“Ngươi muốn tự nguyện giao ra, hay vừa quỳ vừa khóc vừa giao ra?”
Âm thanh ngạo nghễ pha lẫn chất vấn vang vọng không gian, một lần nữa khiến sắc mặt đám người đại biến.
Đứng trước sự vô lý của Đồ lão, Âu Dương Thương Lan sử dụng một phương thức giải quyết cực đoan vượt qua dự đoán của toàn thể mọi người.
Mà ngay cả Phú Nhược Linh cùng một đám Thiên Vương có mặt tại đương trường cũng phải hít một ngụm khí lạnh.
Đồ lão là ai? Đừng nhìn thấy hắn cung cung kính kính với Đồ Huy, nhưng tại Đồ gia địa vị chỉ thua mỗi gia chủ mà thôi, Đồ Huy mặc dù là thiếu chủ…nhưng cũng phải lấy lễ đối đãi với Đồ lão, xem như trưởng bối.
Đồ lão thân là Thiên Vương cực hạn, trải qua vô vàn trận chiến…lập không ít công danh cho Săn Ma Điện, cách đây không lâu còn vì Trảm Không Cốt Kim mà tiêu diệt một đám Địa Ma Vương, đủ thấy bất kể là thân phận hay thực lực của hắn đều thuộc hàng đỉnh cấp tại Vương giới, đi bất kỳ nơi đâu cũng được xem là thượng khách.
Vậy mà tại nơi này, Âu Dương Thương Lan trực tiếp không khách khí, vừa xuất động chính là lấy thế cao cao tại thượng ở trên nhìn xuống, ngữ xuất kinh nhân như vậy.
Hải Vực Nữ Vương dùng ánh mắt kiêng kỵ nhìn về bóng lưng của Âu Dương Thương Lan, đúng là một nữ nhân điên, đối với Đồ gia thuộc Săn Ma Điện còn dám bá đạo như vậy, Vô Lượng Hải Các của nàng tính là thứ gì?
Nghĩ đến đây Hải Vực Nữ Vương quyết định sau này ít gây hấn với Âu Dương Thương Lan mới tốt, bằng không một khi nữ nhân này trở mặt sẽ lớn chuyện.
“Tiểu oa nhi, thời điểm lão phu tung hoành Vương giới, giết Ma tu kêu cha gọi mẹ ngươi còn chưa được sinh ra, hôm nay dám dùng giọng điệu như vậy nói với ta, ai cho ngươi lá gan?” Đồ lão cùng là giận quá hóa cười, ánh mắt như điện khóa chặt lấy Âu Dương Thương Lan, không chút nhẫn nhịn.
Buồn cười, nếu ngày hôm nay hắn lùi bước…mặt mũi của Đồ gia liệu có còn không?
“Ăn mày quá khứ sao? Bổn Đảo Chủ chỉ nhìn thấy một lão già sắp xuống lỗ, không thể đột phá Tiên Tôn, mất sạch tiền đồ còn không biết xấu hổ, dám cậy già lên mặt lật lọng mà thôi!” Âu Dương Thương Lan cười khanh khách nói, giọng điệu tràn ngập khinh rẻ.
“Ngươi…” Đồ lão sắc mặt đỏ ngầu, nữ nhân này dám chạm vào nỗi đau trong lòng hắn, việc không thể đột phá Tiên Tôn chính là tâm bệnh của lão, kẻ nào dám nhắc đến chính là chọn cái chết.
“Tốt tốt tốt, đúng là hậu sinh khả úy, để lão phu xem thử thực lực của ngươi có mạnh được như miệng của ngươi hay không?” Đồ lão rít gào, đem Đồ Huy ném về phía Đạo Huyền Tông quát:
“Chăm sóc thiếu chủ giùm lão phu!”
Nói xong, hai tay cấp tốc kết ấn…vô tận Thiên Vương chi lực cuồn cuộn tụ hội, Đại Chiến Hạm lắc lư kịch liệt, Kim sắc đầy trời, đem đại điện bao phủ trong ánh vàng rực rỡ…
“Xem ra ngươi chọn vừa quỳ vừa khóc dâng lên Dị Kim?!” Đứng trước phản ứng của Đồ lão, Âu Dương Thương Lan nhếch đôi môi mộng đỏ cười nhạt một tiếng.
Ý niệm khóa chặt lấy Đồ lão…
“PHỐC!”
AAAAAA
Trong sự hoảng sợ của toàn trường, Đồ Lão đột ngột miệng phun máu tươi, ôm đầu gào rống kịch liệt…ngay cả công kích đang ngưng tụ cũng buộc phải tiêu tán.
“Chuyện gì xảy ra…”
Một đám Tiên Vương hãi hùng khiếp vía, Đồ lão vì sao đột ngột ôm đầu rồi? biểu hiện hình như cực kỳ đau đớn.
“Là Hồn Tu…Âu Dương Thương Lan dùng Hồn Lực tập kích Đồ lão!” Một đám Thiên Vương có kiến thức hít sâu một ngụm khí lạnh nói ra.
Mọi thứ diễn ra thật sự quá nhanh, vô hình vô ảnh, vô thanh vô tức…không có một chút uy thế nào, so với quá trình ngưng tụ nấm đắm của Đình Manh Manh hay Hỏa Thần Tướng của Lạc Yên xuất hiện kém đến quá xa.
Tuy nhiên, hiệu quả lại cực kỳ kinh khủng…
Một vị Thiên Vương thành danh lâu năm như Đồ lão trực tiếp bị trúng chiêu, ngay cả phòng ngự cũng không kịp thi triển.
“Tiện nhân, ngươi dám đánh lén Lão Phu?”
Đồ lão thất khiếu chảy máu, ánh mắt ngoan độc nhìn lấy Âu Dương Thương Lan.
“Xem ra ngươi còn chưa biết tự lượng sức mình? Đồ gia đúng không? Bổn Đảo Chủ cũng muốn lĩnh giáo một phen kẻ trong vòng ngàn năm sau sẽ đột phá Tiên Tôn có gì lợi hại đấy!” Âu Dương Thương Lan cười nhạt hết sức lười biếng, sau đó cấp tốc chuyển giọng nghiêm nghị:
“Còn bây giờ, quỳ xuống cho bổn Đảo chủ!”
Lời vừa nói ra, toàn trường sắc mặt tái nhợt, ép Đại trưởng lão của Đồ gia quỳ xuống? Âu Dương Thương Lan muốn chơi lớn đến thế sao?
Đây là vấn đề mặt mũi, một khi Đồ lão quỳ xuống…như vậy chỉ sợ quan hệ giữa Bồng Lai Tiên Đảo cùng Đồ gia triệt để chuyển thành thù địch không chết không thôi.
Nếu không diệt sạch đảo Bồng Lai, danh vọng vô vàn năm qua của Đồ gia sẽ bị mất sạch.
Mà Bồng Lai Đảo chọc phải Đồ gia, đừng quên sau lưng bọn hắn có Săn Ma Điện.
Không đợi mọi người phản ứng, từ trên cơ thể Âu Dương Thương Lan, một cổ uy áp cấp tốc nghiền ép mà ra, chỉ thoáng chốc đã khóa chặt lấy thân thể Đồ lão.
Răng rắc…
“Đây là…” Đồ lão hãi hùng khiếp vía gào rống lên, hắn cảm thấy cơ thể mình bị trấn áp đến mức không thể động đậy, mà xương cốt đang dần dần vỡ vụn, hai chân có dấu hiệu quỳ xuống.
“Vực…lại là Vực!?”
Một tiếng chấn kinh đến mức hoảng hồn đến từ Đạo Huyền Kiếm Vương, ánh mắt hắn trợn tròn nhìn lĩnh vực bá đạo như hóa thành thực chất đang bao phủ lấy Đồ lão, ép một vị đường đường là Thiên Vương phải đang quỳ xuống.
“Vực?”
Toàn trường hít sâu một ngụm khí lạnh, Bồng Lai Tiên Đảo là người chơi hệ Vực sao? Trước đó có Độc Cô Ngạo Tuyết dùng Kiếm Vực đã chấn động Hải Vực Tinh, hiện tại Âu Dương Thương Lan cũng sở hữu Vực rồi?
“Khốn kiếp,…khốn kiếp…đây rốt cuộc là Vực gì?” Đồ lão thê lương gào rống, trong ánh mắt đục ngầu thâm thúy lúc này hiện lên vô tận hoảng sợ, hắn phát hiện Vương Lực của mình bị lĩnh vực kìm hãm, không thể động đậy.
Mà cơ thể già nua của hắn, đang dần dần quỵ xuống…sắp quỳ rồi…
Toàn trường hít thở không thông chứng kiến một màn này, ngay cả những Thiên Vương với tâm cảnh bất biến cũng trợn tròn hai mắt…
Vực…Âu Dương Thương Lan sở hữu Vực, lại là một vị Hồn Tu đẳng cấp vẫn chưa rõ ràng nhưng ít nhất cũng phải là Hồn Vương.
Chỉ trong một hơi thở ngắn ngũi, không hề dây dưa lòng vòng dùng Hồn Lực tập kích Đồ lão, lại lấy thủ đoạn sét đánh không kịp bưng tay bộc phát Vực, trấn áp Đồ lão.
Quá quyết tuyệt, quá bá đạo, quá gọn gàng…phong thái của một vị Nữ cường nhân hàng thật giá thật.
Đứng trước Âu Dương Thương Lan, Thiên Vương cảnh cường giả không chịu nổi một kích…
Hơn thế nữa…bọn hắn vậy mà chưa nhận ra Vực mà Âu Dương Thương Lan thi triển là loại Vực gì, bởi vì mức độ chưởng khống Vực của nàng so với Độc Cô Ngạo Tuyết càng thêm đáng sợ, Vực chỉ nghiền ép trong phạm vi mong muốn của Âu Dương Thương Lan, bao trùm vẻn vẹn cơ thể Đồ lão, làm người xung quanh không thể cảm nhận và phán đoán…
Bồng Lai Tiên Đảo vậy mà sở hữu những quái vật như vậy, rốt cuộc các nàng có lai lịch gì?
RĂNG RẮC…
Tiếng xương cốt của Thiên Vương vỡ nát càng thêm lợi hại, thân thể già nua của Đồ lão chỉ còn cách tư thế quỳ một thoáng nữa thôi.
“Đồ gia sẽ không bỏ qua cho ngươi…” Đồ lão bất lực phản kháng, máu tươi tràn ra từ lỗ chân lông, ánh mắt như lệ quỷ nhìn chăm chú Âu Dương Thương Lan.
Nếu ánh mắt có thể giết người, chỉ sợ Âu Dương Thương Lan đã bị giết chết hàng trăm lần.
“Bổn Đảo Chủ đợi!” Âu Dương Thương Lan cười nhạt một tiếng, trong ánh mắt khó tin của tất cả mọi người, nàng nhấc lên đôi chân dài tuyệt mỹ của mình, làm ra động tác đạp xuống.
Âu Dương Thương Lan muốn dùng chân đạp lên đầu Đồ Lão, trấn hắn phải quỳ xuống một cách nhanh chóng…
“Làm sao dám…nàng làm sao dám…” Hải Vực Nữ Vương ôm đầu nói ra, môi đỏ mộng cắn chặt đến rỉ máu.
Bóng lưng của Âu Dương Thương Lan lúc này trong mắt nàng trở nên cao lớn không thể với tới, nhịp tim của Hải Vực Nữ Vương đập lên thình thịch, một cảm giác khác lạ trong lòng dần được sinh ra.
Lạc Nam cũng là toàn thân rung lên