Theo lời của người thần bí…tương lai không xa, chúng nữ sẽ lập tức trở thành mục tiêu của vô số đối tượng, trong đó gồm có các đại tộc Thần Thú sở hữu Yêu Đế tồn tại.
Vậy đứng trước những kẻ thù như vậy, người thần bí ở trước mặt này lấy gì để bảo vệ chúng nữ?
“Không biết…tiền bối lấy gì để bảo vệ con gái và thê tử của ta?”
Âm thanh của Lạc Nam không lớn nhưng lại truyền rõ ràng rành mạch vào tai của từng người…
“Phu quân…huhu!”
Chúng nữ toàn thể bật khóc nức nở…Lạc Nam đưa ra câu hỏi này, trong lòng đã có dự định cùng các nàng phân ly rồi…
Tiên giới bao la, phu thê chia cắt…làm sao có thể không đau lòng?
Lạc Nam nhìn chúng nữ từng người gương mặt ảm đạm, toàn thân hắn cũng bắt đầu run rẩy theo…
Vợ chồng bên nhau nhiều năm tình nghĩa…xa các nàng hắn sao lại không đau?
Nhưng vì tương lai, vì không để chúng nữ lâm vào nghịch cảnh…dù trái tim có rỉ máu, tất cả cũng phải nuốt vào trong bụng.
Có trách thì trách bản thân Lạc Nam hắn vô dụng…ngay cả vợ con của mình cũng bảo hộ không xong.
Người thần bí nhìn cảnh tượng này, lại nghe câu hỏi của Lạc Nam…vốn không có ý tiết lộ thân phận, nhưng cuối cùng cũng hơi mềm lòng…
“Dựa vào đâu để bảo vệ các nàng ư?”
Một âm giọng trong veo như nước suối đầu nguồn vang lên, nhất thời khiến Lạc Nam và chúng nữ toàn thân chấn động, ánh mắt ngơ ngác nhìn về người thần bí.
Bởi vì khác với tiếng nói trầm thấp không nghe ra nam nữa vừa rồi…thì âm thanh này thuộc về một vị nữ tử, hơn nữa chỉ nghe qua âm thanh…cũng khiến trái tim người khác ấm áp vô cùng, không tự giác sinh ra cảm giác tin cậy.
Vị cường giả tuyệt thế trước mặt, lại là nữ nhân?
Không đợi Lạc Nam và chúng nữ lấy lại tinh thần, lớp khói mờ ảo xung quanh thân thể người thần bí tán đi…lộ ra một trương tư dung tuyệt thế, giai nhân tự tin pha lẫn bá đạo ung dung mở miệng:
“Bởi vì ta là Tuế Nguyệt!”
“Đinh…đinh…đinh!”
Toàn Thể Linh Giới Châu đột ngột vang vọng lên âm thanh vui tươi, không gian rung động…giường như Linh Giới Châu đang chào đón người thân của nó.
“Tuế Nguyệt…Tuyết Nguyệt Nữ Đế?”
Lạc Nam…Đan Mộng Cơ, Võ Tam Nương cùng Man Kiều sắc mặt kịch chấn…không dám tin bật thốt lên.
Cảnh tượng ở Man Hoang Thánh Địa như mới diễn ra ngày hôm qua một lần nữa tái hiện ở trong đầu…
Khi đó Võ Tam Nương và Man Kiều liều lĩnh chiến đấu với thanh niên cẩm bào đến từ Tiên giới, sau cùng càng là kích hoạt Tử Môn…thân thể hóa thành mưa máu ngập trời.
Trong cơn tuyệt vọng nhất…Lạc Nam đã sử dụng đến mảnh vỡ Luân Hồi Kính triệu hoán tàn hồn Nữ Đế, nhờ có vậy mà kỳ tích phát sinh, thành công quay ngược thời gian, cứu sống Võ Tam Nương và cả Man Kiều.
Cảnh tượng đó chỉ có vài người có mặt chứng kiến…trong đó đương nhiên gồm Lạc Nam, Võ Tam Nương, Man Kiều và cả Đan Mộng Cơ bên trong chiếc Nhẫn.
Lạc Nam trong lòng vẫn luôn khó hiểu…không biết vì sao đường đường là nhân vật nghịch thiên như Tuế Nguyệt Nữ Đế cũng chỉ còn lại một luồng tàn hồn.
Nào ngờ chỉ vài năm trôi qua…hắn một lần nữa được chứng kiến phong tư của vị tuyệt thế Nữ Đế này, hơn nữa còn là chân thân hàng thật giá thật.
Kim Nhi không lên tiếng phủ nhận, phản ứng của Linh Giới Châu…tất cả đều nói rõ người thần bí này thật sự là Tuế Nguyệt Nữ Đế, ân nhân của Võ Tam Nương và Man Kiều, đương nhiên còn là của toàn thể Hậu Cung.
“Tiền bối…Tuế Nguyệt Nữ Đế!” Lạc Nam lắp ba lắp bắp…
Mặc dù nữ nhân đã hiện ra dung nhan như ẩn như hiện…nhưng ánh mắt hắn vẫn không thể chiêm ngưỡng một cách hoàn toàn, có một luồng không gian vặn vẹo trên người Tuế Nguyệt Nữ Đế, hắn chỉ có thể dựa vào vài đường nét mơ hồ để đánh giá nàng nhất định là đại mỹ nhân không kém Hồ Khinh Vũ mấy nữ, thậm chí nhỉnh hơn.
“Tuế Nguyệt Nữ Đế…chẳng trách lại kinh khủng như vậy!”
Chúng nữ Hậu Cung cũng là từng đôi mắt đẹp trợn tròn…các nàng từng nghe qua Võ Tam Nương kể lại tình cảnh ở Man Hoang, lại thêm Lạc Nam từng nhắc qua Tuế Nguyệt Nữ Đế chính là chủ nhân cũ của Linh Giới Châu…nên các nàng cũng có chút hiểu về vị nữ cường giả này.
Chẳng trách người thần bí này hiểu nhiều chuyện tại Tiên giới như vậy, chẳng trách người thần bí này thao túng Thời Gian và Không Gian kinh người đến như vậy.
Thì ra…người ta là Tuế Nguyệt Nữ Đế.
“Tiểu tử ra mắt Nữ Đế…thành tâm đa tạ ngài cứu mạng thê tử ta!”
Lạc Nam tiến lên một bước, trịnh trọng cúi đầu…trong mắt tràn đầy biết ơn.
Hắn mặc kệ nguyên nhân ẩn sâu bên trong là gì, việc Tuế Nguyệt Nữ Đế ra tay cứu mạng Võ Tam Nương là sự thật, ân tình này không thể bàn cãi.
“Không cần khách sáo…có qua có lại mà thôi, ngươi thức tỉnh một trong số 9999 luồng tàn hồn của Bổn Đế, xứng đáng được bổn Đế hỗ trợ một việc trong khả năng!”
Tuế Nguyệt Nữ Đế phất tay không mặn không nhạt nói, với trí nhớ của một Nữ Đế…chỉ cần những gì đã trải qua nàng đương nhiên sẽ không quên, đừng nói là Lạc Nam…dù là những kẻ từng thức tỉnh Linh Hồn của nàng thì nàng đều ghi nhớ, chẳng qua đối với Tuế Nguyệt thì đây chỉ là có qua có lại, không cần thiết phải đề cập.
Lạc Nam sau khi biết người thần bí là Tuế Nguyệt thì trong lòng nhẹ nhõm hơn không ít lần…
Thứ nhất nàng là nữ, động cơ hại nữ nhi và thê tử của hắn rất thấp.
Thứ hai hắn vốn có thiện cảm với nàng, Linh Giới Châu gắn bó cùng hắn lâu như vậy chính là Pháp Bảo khi còn trẻ của Tuế Nguyệt, lại thêm nàng từng cứu mạng Võ Tam Nương, nhân phẩm xem như đáng tin cậy.
Huống hồ như đã nói, với thực lực của nàng muốn hại bọn hắn không phải việc gì khó, cần gì tốn nhiều thời gian nói nhảm như vậy?
Đúng lúc này, Diễm Nguyệt Kỳ đột nhiên bế lấy Tiểu Kỳ Nam bước lên…cắn môi nhìn Tuế Nguyệt Nữ Đế thận trọng mở miệng:
“Nguyệt Kỳ nói lời này có chút vô lễ…nhưng theo như phu quân từng kể, Tuế Nguyệt tiền bối từng trọng thương chỉ còn lại Tàn Hồn, liệu có đủ sức bảo vệ chúng ta trước vô vàn kẻ địch hay không?”
“Hỏi rất hay!” Tuế Nguyệt Nữ Đế ánh mắt có chút tán thưởng nhìn Diễm Nguyệt Kỳ, không hề trách cứ…ngược lại cười tà phóng khoáng:
“Nếu là vô số kỷ nguyên trước…Bổn Đế chỉ tự tin lấy ít đánh nhiều, thì ở thời điểm hiện tại, bổn Đế chính là Tiên Đế Đệ Nhất Nhân! Vô địch bên trong Tiên Đế, chỉ cần những lão quái Siêu Việt Tiên Đế vẫn còn chưa ra tay, bảo vệ các ngươi chính là trong tầm tay!”
“Tiên Đế Đệ Nhất?”
Lạc Nam và chúng nữ một lần nữa thật sâu khiếp sợ, phải tự tin đến mức nào mới dám tuyên bố mình vô địch bên trong Tiên Đế đây?
“Có biết vì sao Bổn Đế biết đến Tiểu Kỳ Nam và tìm đến nơi khỉ ho cò gáy này hay không?” Tuế Nguyệt Nữ Đế thần bí hỏi.
Lạc Nam cùng thê tử hai mặt nhìn nhau, cuối cùng lắc đầu…chuyện của Tiên Đế, có trời mới biết.
“Đơn giản…bởi vì Bổn Đế vừa thành công đúc nên Thời Không Thánh Thể, từ đó cùng Tiểu Kỳ Nam sinh ra cảm ứng!” Tuế Nguyệt Nữ Đế không chút che giấu nói.
“Khúc khích, khúc khích…hì hì!” Như chứng thực lời nói của Tuế Nguyệt Nữ Đế, Tiểu Kỳ Nam nằm trong lòng Diễm Nguyệt Kỳ mở môi nhỏ cười khanh khách, ánh mắt tràn ngập thân mật nhìn Tuế Nguyệt, thậm chí đôi tay nhỏ còn nâng cao như đòi bế.
“Thì ra là như thế!”
Lạc Nam và chúng nữ bừng tĩnh, rốt cuộc hiểu vì sao Tuế Nguyệt Nữ Đế cố chấp thu nhận Tiểu Kỳ Nam làm đồ đệ đến như vậy…hai người sở hữu cùng một loại Thể Chất, thử hỏi trong vũ trụ này, có ai thích hợp hơn Tuế Nguyệt làm sư phụ của Kỳ Nam?
Cũng sẽ chẳng có ai thích hợp hơn Kỳ Nam để làm truyền nhân của Tuế Nguyệt.
Qua lời nói của Tuế Nguyệt Nữ Đế…Lạc Nam và chúng nữ càng tin tưởng việc các nàng sở hữu Huyết Mạch, Thể Chất sẽ bị kẻ gian thông qua phương pháp đặc biệt nào đó cảm ứng được.
Bởi vì ngay cả chính Tuế Nguyệt cũng dựa vào cảm ứng Thể Chất mới tìm đến Tiểu Kỳ Nam đó thôi, ví dụ điển hình rành rành trước mắt.
“Toàn bộ Tiên giới chưa một ai thành công đúc nên Thể Chất top 1 và top 2, vì thế bổn Đế sau khi đúc thành Top 3…tự tin vô địch trong Tiên Đế, ngươi còn thắc mắc gì không?” Tuế Nguyệt Nữ Đế nhìn Lạc Nam, cười nhạt mở miệng.
Lạc Nam trầm mặc…Thể Chất top 3, chẳng trách Tuế Nguyệt Nữ