"Phu quân! phu quân! "
Âm thanh trong trẻo như làn nước êm dịu không ngừng vang lên bên tai, Lạc Nam mơ mơ màng màng, Linh Hồn và cơ thể vẫn còn chút đau rát, nhất là vị trí mắt trái càng là khó thể mở ra!
Trong lúc nửa mê nửa tỉnh, hắn cảm giác mình đang ngậm một thứ gì đó ở trong miệng, mềm mềm cưng cứng, tròn trịa tinh xảo, lại mang theo hương thơm nhàn nhạt cùng tư vị ngọt ngào, hết sức khó tả!
Linh Hồn vẫn đang được tỉ mỷ chăm sóc, Ôn Hồn Liên xoay tròn chầm chậm! hòa lẫn Hồn Lực ấm áp của Hồn Nguyệt Ánh, bên tai lại vang vọng tiếng đàn hát mê hồn của Mỹ Nhân Ngư!
Rốt cuộc, Lạc Nam nhíu nhíu chân mày, mở mắt!
Đập vào mặt hắn là từng khuôn mặt tuyệt mỹ đang chụm lại thành một vòng tròn lớn, các đôi mắt đẹp nhìn khắp toàn thân hắn, mang theo nhu tình và lo lắng nồng đậm, bên trong thậm chí có cả Dục Tình Yêu Hỏa với Thất Thải Huyền Quang đang trong hình dáng tiểu nha đầu!
Mà hắn lúc này lại đang nằm trong lòng của Liễu Ngọc Thanh, cảm giác hương vị tuyệt vời trong miệng, Lạc Nam tròn xoe mắt!
Liễu Ngọc Thanh ôn nhu vuốt tóc Lạc Nam, áo lụa mỏng màu tím vén cao, đôi gò bông đào đầy đặn e ấp hoàn toàn thả rông ra ngoài, một bên quầng sửa đã nằm trong miệng hắn, mà Lạc Nam lúc này lại như trẻ nhỏ say sưa mút lấy nhũ hoa nhũ hoa tinh xảo của nàng, đôi khi còn nghịch ngợm cắn nhẹ trong vô thức!
"Tỉnh rồi?" Liễu Ngọc Thanh mỉm cười, đôi môi đen yêu dị phả ra làn hương mê hồn vào mũi hắn, ánh mắt đầy vẻ ôn nhu pha lẫn một chút tình cảm khó tả nhìn xem Tiểu Nam của nàng!
Lạc Nam ực một tiếng, nuốt một ngụm nước miếng khô khốc trong cổ họng, lưu luyến mút nhẹ bầu sửa thêm một chút, tinh thần trở nên tỉnh táo, lúc này mới trở mình cựa quậy, lắp bắp nói:
"Mẫu! thân! cái này?"
Liễu Ngọc Thanh khóe môi mê người vểnh lên, cúi đầu hôn lên trán hắn hết sức dịu dàng, cười khẽ nói:
"Thẹn thùng cái gì? khi vừa mới sinh ra! ngươi là như vậy ôm lấy ta, miệng cũng ngậm tại nơi đó làm nũng!"
Lạc Nam nghe vậy ánh mắt trở nên mê mang, dù là trong trí nhớ xa xôi nhất của "Lạc Nam" trước đây, thì tất cả cũng chỉ là một ram màu u ám, nào tồn tại một khoảng thời gian vừa mới chào đời nằm trong lòng mẹ!
Nhìn thấy biểu hiện của hắn, Liễu Ngọc Thanh trong lòng đau nhói, sau khi vừa sinh ra hắn, hai người bên nhau chưa được bao lâu! Lạc Nam đã bị một đám trưởng lão Lạc Gia mang đi kiểm tra Linh Căn!
Mà sau khi phát hiện hắn là một phế nhân không có Linh Căn, từ đó nàng và hắn đã hoàn toàn bị chia cắt, cũng là một chuỗi tháng ngày u ám của Lạc Nam bắt đầu.
Nghĩ đến chuyện xưa, lại nhìn nam tử hiện tại đã uy lăng thiên hạ, trở thành Bá Chủ một hành tinh nằm trong ngực mình, Liễu Ngọc Thanh không kìm lòng được ánh mắt đỏ hoe, rơi lệ!
Đã trải qua đủ loại đắng cay ngọt bùi, những tháng ngày tồi tệ nhất của thế gian! Liễu Ngọc Thanh trái tim đã sớm cứng coi như sỏi đá, chỉ khi ở bên cạnh tiểu nam nhân này, nàng mới lộ ra một mặt mềm yếu nhất của mình.
Lạc Nam ánh mắt trở nên thanh tịnh, nhìn dung nhan tuyệt mỹ yêu dị của nàng, nhìn đôi mắt ngấn lệ của nàng! hắn thầm thề đời này sẽ không để nàng phải thương tổn một lần nào nữa.
Nâng lên bàn tay xoa nắn gương mặt mềm mại, gạt bỏ giọt lệ nơi khóe mắt nàng, Lạc Nam thủ thỉ:
"Chuyện cũ tựa mây khói, tương lai phía trước mới là điều chúng ta cần trân trọng!"
Liễu Ngọc Thanh gật đầu, nín khóc mỉm cười! như trăm hoa đua nở.
Chúng nữ ở một bên nhìn tình cảnh này mà trong lòng sinh ra cảm giác kỳ lạ! các nàng cảm thấy cách mà Lạc Nam và Liễu Ngọc Thanh đối xử với nhau giống y như cách mà hắn và các nàng âu yếm!
Chúng nữ chỉ hơi suy nghĩ một chút, lập tức cảm thấy kết cục như vậy cũng không phải là chuyện xấu!
Phu quân nay đã là Bá Chủ, Hậu Cung đã đứng trên đỉnh thiên hạ, không cần thiết phải cố kỵ cái gì!
Lễ giáo nơi phàm tục, các nàng không quá đặt nặng.
Lạc Nam lúc này mới phát hiện mình từ đầu đến chân hoàn toàn trần truồng, thì ra chúng nữ vì lo lắng trạng thái cơ thể nên lột sạch y phục hắn để kiểm tra, quan sát!
Bị một đám nữ nhân nhìn toàn thân, Lạc Nam da mặt dày như tường thành cũng không cảm thấy xấu hổ, ngược lại mở miệng hỏi:
"Ta hôn mê bao lâu rồi?"
"Hơn một tháng! cũng may có lá Bất Tử Thụ đem thương thế trên thân thể chàng chữa lành, về phần Linh Hồn cũng nhờ Nguyệt Ánh, Linh Lung và U Quỳnh ra sức, bọn thiếp chỉ có thể ở bên cạnh nhìn!" Mộc Tử Âm ôn nhu cười nói.
“Mỹ Anh với Liên Hoa tiến bộ không ít!” Lạc Nam ánh mắt lóe lên dị sắc đánh giá Cự Mỹ Anh với Bạch Liên Hoa.
Cự Mỹ Anh luyện thành Như Ý Biến, một thân tu vi Thể Tu đạt đến Cửu Chuyển Sơ Kỳ luôn rồi, quan trọng nhất chính là kích thước thân thể của nàng hiện nay chẳng khác nào nữ nhân bình thường, thân cao gần một mét tám, chân dài miên man, ngực nở mông cong, dáng người khỏe khoắn đặc trưng của một Thể Tu, cùng Võ Tam Nương so sánh cũng là một chín một người.
Mà Bạch Liên Hoa tu luyện Thiên Âm Phổ Độ Kinh, kích phát tiềm năng của Thiên Sinh Âm Vận, thực lực vậy mà đạt đến Độ Kiếp Sơ Kỳ, xem như đuổi kịp chúng nữ, Lạc Nam để ý phát hiện…dù hiện tại Bạch Liên Hoa không hề tu luyện, nhưng trong lúc hít thở…vô số Linh Khí trong Linh Giới Châu chủ động tiến vào miệng nàng, như đang nịnh nọt Bạch Liên Hoa luyện hóa bọn chúng vậy, thần kỳ đến cực điểm…
Cự Mỹ Anh với Bạch Liên Hoa được nam nhân khen ngợi, sắc mặt vui mừng hớn hở, cười không khép miệng được, mỹ lệ cực kỳ…
Hoa Thanh Trúc tự hào xoa xoa đầu Bạch Liên Hoa, cô gái nhỏ này thời gian qua cố gắng như thế nào tất cả mọi người đều nhìn ở trong mắt.
"Mộng Cơ về chưa?" Lạc Nam nhìn quanh, chỉ thấy Tiêu Thanh Tuyền, Á Liên Nga và Côn Minh Nguyệt đều có mặt, nhưng không thấy Đan Mộng Cơ.
Nàng đi Đan gia giải quyết ân oán, không biết đã thế nào rồi!
"Sư phụ có chút thu hoạch ở Đan gia, hiện đang bế quan! !" Tiêu Thanh Tuyền cắn cắn bờ môi, có chút cười khổ nói:
"Chỉ là sư phụ còn đem về cho chàng một người làm thị nữ!"
"Thị nữ?" Lạc Nam ánh mắt hiện lên vẻ cổ quái, trong đầu bất tri bất giác xuất hiện dung nhan kiều diễm, phong tình vạn chủng như yêu tinh của Đan Diễm Cơ.
Đan Diễm Cơ là một trong Đan gia song tổ, diện mạo và thân phận đều là cực phẩm! chỉ bất quá vì đối phương từng có mâu thuẫn, lại thêm mối quan hệ phức tạp với Đan Mộng Cơ, nên hắn cũng không để ý đến! ,tránh phiền phức không đáng có.
Nào ngờ!
"Là Đan Diễm Cơ, chính là muội muội ruột thịt của sư phụ, cũng là sư thúc của thiếp! sư phụ nói bên cạnh chàng nên có hai thiếp thân thị nữ, một Thủy một Hỏa, một trái một phải! " Tiêu Thanh Tuyền liếc xéo hắn nói.
Lạc Nam khóe môi giật giật, Mộng Cơ gia nhập hội các tỷ muội thích tìm nữ nhân cho hắn khi nào vậy?
"Đừng có được lợi còn tỏ vẻ không cần, trong lòng chàng nghĩ gì bọn thiếp đều biết!" Diễm Hồng Liên bĩu môi trêu nói.
"Được rồi, vậy Đan Diễm Cơ đâu?" Lạc Nam gật đầu hỏi, khiến hắn hứng thú là Dị Hỏa trên người Đan Diễm Cơ và Dị Hỏa của Đan gia, về phần quyết định của Đan Mộng Cơ hắn cũng không từ chối làm buồn lòng nàng.
Suy nghĩ của Lạc Nam rất đơn giản, mình đã là Bá Chủ ở thế giới này! thu thêm vài mỹ nữ xinh đẹp xem như phần thưởng cho những lần liều mạng không tính là gì.
Mỹ nữ! chính là phần thưởng xứng đáng cho cường giả, không phải sao?
Mặc dù là một tu sĩ, nhưng Lạc Nam chưa bao giờ xem mình là một người siêu phàm không nhiễm trần thế, hắn cũng là con người, cần có thú vui thư giãn sau những ngày bôn ba, sau những trận chiến sống còn!
Thế giới này không có phương tiện giải trí, không có phim ảnh cũng chẳng có trò chơi, say trong men rượu là thứ Lạc Nam không thích! niềm vui ít ỏi của hắn chỉ là có mỹ nữ bên cạnh làm bạn mà thôi!
Từ trong thâm tâm, Lạc Nam rất nể phục những nam nhân cả đời tu luyện buồn tẻ mà không có mỹ nhân, đổi lại là hắn! nhất định sẽ buồn chán mà chết.
"Vì chàng chưa gật đầu nên bọn thiếp lưu Đan Diễm Cơ ở ngoài Liễu gia, chưa cho vào Linh Giới Châu!" Hoa Thanh Trúc giải thích nói.
"Đợi Mộng Cơ xuất quan rồi tính tiếp!"
Lạc Nam gật đầu vươn người đứng dậy, mang theo chúng nữ đến bên Cực Lạc Suối, nhảy vào bên trong ngâm mình thư thái, hết sức dễ chịu.
Chúng nữ ngồi trên bờ nhìn xem hắn, chỉ có Thủy Tích Quân là làm đúng vai trò của một thiếp thân thị nữ, lột đi xiêm y trên thân theo sát mà xuống, dùng bàn tay tinh xảo khéo léo của mình phục thị hắn cọ rửa thân thể!
"Tích Quân thật giỏi, thành công luyện hóa Huyết Mạch, đã đột phá Độ Kiếp Trung Kỳ rồi! " Lạc Nam cảm nhận được tu vi của Thủy Tích Quân hiện tại, một bàn tay nắm lấy song phong đầy đặn của nàng, khen ngợi nói.
Thủy Tích Quân thân thể hơi run, tu luyện công pháp Thủy Tình Công mà hắn đưa khiến nàng cảm thấy tâm cảnh yên tĩnh như mặt hồ thu của mình ngày càng bất ổn, mỗi khi ở gần hắn thì mặt hồ lại gợn sóng lăn tăn, ngày một mãnh liệt.
Hơn nữa Thủy Tích Quân còn phát hiện, mỗi khi cảm xúc của mình dâng lên là thời điểm tốc độ tu luyện Thủy Tình Công tốt nhất, đạt hiệu quả tốt nhất.
Thông minh như nàng làm sao không hiểu đây là Lạc Nam cố ý giao Thủy Tình Công cho mình tu luyện, mục đích