Tại một khán phòng khác mang số hiệu 111…
Một nhóm tám người lẳng lặng mà ngồi, khí tức thu liễm đến cực hạn không nhìn ra sâu cạn.
Nhưng mà có đến tám người cùng lúc tham gia Đấu Giá, dựa theo quy tắc của Thiên Địa Hội lần này…không thể nghi ngờ là đến từ một cái Thiên Tôn Cấp thế lực.
“Khụ khụ…”
Bỗng nhiên, một tên trong đám cất tiếng ho khan, âm thanh có chút suy nhược…
Mà tiếng ho của hắn lập tức khiến bảy người còn lại lo lắng rung rẩy lên, liên tục lo lắng:
“Thiên Tôn, vết thương cũ lại tái phát sao?”
“Khốn kiếp, lần này chúng ta nhất định sẽ tìm được vật trị thương hảo hạn, tuyệt đối có thể khôi phục thương thế của ngài!”
“Thú Võ Thiên Tôn khốn kiếp, dám đả thương Thiên Tôn nhà chúng ta, lần sau lão phu sẽ liều mạng với hắn!”
Nếu để người ở ngoài kia được đối thoại của đám người nhất định sẽ kinh hãi vô cùng.
Bởi vì vị Thiên Tôn duy nhất trong tám người ở đây vậy mà thân chịu trọng thương, mà kẻ gây nên vết thương cho hắn lại chính là một vị Thiên Tôn đại danh đỉnh đỉnh nổi danh Trung Tinh Giới – Thú Võ Thiên Tôn.
“Các ngươi để bổn Tôn yên tĩnh!” Tên Thiên Tôn khàn khàn mở miệng, bảy người lập tức câm nín không dám thở mạnh.
Mặc dù vị trước mặt thân còn mang thương, nhưng Thiên Tôn dù sao cũng là Thiên Tôn, không phải người mà bọn hắn có thể trái lệnh.
Bên trong lớp áo choàng, một tên nam tử anh tuấn với mái tóc dài trắng như thác diện mục hết sức âm trầm, đôi môi có chút nhợt nhạt cho thấy hiện trạng cơ thể hắn không được khỏe mạnh.
“Khốn kiếp…nếu Bất Tử Thụ vẫn còn, hiện tại bổn tôn đã có thể toàn diện khôi phục, thậm chí dùng nhánh cây của nó để luyện chế Đế Cấp Pháp Bảo…Thú Võ Thiên Tôn gặp ta chỉ có con đường chết!”
Tên Thiên Tôn nghĩ đến chuyện cũ, lồng ngực càng đau đớn dữ dội khiến sắc mặt hắn vặn vẹo.
Năm xưa mất đi Bất Tử Thụ một cách kỳ bí, dù với thân phận Thiên Vương của hắn cũng không tài nào điều tra ra chút ít manh mối nào.
Dù đã diệt sạch toàn bộ người họ Ưu để trút giận, nhưng nghĩ đến mất đi thần vật như Bất Tử Thụ…những năm gần đây hắn gần như ăn không ngon, ngủ không yên…tâm cảnh của một vị Thiên Tôn cũng không chịu đựng nổi, tính cách ngày càng táo bạo.
Vì để khôi phục thương thế, mà lần này đích thân hắn mang theo chúng cường giả tham gia Đấu Giá Hội, gửi Thiên Địa Hội một loại vật phẩm trân quý vào lần Đấu giá này với mong muốn trao đổi vật có thể trị thương đẳng cấp cao…
“Hy vọng đám người tham gia Đấu giá lần này…đừng để bổn Tôn thất vọng a!”
…
Quảng trường dần trở nên an tĩnh…
Bởi vì tất cả khách nhân tham gia Đấu giá hầu hết đã vào phòng của mình, chẳng ai dò xét ai, chẳng ai xâm phạm ai…
Đấu Giá Hội, chính thức diễn ra…
Lúc này, toàn bộ Cung Điện cấp tốc tối sầm xuống, ngay cả các gian phòng dành cho khách nhân cũng không ngoại lệ, không gian bị bóng đêm bao phủ…
BỪNG…
Bên trên trần Điện, vô số ngôi sao đột nhiên chiếu rọi vào giữa sân khấu tại trung tâm quảng trường, trở thành nơi chứa đựng nguồn sáng duy nhất giữa không gian này…
Trong ánh mắt mong chờ của đám đông, một cánh cửa hư không giữa sân khấu đột nhiên xuất hiện, từ trong đó bước ra một thân ảnh mỹ nữ.
Mà khi nàng xuất hiện, toàn bộ không gian và thời gian xung quanh dường như cứng lại, tinh tú chiếu rọi mà xuống, những nam tử có mặt tại sự kiện nhất thời hít thở không thông.
Nàng như từ trong bức họa bước ra, cao quý mà ưu nhã, khuynh quốc khuynh thành, lại có một loại khí chất bất khả xâm phạm…
Sự xuất hiện của nàng khiến những ánh sao sáng chói xung quanh trở nên ảm đạm phai mờ…
Mái tóc hoàng kim óng ả tùy ý chảy xuống phần lưng thướt tha, một bộ cung trang đen tuyền ôm lấy cơ thể, ánh mắt hững hờ, làn mi lã lướt, mày như họa vẽ, môi đỏ như son, ngũ quan tinh tế lại pha lẫn những đường nét thanh tú đài các đoan trang.
Đôi chân dài ngọc ngà đạp nhẹ không trung, không mang theo tất khoe trọn những ngón chân tinh xảo đều đặn trắng ngần, khiến không ít nam Tiên Vương hận không thể nâng niu bàn chân ấy.
Dáng người tiệm cận mét tám, đùi đẹp thẳng tắp, đôi chân dài miên man, ngực nở mông cong, không chỗ nào không đẹp…
Dù ở đây hầu hết là Tiên Vương, Tiên Tôn với tâm cảnh cường đại, gặp qua nhiều loại giai nhân, vẫn xém chút nữa bị mê đến thần hồn đảo điên, hận không thể quỳ bái…
“Nàng…vì sao nàng xuất hiện ở đây?”
Sau giờ phút yên lặng ngắn ngũi, một âm thanh mang theo vô tận nồng nhiệt, lại có phần không dám tin hét ầm lên.
Hiển nhiên, đã có người đủ kiến thức nhận ra thân phận của nữ nhân vừa xuất hiện!
“Chi Tiên ra mắt chư vị đạo hữu! được sự ủy thác của Thiên Địa Hội, Đấu Giá Hội lần này sẽ do tiểu nữ chủ trì!”
Âm thanh mềm mại mát lạnh tưới vào ruột gan, nữ nhân khuynh quốc khuynh thành trên sân khấu nhu hòa cười mỉm.
“Thật là nàng sao? Ông trời của ta, chỉ việc được chứng kiến kiều nhan của Mộng Chi Tiên, Đấu Giá Hội lần này đã không lỗ rồi!” Một tên Tiên Tôn từ khán phòng than thở.
“Mộng Chi Tiên? nàng là ai?” Đa số người không nhận biết cái tên này…ở tại đương trường, chỉ có số ít Tiên Tôn mới đủ tư cách.
“Mộng gia…là một Đế Cấp Gia Tộc thuộc Thiên Địa Hội, mà Mộng Chi Tiên chính là thiên tài kiệt xuất của Mộng gia ở thế hệ này, danh xưng Mộng Chi Tiên Tử, là nhân vật được xếp hạng trên Thiếu Đế Bảng!” Một vị Thiên Tôn ngạo nghễ nói, thể hiện kiến thức ưu việt của mình.
‘‘Cái gì ? nhân vật trên Thiếu Đế Bảng ? thuộc Đế Cấp Gia Tộc Mộng Gia ?’’ Toàn trường nhất thời kinh hãi.
Mặc dù bọn hắn không nhận biết Mộng Chi Tiên, nhưng Mộng gia và Thiếu Để Bảng lại là nghe như sấm bên tai.
Mộng gia chính là Đế cấp thế lực, Mộng gia chủ lại là một vị Tiên Đế cấp bậc cường giả, mà Thiếu Để Bảng chính là nơi tập hợp các Đế Tử, Đế Nữ trong truyền thuyết a.
‘‘Nói như vậy, Mộng Chi Tiên chính là Đế Nữ sao ?’’ Có người kinh dị hô lên.
‘‘Còn phải hỏi sao ? Đế Nữ chủ trì Đấu Giá Hội, chúng ta đến chuyến này đã không lỗ rồi !’’ Một đám Tiên Tôn cảm thán không thôi, ánh mắt có chút ngưỡng mộ nhìn Mộng Chi Tiên.
Nữ nhân này có thể thực lực không sánh bằng Địa Tôn, Tiên Tôn…nhưng phụ thân nàng chính là Tiên Đế a, dù chỉ là một vị Đế giả cũng đã có thân phận vượt qua tất cả mọi người ở đây rồi.
‘‘Vị Bán Đế lên tiếng thông báo vừa rồi chắc cũng là trưởng lão của Mộng gia, Đấu Giá Hội lần này do Mộng Gia chủ quản rồi !’’ Đám người âm thầm suy đoán.
Mộng gia, cũng giống như Phú gia là thành viên thuộc Thiên Địa Hội, tuy nhiên thân phận và địa vị chênh lệch quá xa.
‘‘Không ngờ sớm như vậy đã có thể diện kiến nhân vật trên Thiếu Đế Bảng, chẳng trách ngay cả nữ nhân xuất chúng như Phú Nhược Linh cũng không được giao trọng trách quá lớn ở Đấu Giá Hội lần này !’’ Lạc Nam âm thầm hít sâu một hơi.
Phú Nhược Linh diện mạo tuyệt trần, thiên phú cực tốt, khả năng buôn bán cũng là nhất lưu.
Tuy nhiên nếu so với Mộng Chi Tiên trước mặt, thật sự có chút thua kém.
Chỉ riêng về khí tức, Mộng Chi Tiên đã khiến Lạc Nam cảm ứng được nguy hiểm nhàn nhạt, đó là điều mà Phú Nhược Linh không thể gây ra cho hắn.
Cũng không biết Mộng Chi Tiên rốt cuộc xếp hạng thứ mấy trên Thiếu Đế Bảng, chắc là không tệ đâu…
‘‘Hừ, có gì hay ho ? không đẹp bằng một phần vạn Đại Tỷ với Tam tỷ của chúng ta!” Đình Manh Manh bĩu môi xem thường.
Lạc Nam dở khóc dở cười, quả thật xét về khí chất cao cao tại thượng như Tiên Tử…Mộng Chi Tiên còn kém hơn Độc Cô Ngạo Tuyết một chút, tuy nhiên hai bên đều là tài sắc vẹn toàn, mỗi người mỗi vẻ, không ai kém ai.
Về phần Âu Dương Thương Lan, Lạc Nam còn chưa gặp qua nữ nhân có thể so sánh với nàng ngoại trừ Tuế Nguyệt Nữ Đế, mặc dù rất thương vợ, nhưng công tâm mà nói Hậu Cung của hắn ai cũng