“Không…cổ lực lượng này, làm sao có thể?”
Bên trong Trận pháp phòng ngự, nam tử Ngọc Cấp Chiến Trận Sư sắc mặt tái mét nhìn Bá Lực Chưởng đang ngày một hình thành.
Hắn là người có kiến thức…nhưng vậy mà không nhìn ra lực lượng trong tay người thanh niên kia là gì, hơn nữa bản năng của một cường giả khiến hắn cảm giác lực lượng này tạo nguy hiểm nồng đậm cho mình.
“Bá Lực Chưởng!”
Không đợi nam tử trung niên làm ra đối sách, Lạc Nam đã toàn lực tung chưởng…
ẦM ẦM ẦM…
Bá Lực ở giữa lòng bàn tay hắn tụ thành một cột sáng khủng bố, bá đạo bắn thẳng ra ngoài…
Bá Lực Chưởng là chưởng pháp mà Lạc Nam dựa theo nguyên lý của Hợp Linh Chưởng sáng tạo nên, chỉ bất quá nếu xét về thực lực…Hợp Linh Chưởng thật sự không đáng chú ý.
Phốc…
Thân là người tung chưởng, Lạc Nam vậy mà bị phản chấn đến mức phải lùi vài chục bước về phía sau để giữ vững thân hình, miệng phun ra máu, hai cánh tay bị chấn đến nát bấy…
Uy lực của một chưởng này, không cách nào diễn tả…
Một khe nứt đen kịch như rãnh trời được tạo ra, Bá Lực Chưởng đúng với cái tên của nó, mang theo lực lượng bá đạo hủy diệt tất cả…
BÙM…
Trong ánh mắt khiếp đảm của nam tử Ngọc Cấp Chiến Trận Sư, Ất cấp trận pháp phòng ngự Huyền Quy Gia Thân Trận mà hắn luôn tự hào không chống được dù chỉ một ít, ầm ầm băng liệt, vô số trận văn vỡ vụn…tiêu tán trên không trung.
“Khốn kiếp!”
Nam tử Ngọc Tiên chửi to một tiếng, trong thời khắc mấu chốt…hắn thể hiện ra sự quyết đoán của một nhân vật đến từ Tiên giới, dứt khoát bỏ đi Đại Trận mang tính hủy diệt vẫn còn dang dở trên tay, tầng tầng Trận Pháp Phòng Ngự khác được bố trí mà ra…
ẦM ẦM ẦM ẦM…
Bá Lực Chưởng vẫn hung hăng nghiền ép, liên tục phá vỡ các trận pháp phòng ngự của nam tử trung niên bố trí trong lúc cấp bách, sau cùng thành công đánh vào cơ thể hắn…
PHỐC…
Dù uy lực của Bá Lực Chưởng bị suy yếu không ít do bị các Trận Pháp ngăn cản, như nó vẫn khiến một vị Ngọc Cấp Chiến Trận Sư bị đánh văng lên không trung, ở vị trí trái tim xuất hiện một lỗ hỏng lớn, như giẻ lau liên tục thổ huyết.
Mặc dù Ngọc Cấp Chiến Trận Sư vẫn có thể sử dụng đúng tu vi Chiến Trận Sư của hắn, nhưng tu vi Tiên Lực buộc phải áp chế xuống Độ Kiếp Viên Mãn để tuân thủ quy tắc, ăn phải một Bá Lực Chưởng của Lạc Nam…tên nam tử này không chết cũng thành phế nhân.
Hít…
Lạc Nam hít một ngụm khí lạnh trợn tròn mắt nhìn tất cả…
Ngay cả hắn cũng bị uy lực của Bá Lực làm cho khiếp sợ, phải biết nhân vật trước mặt dù gặp hạn chế…nhưng dù sao người ta cũng là Ngọc Cấp Chiến Trận Sư, địa vị và thân phận ngang hàng với Ngọc Tiên cường giả.
Trong lúc chống cự Bá Lực Chưởng, nam tử trung niên liên tục bố trí các trận pháp phòng ngự, đẳng cấp của chúng nó đều là Ất Cấp…
Ất Cấp phòng ngự…không thể xem thường.
Vậy mà trước Bá Lực Chưởng, toàn bộ chúng nó như các lớp giấy vụn liên tục bị nghiền nát, sau cùng còn đem đối thủ đánh trọng thương, làm sao Lạc Nam không kinh ngạc?
“Bá Lực Chưởng của công tử ở thời điểm này…Uy lực không kém Vương Cấp Vũ Kỹ!” Kim Nhi cũng tràn đầy hưng phấn, gật gù cảm thán nói.
Lạc Nam nghe vậy bừng tĩnh, là Vương Cấp Vũ Kỹ…chẳng trách có thể liên tục nghiền nát các Trận Pháp Phòng Ngự đạt đến Ất Cấp.
“Công tử cũng không cần đắc ý…Chiến Trận Sư vốn chỉ nên núp phía sau bày binh bố trận, cận chiến không phải sở trường của bọn hắn, công tử có thể đánh bại Ngọc Cấp Chiến Trận Sư, nhưng nếu gặp phải Ngọc Tiên cường giả…cũng đành bó tay!” Kim Nhi cho ra đánh giá…
Lạc Nam gật đầu, đạo lý này hắn rất hiểu…huống gì tên Ngọc Cấp Chiến Trận Sư trước mặt có dáng vẻ lôi thôi, lại bị thương từ trước…nói không chừng đã tiêu hao khá nhiều lực lượng khi bị lạc trong hư không, mình đánh bại hắn cũng không phải ở trạng thái toàn thịnh nhất.
“Xem ra sau này khi dùng Bá Lực Chưởng, tốt nhất phải bảo vệ thân thể…thi triển Chân Long Chiến Thân các loại!”
Lạc Nam cười khổ nhìn hai cánh tay mình bị Bá Lực Chưởng phản chấn đến nát bấy, mặc dù hắn đã là Thập Chuyển Thể Tu…nhưng vẫn bị tổn thương không nhẹ khi triển khai Vương Cấp Vũ Kỹ.
Niết Bàn Linh Thủy và Sinh Mệnh Huyền Mộc xuất hiện bao trùm lấy hai cánh tay.
Chỉ thấy Niết Bàn Linh Thủy hóa thành một làn nước lưu chuyển…mà Sinh Mệnh Huyền Mộc thì hóa thành vô số dây leo lí tí giống như gân mạch quấn quanh da thịt…
Chúng nó cùng nhau tỏa ra lực lượng sinh mệnh nồng đậm, ra sức khôi phục từng tế bào chết…
Trước hai loại Dị thuộc tính có khả năng trị thương cấp cao mang lại, hai cánh tay vốn nát bấy của Lạc Nam chầm chậm lành lại.
“Còn chưa đủ!” Lạc Nam lắc đầu, hắn không hài lòng với tốc độ khôi phục thương thế lúc này của mình.
Ý niệm vừa động, bên trên hai cánh tay của Lạc Nam bất chợt xuất hiện vô số hình xăm chằng chịt thần bí và hỗn loạn, nếu có người ở một bên đưa mắt nhìn thật kỹ…sẽ phát hiện những hình xăm này thực chất là vô số cổ tự kỳ quái liên kết mà thành.
Chính là Kinh Văn Bất Hủ…
ONG ONG ONG…
Các Kinh Văn Bất Hủ trên hai cánh tay bất chợt lập lòe ánh sáng Hoàng Kim cao quý, biến đôi tay của Lạc Nam trở nên vàng chóe như đồng cổ.
Kỳ tích phát sinh…
Tốc độ khôi phục vết thương đạt đến tầng thứ khủng bố, chỉ sau một lần thở…hai cánh tay của Lạc Nam đã hoàn mỹ trở lại một cách bình thường, da thịt trắng nõn, cơ bắp săn chắc linh động…rất khó có thể tin, mới cách đó không lâu nó vẫn còn nát bấy.
Đám hình xăm thần bí đã biến mất dạng, giống như chưa hề tồn tại…
Lạc Nam nhếch miệng cười, các Kinh Văn Bất Hủ này không thể khôi phục thương thế cho hắn…chúng nó chỉ có tác dụng đẩy nhanh quá trình khôi phục thương thế lên gấp nhiều lần mà thôi.
Nói chính xác thì…vừa trị thương hai cánh tay cho Lạc Nam vẫn là Sinh Mệnh Huyền Mộc và Niết Bàn Linh Thủy.
Hài lòng thu tay, Lạc Nam phát hiện tên Ngọc Cấp Chiến Trận Sư nằm không xa đã tử vong, vội vàng tiến lên kiểm tra, nhìn thấy vẫn còn sót lại Linh Hồn.
“Đoạt Hồn!”
Lạc Nam mở ra Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn, muốn cướp đoạt Linh Hồn của hắn…
So với Thể Tu và Linh Tu, thì Hồn Tu hiện tại kém nhất…cần phải bổ sung.
Chiếu…
Chỉ là hết sức bất chợt, từ trong đan điền của nam tử trung niên, một tiểu thân ảnh có diện mạo y hệt nam tử tủng niên phiên bản nhỏ bất chợt xuyên phá mà ra, muốn lẫn vào không gian bỏ trốn.
“Nguyên Anh?”
Lạc Nam làm bộ có chút giật mình nhớ đến đồ vật này, tu sĩ sau khi tiến vào đẳng cấp Nguyên Anh Kỳ, trong đan điền sẽ tạo thành một tiểu Nguyên Anh giống hệt bản thể.
Những trận chiến gần đây…hắn toàn đem cả Nguyên Anh của kẻ thù đánh nát bên trong cơ thể mà thôi.
Nguyên Anh của Ngọc Cấp Chiến Trận Sư tốc độ không chậm, chỉ thoáng chốc đã sắp tiến vào hư không, ánh mắt vẫn không quên oán độc trừng Lạc Nam trước khi bỏ trốn.
“Hừ…ai cho ngươi chạy?” Lạc Nam cười lạnh một tiếng, hai tay chắp sau mông…không có ý định đuổi theo.
“Thiên Ma Kiếm Pháp – Đệ Nhị Kiếm – Liệt Ma Kiếm!”
Không đợi Lạc Nam làm ra hành động kế tiếp, một âm thanh nhàn nhã đã vang vọng mà lên…
Chỉ thấy một thanh Ma Kiếm hừng hực Ma Lực đột ngột xuyên thấu qua tầng tầng không gian, vô tình trảm về phía tiểu Nguyên Anh kia…
“A, Ma Lực…!”
Tiểu Nguyên Anh sợ hãi gào thét một tiếng, bị Ma Kiếm trảm thành hai nửa.
“Ngươi vẫn luôn bất cẩn như vậy?”
Một âm thanh ung dung bình thản, Lãnh Nguyệt Tâm từ trong hư không thông thả bước ra…
Vẫn là một bộ áo choàng màu đen kịch, chỉ để lộ ánh mắt sáng như sao đêm cùng hương thơm quyến rũ mê người.
“Hắc hắc…là ta phát hiện có nàng nên mới cố tình để nó chạy trốn!” Lạc Nam cười xấu xa nói.
Việt Long Tinh là thế giới của hắn, đương nhiên cảm ứng được tên Nguyên Anh còn sống, chẳng qua cũng biết có Lãnh Nguyệt Tâm đang ở gần, nên hắn muốn dụ nàng xuất hiện.
Lãnh Nguyệt Tâm liếc xéo nam nhân này một chút, nàng rất thông minh…chỉ hơi suy nghĩ một chút cũng biết tên này ăn ngay nói thật, hắn rõ ràng muốn dụ nàng xuất hiện.
Mấy năm qua, Lạc Nam dành phần lớn thời gian bồi tiếp bên cạnh nữ nhi và thê tử, số lần hai người gặp nhau cực kỳ ít…mỗi một lần cũng là đánh đến long trời lỡ đất mới chịu thôi.
“Đi! Theo ta về Bình An Thành, mấy nàng ấy cũng thường hay nhắc đến nàng…” Lạc Nam thân mật nói.
Lãnh Nguyệt Tâm lại là lắc đầu, có chút cắn môi, sau cùng vẫn lạnh nhạt nói ra:
“Đá mài dao như