“Thật xin lỗi khiến ngươi bất ngờ! ta cũng là Hồn Tu, hơn nữa…còn tinh thông Không Gian hệ!”
Thiếu nữ mỉm cười ung dung bình thản, âm thanh cũng không lớn…nhưng lại khiến toàn bộ người có mặt toàn thân chấn động.
Tại Việt Long Tinh, không gian và thời gian hai loại Linh Căn gần như chỉ tồn tại trong lời đồn và truyền thuyết, tuyệt tích không biết bao nhiêu năm rồi.
Vậy mà giờ đây ở trước mặt mọi người xuất hiện một người tinh thông cả hai loại lực lượng thần bí này, quan trọng hơn nữa là…đối phương còn là một Hồn Tu.
Phải biết Linh Hồn của Lạc Nam mạnh hơn Hồn Tu cùng cấp rất nhiều, cộng thêm Hồn Nguyệt Ánh hỗ trợ, hầu như có thể miểu sát Hồn Tu trong cùng cấp, nhưng thiếu nữ này lại hoàn hảo vô khuyết khi trúng phải công kích Linh Hồn của Lạc Nam,…
Điều đó chỉ chứng minh một điều, tu vi Linh Hồn của nữ nhân này rất cường đại, vượt qua Lạc Nam rất nhiều cấp bậc…về phần đẳng cấp cụ thể vẫn chưa rõ ràng.
Bất quá dù là như vậy, thì chúng nữ trong lòng bắt đầu xuất hiện lo lắng, bởi vì toàn bộ các nàng chưa một ai có kinh nghiệm đối chiến với người sỡ hữu những khả năng như vậy, rất khó lường trước con bài đối phương sẽ tung ra tiếp theo là gì.
Ánh mắt Lạc Nam lấp lóe, Không Gian xung quanh cơ thể hắn như hình thành một kiện ngục tù, đem toàn thân hắn trói chặt, không thể thoát thân.
“Trước xin ngươi một mạng!” Thiếu nữ kinh nghiệm chiến đấu lão luyện vô cùng, một khi ra tay là không cho đối thủ cơ hội thích ứng, trực tiếp muốn đoạt mạng.
Song Kiếm trong tay mang theo hàn mang lạnh lẽo, sát khí như muốn ngưng tụ thành thực chất.
Hai thanh Kiếm mang theo hung hiểm trí mạng, trảm xuống cổ Lạc Nam…
Hung hiểm cực kỳ…
KENG…
Tưởng chừng Lạc Nam đã bị đoạt mạng, lại có âm thanh Kim Loại va đập vang vọng không gian…
Không biết từ bao giờ, bốn thanh Hư Không Kiếm đã quỷ dị xuất hiện, mang theo Lôi cùng Hoả thiêu đốt ngập trời, đối kháng chính diện với Song Kiếm của thiếu nữ.
XOẸT XOẸT XOẸT XOẸT…
Bốn thanh Hư Không Kiếm còn lại cũng gào thét mà ra, xuyên thấu từng từng không gian, nhắm trực diện vào tim thiếu nữ.
Chưa dừng lại ở đó…
Kiếm khí thét gào, thập đại Kiếm cũng nhao nhao xuất động, mỗi một thanh đều được Lôi Hoả gia trì hết sức dữ dội, dùng tư thế ngang trời xuất thế, uốn lượn vòng quanh, gào thét trên bầu trời, bao phủ cơ thể thiếu nữ.
“Ngươi có thể phong toả cơ thể ta, nhưng không thể phong toả ý niệm!” Lạc Nam cười nhạt, tập trung ý niệm đến cực hạn, điều khiển 18 thanh Phi Kiếm chiến đấu.
“Thuật Ngự Kiếm thật cao siêu!” Con chồn đen ánh mắt ngưng trọng.
Thiếu nữ ánh mắt chìm xuống, sát khí đã bao phủ lấy xung quanh nàng, Song Kiếm thì bị bốn thanh Hư Không Kiếm ngăn cản.
Vội vàng thu hồi Kiếm trên tay, thiếu nữ lạnh lùng quát: “Gia Tốc Thời Gian!”
Trong khoảnh khắc đó, thời gian xung quanh cơ thể thiếu nữ gia tốc, đem tốc độ của nàng gia tăng gấp vài chục lần so với thực tại.
Vèo vèo vèo…
Thiếu nữ nhanh như làn gió, ung dung né tránh từng thanh phi kiếm, dù là Độ Kiếp Kỳ lúc này cũng không theo kịp tàn ảnh của nàng, chỉ thấy từng luồng cái bóng.
“Tiếp chiêu của bổn cô nương!” Thiếu nữ ỷ vào tốc độ kinh người của mình, vừa né kiếm vừa tập kích Lạc Nam, muốn đoạt mạng hắn.
Chỉ là ngoài dự đoán của nàng, một ngọn lửa màu tím đã vô thanh vô thức từ thân thể Lạc Nam bùng cháy mà ra, đem không gian đang giam cầm cơ thể hắn thiêu cháy thành hư vô.
Dị Hoả Tử Tâm Phần Không Viêm với khả năng thiêu cháy không gian của mình, vì Lạc Nam lập đại công.
Lạc Nam nhẹ nhõm thoát khỏi Không Gian giam cầm của thiếu nữ, ánh mắt lấp loé mang theo ý vị thâm trường nhìn nàng…
Theo sau đó, Hoả Phượng Hoàng phá không mà ra, thân thể hừng hực hoả diễm màu tím, đem không gian trong phạm vi ngàn dặm toàn bộ đốt cháy.
“Không còn Không Gian bên cạnh, ta xem ngươi làm sao còn dùng đến Không Gian Linh Căn!” Lạc Nam thản nhiên cười, Nộ Hoả Phần Thiên gào thét đâm đến không chút lưu tình.
XOẸT XOẸT XOẸT…
Mười tám thanh Phi Kiếm hừng hực Lôi Hoả, rít lên lao vọt về phía thiếu nữ…
Khai Môn và Nhìn Xuyên Yếu Điểm thi triển đến cực hạn, thiếu nữ tốc độ rất nhanh nhờ Gia Tốc Thời Gian, nhưng vẫn bị Lạc Nam kiểm soát.
“Phu quân thật thông minh!” Chúng nữ thấy hắn chiếm thượng phong, cả đám tươi cười hớn hở.
Ngay cả Dục Tình với Thất Thải cũng gật đầu thán phục.
Bất quá rất nhanh, cả đám sắc mặt trở nên khó xem…
Chỉ nghe thiếu nữ cười lạnh nói: “Các ngươi còn chưa hiểu sự khủng bố của Không Gian Linh Căn!”
Nói xong, nàng nghiêm nghị niệm khẩu quyết: “Không Gian Sinh Sôi!”
Trong khoảnh khắc đó, tầng tầng lớp lớp không gian được sinh ra, tốc độ mở rộng kinh khủng vô cùng, chỉ thoáng chốc đã bù đắp lại toàn bộ không gian do Hoả Phượng Hoàng phá hủy.
Chưa dừng ở đó, thiếu nữ tiếp tục thanh lãnh quát: “Không Gian Trùng Điệp – Gia Cố!”
Lại có thêm tầng tầng không gian được sản sinh, chất chồng lên vùng không gian cũ, tạo thành các lớp không gian trùng điệp lên nhau, gia cố đến cực điểm.
Gáy…
Hoả Phượng Hoàng gào thét, nó phẫn nộ phát hiện ngọn lửa của mình không thể thiêu đốt hoàn toàn vùng không gian mới hình thành này, sức phòng ngự của nó cao cấp vượt xa không gian tại Việt Long Tinh.
Lạc Nam ánh mắt ngưng trọng xuống, bất quá thế công không hề suy giảm, 18 thanh Phi Kiếm vẫn lấy tư thái bá đạo truy kích thiếu nữ.
“Thật phiền phức!” Bị thập bát kiếm truy đuổi liên tục, thiếu nữ tức giận ở trong lòng thầm mắng một tiếng.
Tốc độ của nàng lúc này nhanh hơn các thanh Phi Kiếm, bất quá chúng nó vẫn như con ruồi bám sát theo sau, bao trùm Lôi Hoả hết sức phiền phức.
“Cút cho ta!” Đang vội bỏ chạy, thiếu nữ đột nhiên quay đầu, thanh Quạt Lớn lại xuất hiện trong tay nàng, không nói hai lời hướng 18 thanh Kiếm quạt mạnh.
“Không ổn!” Ánh mắt Lạc Nam nhíu chặt, vội vàng điều khiển tám thanh Hư Không Kiếm ẩn vào không gian.
Vù vù vù vù…
Mười thanh Kiếm còn lại không thể trốn tránh, toàn bộ bị thổi bay mất dạng…
XOẸT XOẸT XOẸT XOẸT…
Tám thanh Hư Không Kiếm một lần nữa xuất hiện, đã tiếp cận thiếu nữ, hung hăng đến từ các phía đâm nàng.
“Thời Gian Đọng Lại!” Thiếu nữ lạnh lùng quát.
Tám thanh Phi Kiếm bất chợt đứng im bất động, thiếu nữ nhân cơ hội đó lại một Quạt đập xuống…
Vù vù…
Tám thanh Hư Không Kiếm bị thổi bay…
“Thật khó chơi!” Lạc Nam trong lòng thầm mắng, Ngự Kiếm Thuật là Tôn Cấp Kiếm Thuật, lợi hại cực kỳ…đổi lại thành đối thủ khác đã sớm bị đâm thành con nhím, nhưng thiếu nữ sở hữu Thời Gian và Không Gian hai loại Linh Căn, lại liên tục hoá nguy thành an.
Bất quá nói đi thì phải nói lại, Lạc Nam chưa thể phát huy uy lực của Ngự Kiếm Thuật, hắn chỉ có 18 thanh Phi Kiếm, nếu sở hữu vạn thanh…mọi thứ lại là chuyện khác.
“Khốn kiếp, tên này vì sao khó nhằng như vậy?” Trong lúc Lạc Nam đang than thở thực lực của thiếu nữ, thì nàng cũng đang than trời trách đất.
Hơn ai hết thiếu nữ hiểu rằng hai loại Không Gian và Thời Gian Linh Căn bá đạo đến mức nào, đặt ở cùng cấp nàng hiếm có địch thủ dù là ở Tiên giới, không ngờ ở thế giới cấp thấp gặp được một tên khó nhằn.
Ngoài lúc đầu có chút bỡ ngỡ, đối thủ của nàng hiện tại đã bắt đầu thích ứng với lực lượng Không Gian và Thời Gian một cách nhanh chóng, thiên phú về mặt chiến đấu của tên này thuộc hàng xuất chúng đến mức giận sôi, thiếu nữ phải công nhận một điều…dù là những thiên tài cao cao tại thượng ở Tiên giới kia cũng không sánh bằng hắn.
“Đúng là những nơi hẻo lánh thường cất giấu quái vật không chút tiếng tăm nào!” Thiếu nữ trong lòng than thở không thôi.
Chỉ riêng các loại Thiên Địa Dị Vật của hắn, mỗi một loại đều có tác dụng riêng, khó chịu cực kỳ.
GẦM…
RỐNG…
ỒM…
Lại có ba âm thanh gào rống vang lên, Thổ Hùng, Mộc Quy cùng với Kim Hổ ầm ầm hiện thế, kết hợp với Hỏa Phượng…một lần nữa bay vây lấy thiếu nữ từ bốn phía.
“Tên này muốn chơi hội đồng sao? hắn không biết ta là tổ tông của hội đồng à?” Thiếu nữ nhìn cảnh này sắc mặt tái mét, ánh mắt lóe lên điên cuồng như muốn thi triển thứ gì đó…
Con Chồn Đen thấy biểu hiện của nàng mà sắc mặt đại biến, vội vàng khuyên nhủ:
“Không được nóng vội, một khi bộc lộ ác chủ bài, ngươi phải chắc chắn rằng có thể đem những người chứng kiến giết sạch, bằng không một khi tiết lộ phong thanh…toàn bộ Vũ Trụ này không có chốn cho chúng ta dung thân!”
“Hừ!” Thiếu nữ hừ lạnh, cuối cùng cũng biết hậu quả lớn lao không tiếp tục hồ đồ.
Thiếu nữ giấu bài thì Lạc Nam tương tự cũng có sự kiêng kỵ nhất định…
Từ đầu đến cuối hắn luôn e ngại thân phận đến từ Tiên Giới của thiếu nữ và kiến thức bất phàm của con chồn đen, sợ nếu thi triển Long Lực cũng như Thiên Đế Biến các loại bài tẩy ra ngoài mà lỡ để đối phương chạy trốn đem tin tức tuyên truyền ra ngoài, khi đó hậu quả sẽ thật sự khó lường.
Lạc Nam không nắm chắc giết được thiếu nữ, đối phương còn ẩn giấu những thủ đoạn gì chỉ có trời mới biết.
Nghĩ đến đây, hắn không vội ra bài, trái lại âm thầm suy tính…
ĐÙNG…
Thổ Hùng cuồng bạo gào rống, nó hiện tại có hình dạng bên ngoài chẳng khác nào Thổ Hùng Trấn Ngục Thổ, bởi vì đã dung hợp Dị Thổ, lực lượng Bạch Sa và Hắc Sa tuôn trào, thân thể to hơn cả núi, chỉ là thiếu khuyết linh trí mà thôi.
Dị Thổ ầm ầm chuyển động, một đấm dũng mãnh nện xuống.
RỐNG…
Kim Hổ dữ tợn mang theo sát khí lẫm liệt từ Cuồng Sát Tinh Kim, vươn móng vuốt sắt lẹm vồ đến thiếu nữ.
Hỏa Phượng Hoàng vươn ra đôi cánh dài vạn trượng đập xuống…
Mà Mộc Quy cũng như bánh xe khổng lồ, lăn mạnh về phía thiếu nữ, muốn nghiền ép nàng.
Nhìn thấy tứ Linh Thú hung hăng như vậy, thiếu nữ nhếch mép cười lạnh quát:
“Lão hổ không phát uy, các ngươi lại xem ta là mèo bệnh?”
Ánh sáng lóe lên, một kiện Pháp Bảo có hình dạng một cái Trống Lớn đã lơ lửng trước mặt nàng, toàn thân trống được bao phủ bởi một tầng Cương Thiết thuần một màu xám