“Manh Manh cẩn thận!”
Lạc Nam vội vàng hô lên.
Hơn ai hết hắn là người hiểu rõ con Hắc Trư khủng bố, Đình Manh Manh mặc dù lợi hại nhưng chưa chắc sẽ là đối thủ.
Nếu được chọn một trong hai, Lạc Nam đương nhiên đứng về phía Đình Manh Manh khả ái dễ thương, con heo mập đê tiện dám quịch mất năm viên Yêu Đan mặc kệ sống chết trước đây của hắn tại bí cảnh rất không đáng tin cậy.
“Ột ột…lại thêm một tiểu mỹ nhân bại hoại?” Hắc Trư nhìn thấy Lạc Nam từ trong khoang thuyền đi ra ánh mắt triệt để sáng lên.
Lạc Nam bất tri bất giác rùng mình, bị con Hắc Trư đê tiện dùng ánh mắt khả ố liếc nhìn hắn mới hiểu cảm giác của những nữ nhân.
“Bất quá…con heo này không nhận ra ta?” Lạc Nam âm thầm cảm thấy khó hiểu.
Phải biết trước đây khi hắn mang Mặt Nạ Thiên Diện đạt đến Tôn Cấp cũng bị con heo nhìn thấu, lúc này nó vậy mà thật xem hắn là nữ tử?
Lạc Nam âm thầm suy đoán, vô thức sờ sờ mặt nạ màu bạc trên mặt mình.
“Chẳng lẽ con Heo này chỉ có thể nhìn thấu một lớp mặt nạ?”
Lúc này bên ngoài hắn đeo mặt nạ màu bạc Vương cấp của Bồng Lai Tiên Đảo, bên trong đeo thêm Mặt Nạ Thiên Diện đạt đến Tôn Cấp, hai lớp mặt nạ chồng lên nhau…con Hắc Trư vậy mà chỉ nhìn thấy dung nhan của Yên Nhược Tuyết.
Điều đó rất có khả năng nó chỉ có thể nhìn xuyên một lớp ngụy trang mà thôi…
Bất quá đây chỉ là suy đoán, để tránh thân phận nam nhân của mình bị bại lộ, Lạc Nam quyết định tạm thời không ra tay công kích, bởi vì đa số các loại thủ đoạn của hắn hồi ở Bí Cảnh đã bị con Hắc Trư thấy hết rồi.
Lúc này thi triển ra, con Hắc Trư không nghi ngờ mới là chuyện lạ…
“Heo mập xấu xí, ăn Manh Manh một quyền!”
Mà lúc này, Đình Manh Manh cũng đã nhảy vọt lên giữa không trung, lực lượng bên trong cơ thể vận chuyển một cách cuồng bạo, nắm tay nhỏ nhắn hướng Hắc Trư nện xuống…
ẦM ẦM ẦM…
Theo cú đấm của nàng, vô tận Vương Lực phá thể mà ra, chúng nó cấp tốc hình thành một quyền kình lớn, theo động tác của Đình Manh Manh hung hăng hướng Hắc Trư trấn áp.
“Ột ột, tiểu nha đầu quá bạo lực!”
Cảm nhận được Vương Lực của đối thủ vậy mà cao hơn Địa Vương thông thường gấp mười lần, Hắc Trư sắc mặt vốn đen nay còn đen hơn đáy nồi…
“Pháp Tướng Thiên Địa!”
Thân thể mập mạp của Hắc Trư cấp tốc phình to ở giữa tinh không, chỉ thoáng chốc đã lớn gần bằng Chiến Tiên Thuyền của Âu Dương Thương Lan…
Đứng trước một quyền long trời lỡ đất của Đình Manh Manh, con Hắc Trư ưởn lấy cái bụng lớn tròn vo như quả khinh khí cầu của mình đón lấy.
BỤP…
Đình Manh Manh một quyền nện xuống, chỉ cảm thấy bàn tay như đấm vào khối bông mềm với lực đàn hồi kinh khủng, thân thể nàng như đạp phải lò xo bị bắn ngược lên trời hóa thành một ánh sao nhỏ.
Mãi một lúc sau Đình Manh Manh mới như thiên thạch rơi xuống trở lại.
Va chạm vật lý không khiến Hắc Trư bị thương, nhưng khi Địa Vương Lực cuồng bạo của Đình Manh Manh đập xuống, nó chỉ cảm thấy ruột gan hỗn loạn tùng phèo, một ngụm chất bẩn từ trong mồm phun ra.
“Ột…ột…”
Con Hắc Trư ho khan kịch liệt, ói mật xanh mật vàng rơi xuống tinh không, chật vật vô cùng…
“Vậy mà đón được một quyền của Nhị Đảo Chủ?” Mộ Sắc Vy kinh dị che miệng.
Một quyền vừa rồi mặc dù Đình Manh Manh chưa dùng toàn lực như lúc chiến với Đồ Huy, nhưng cũng ẩn chứa ba phần sức mạnh…
Con Hắc Trư chỉ ói ra một chút, ngay cả tí vết thương cũng không có?
“Tiểu nha đầu ghê tởm, ột ột…Trư gia đâu có ác ý? Chỉ muốn cùng các ngươi giao dịch một chút mà thôi!” Hắc Trư nghiến răng nghiến lợi nhìn Đình Manh Manh, sắc mặt giận dữ nói ra.
“Muốn quần lót của Đại tỷ? Con heo ngươi ăn gan hùm rồi sao?” Đình Manh Manh cười lạnh một tiếng khiến Âu Dương Thương Lan sắc mặt tối sầm lại.
Tiểu nha đầu đáng chết, nói lời thô bỉ như vậy để làm gì?
“Đại Đảo Chủ, con heo này tài sản rất khủng bố, ta từng chạm mặt nó một lần…chi bằng chúng ta đánh cướp một phen!” Lạc Nam lại là bí mật lôi kéo Âu Dương Thương Lan với Mộ Sắc Vy bàn tính xấu xa nói.
Lạc Nam nổi tiếng thù dài, năm viên Yêu Đan không trả…hắn phải đồi lại gấp mấy lần.
“Nó giàu lắm sao?” Mộ Sắc Vy kinh ngạc, con Heo này nhìn qua đê tiện cực kỳ, còn muốn dùng Tôn Cấp công pháp đổi với quần lót, nàng còn cho rằng nó đang khoác lác đấy.
“Ít nhất là giàu hơn ta!” Lạc Nam một mặt đáng tin nói.
“Có thể thử!” Âu Dương Thương Lan nhẹ gật đầu, bí mật truyền âm cho Đình Manh Manh:
“Manh Manh đánh toàn lực đi! Trên người con Heo này có rất nhiều kẹo ngọt!”
“Quá tốt!” Đình Manh Manh ánh mắt long lanh, chiến ý toàn diện bị kích phát.
Lạc Nam thấy tình cảnh này khóe miệng co giật, vì sao hắn cảm thấy ngay cả Âu Dương Thương Lan cũng có chút thiếu đứng đắn rồi?
Mà lúc này, nhìn thấy Đình Manh Manh chiến ý hung hăng, con Hắc Trư tối sầm mặt lại quát:
“Tiểu nha đầu, con nít con nôi ở nhà bú sữa, để Trư gia dạy dỗ ngươi ngoan ngoãn!”
Nói xong, nó đứng bằng hai chân, hai cái chi trước cấp tốc kết ấn…
“Lưu Tinh Chưởng!”
Bầu trời đầy sao như hiến dâng lực lượng tinh thần, con Heo đứng giữa biển sau tụ chưởng, vô số Vương Lực mạnh mẽ cấp tốc tụ hội.
“Ột ét!”
Hắc Trư ngửa đầu lên trời tru lên một tiếng, Lưu Tinh Chưởng bắn mạnh mà ra…
“Đây là Vương Cấp Vũ Kỹ hàng thật giá thật!” Mộ Sắc Vy sắc mặt nghiêm túc nói.
Đứng trước Lưu Tinh Chưởng, Đình Manh Manh không lùi mà tiến, thân thể nhỏ nhắn yêu kiều dạo bước giữa tinh không…
Trong lúc di chuyển, vô tận Vương Lực trong cơ thể nàng triệt để bùng phát, phía sau cái nón che mặt, đôi mắt hồn nhiên trở nên nghiêm nghị, loáng thoáng có từng tia lăng lệ màu đỏ như ẩn như hiện.
ẦM ẦM ẦM…
Không gian nghiền nát, trong ánh mắt hoảng hốt của Lạc Nam và cả Hắc Trư, Vương Lực táo bạo từ thân thể nhỏ bé chỉ như năm tuổi gào thét mà ra.
Vương Lực ở giữa hư không biến hóa thành thân ảnh của một cự nhân vĩ ngạn, chân đạp tinh không, đầu đội trời sao…ánh mắt lăng lệ như có thể bóp nát thiên địa trong lòng bàn tay.
“Cái này là…” Lạc Nam hoảng hồn.
Người khổng lồ do Vương Lực của Đình Manh Manh tạo thành so với Thần Tướng của Lạc Nam thậm chí còn to lớn hơn, Pháp Bảo Phi Hành Chiến Tiên Thuyền đậu kế bên nó chỉ như một kiện đồ chơi.
Đình Manh Manh dạo bước giữa tinh không, vô tận Vương Lực hóa thành Cự Nhân ngạo nghễ đứng sau lưng nàng như một tôn thần linh hộ mệnh.
Đứng trước Lưu Tinh Chưởng của con Hắc Trư đánh tới, Đình Manh Manh không nói không rằng tung ra nấm đấm nhỏ.
ẦM ẦM ẦM…
Mà theo động tác của nàng, Cự Nhân cũng thô bạo tung ra một quyền, động tác cùng với Đình Manh Manh không sai một nhịp.
BÙM!
Vương Cấp Vũ Kỹ do Hắc Trư ngưng tụ trước một quyền này như giấy vụn bị nghiền nát…
Một quyền vẫn tiếp tục hung hăng đấm tới…
“Không xong!”
Hắc Trư hét ầm lên, ánh mắt hiện lên quyết ý: “Pháp Tướng Thiên Địa cấp độ hai!”
Thân thể của nó một lần nữa phình to, chỉ thoáng chốc đã gần lớn bằng Cự Nhân sau lưng Đình Manh Manh…
BỤP…
Như một quả bóng thịt, Hắc Trư một lần nữa bị nện bay ra ngoài, mà Cự Nhân sau lưng Đình Manh Manh cũng bị phản chấn lùi lại vài chục bước…
“Chết!”
Đình Manh Manh không do dự truy kích, thân thể nhỏ xíu nhảy vọt giữa tinh không, hướng về vị trí Hắc Trư đang bay vọt đạp mạnh xuống.
ẦM!
Cự Nhân sau lưng nàng làm theo động tác y hệt, thân thể khổng lồ của nó đạp nát hai ngôi sao lấy đà nhảy vọt…
Theo động tác nhảy của Cự Nhân, tinh không xung quanh nó sụp đổ thành mãnh vụn, thô bạo dùng đôi chân khổng lồ của mình đạp xuống Hắc Trư…
“Nghịch Sinh Pháp Thân của Nghịch Sinh Công, tiểu nha đầu ở đâu lại tu luyện Công Pháp khủng bố này?!” Hắc Trư nhìn thấy tình cảnh này điên cuồng gào thét một tiếng.
Lạc Nam cũng bị diễn biến xảy ra làm cho giật mình…hắn không ngờ Đình Manh Manh còn có thủ đoạn này, chứng minh khi chiến với Đồ Huy nàng tuyệt đối chưa dùng toàn lực.
Bằng không Cự Nhân khổng lồ do Vương Lực cuồng bạo này mà xuất hiện, chỉ sợ dù là Đồ lão ra tay cũng chẳng thể cứu nổi mạng của Đồ Huy.
“Theo lời con heo, Cự Nhân khổng lồ này gọi là Nghịch Sinh Pháp Thân sao?” Lạc Nam lẩm bẩm nói.
“Không sai! Nghịch Sinh Công tu luyện vốn là như thế…thân thể của chủ nhân càng nhỏ, triệu hoán ra Pháp Thân càng to lớn, lại thêm lực lượng táo bạo vượt xa người thường, ở trong cùng cấp chính là bất bại!” Âu Dương Thương Lan nhếch môi gật đầu nói.
“Nào chỉ là cùng cấp bất bại? vượt cấp chiến đấu cũng được a…” Lạc Nam hít sâu một hơi.
Hắn dám nhận định, Nghịch Sinh Công này chính là Đế Cấp Công Pháp hàng thật giá thật…
Âu Dương Thương Lan có thân phận gì? Ngay cả Đế Cấp Công Pháp cũng lấy ra cho Đình Manh Manh tu luyện?
Lúc này thì hắn rốt cuộc hiểu vì sao Âu Dương Thương Lan chỉ hơi bất ngờ mà không phản ứng quá mức to lớn khi thấy hắn lấy ra hàng Đế Cấp, bởi vì bản thân nàng cũng có Đế Cấp a…
Bồng Lai Tiên Đảo…nước sâu hơn Lạc Nam tưởng tượng.
“Ột ột, tiểu nha đầu vẫn chưa khống chế được Nghịch