười nhạt, một giọt máu nhỏ lên bên trên Ngọc Bội.
Vô biên vô tận tin tức như muốn phá tung não bộ đột ngột thông qua ngọc bội truyền vào đầu não, sắc mặt vặn vẹo hết sức dữ tợn.
Đối với khả năng cảm nhận đau đớn, Lạc Nam đã sớm chai sạn, hắn bình tĩnh im lặng, tiếp nhận từng luồng từng luồng truyền thừa sát phạt uy nghiêm, thu nhận chúng nó…
Ánh mắt Lạc Nam một lần nữa chuyển sang màu đỏ, bên trong như có biển lửa và máu tanh, cũng có vô tận hoang tàn và hủy diệt…sát khí như có thể thôn thiên phệ địa.
Tuy nhiên không còn cảm giác bị lấn át như trước, Lạc Nam đang dần dần đảo khách thành chủ, muốn chiếm hữu và chưởng khống trạng thái này.
Hồn Nguyệt Ánh kinh ngạc chứng kiến mái tóc vốn mang theo màu Hoàng Kim cao quý của phu quân khi thi triển Thiên Hạ Vô Song trước đó bắt đầu chuyển màu…
Một màu đỏ thuần túy, một màu đỏ ẩn chứa sát lục vô tận…
Mái tóc đỏ tung bay, Lạc Nam vươn người đứng thẳng, một lĩnh vực được hình thành xung quanh hắn, ép đến không gian Linh Giới Châu cũng bắt đầu chấn động…
Hắn đã tiến vào trạng thái Thiên Đế Đệ Nhị Biến, một loại tầng thứ có đẳng cấp vượt qua cả Thiên Hạ Vô Song mang tên…
…
Không biết qua bao lâu sau…khi đã thích ứng hoàn toàn với Thiên Đế Đệ Nhị Biến, mái tóc của Lạc Nam một lần nữa chuyển sang màu đen, thản nhiên khoanh chân an tọa, khí chất toàn thân thay đổi, trở về trạng thái dung dung tiêu sái bình thường vốn có.
“Hệ Thống! lấy nó ra đi!”
Lạc Nam sắc mặt nghiêm túc chưa từng có, ở trong lòng hạ giọng.
“Keng, phóng thích trạng thái phong ấn Cấm Kỵ Chi Nhãn – đẳng cấp hiện tại tương ứng Vương Cấp Pháp Bảo!”
Theo một âm thanh máy móc vang vọng…
ĐÙNG ĐÙNG ĐÙNG ĐÙNG…
Cung Đình Thụ lắc lư dữ dội, Linh Giới Châu toàn diện kịch chấn, không gian băng liệt tầng tầng lớp lớp, uy thế như ngày tàn.
“Phu quân rốt cuộc đang làm gì?” Chúng nữ sắc mặt đại biến cùng nhao ngẩng đầu, hận không thể lập tức tiến đến bên trên quan sát…
Linh Giới Châu sau khi thăng cấp cao, sự kiên cố của nó chúng nữ đều đã được lĩnh giáo.
Bất kể là các nàng đối luyện với tần suất cao như thế nào, bất kẻ là các nàng sử dụng chiêu thức mạnh mẽ gì bên trong nó…thì Linh Giới Châu vẫn vững vàng như núi, ngay cả một tia nứt không gian cũng không xuất hiện.
Nhưng hiện tại các nàng lại đang chứng kiến một nơi có độ phòng ngự cao như Linh Giới Châu đang run lên vì e ngại, thậm chí không gian tầng tầng băng liệt hết sức thảm thương.
Tất cả nguyên nhân xuất phát từ tầng cao nhất Cung Đình Thụ.
“Hừ, cho ta trấn!” Lạc Nam khóe môi rỉ máu nhìn chằm chằm một con mắt đang lơ lửng trước mặt hắn…
Chỉ thấy đây là một con mắt sở hữu tròng trắng làm nền hết sức bình thường như bao con mắt khác, thứ khiến nó trở nên khác lạ chính là năm cái tròng đen nhỏ xếp thành một hình tròn bên trên tròng trắng, không cách nào để hình dung sự tà dị của nó.
Bất quá nếu chú ý kỹ một chút, sẽ phát hiện bên trong bốn cái tròng đen như ẩn như hiện vô số Xiềng Xích uy nghiêm thần thánh trói chặt lấy chúng nó, chỉ là một tròng đen là sáng suốt lấp lánh như thường.
Kích cỡ của mỗi một cái tròng đen cực kỳ nhỏ, nằm gọn tại trung tâm con mắt, nếu Lạc Nam không tập trung