“Tiểu Lạc?”
Thục Phi khóe môi giật giật, ánh mắt cổ quái nhìn lấy Tú Quyên…
Nàng đặt tên cho con côn trùng của mình là Tiểu Lạc?
Mà nam nhân kia tên gì thì ai cũng biết…
“Không sợ hắn đánh cái mông ngươi?” Thục Phi dở khóc dở cười trừng mắt nhìn Tú Quyên nói.
“Sao lại đánh ta? Sủng vật của ta thích đặt tên gì thì đặt, cái tên Tiểu Lạc này khá thú vị a!” Tú Quyên nhún vai giả ngu nói.
Thục Phi hết nói nổi, bất quá nghĩ đến biểu hiện vừa rồi của con Tiểu Lạc, nhất thời nghiêm túc nói: “Tiểu Lạc này của ngươi không đơn giản a…”
“Nhờ vào Ngọc Bội lần trước ngươi đưa cho ta!” Tú Quyên gật đầu đáp.
Tiểu Lạc này chính là Cổ Trùng mà Mộng gia Nữ Đế ban cho nàng còn dặn dò phải cẩn thận, mà Ngọc Bội chính là thứ ẩn chứa Bí Pháp Khống Trùng Thiên Hạ, nhờ có Khống Trùng Thiên Hạ mà nàng mới dám giải phong và điều khiển con Tiểu Lạc.
“Là của hắn đưa ngươi, không phải ta!” Thục Phi đính chính nói.
Nàng không thể không thừa nhận Tú Quyên thật sự có thiên phú rất tốt để làm một Trùng Sư, chỉ trong thời gian ngắn không có Gia Tốc Trận hỗ trợ vậy mà đã chưởng khống được con Tiểu Lạc lợi hại đến như vậy.
Nếu Tú Quyên thành công đột phá Tiên Tôn, chỉ sợ nàng không nắm chắc có thể chiến thắng trong chiến đấu.
Tú Quyên dường như không muốn nhắc đến Lạc Nam, thản nhiên lắc lư bờ mông bước đến bên cạnh Thục Phi, mắt đẹp nhìn thẳng nàng mở miệng:
“Nói đi! Đường đường là Bồng Lai Tiên Sứ vì sao rảnh rỗi đến chỗ ta, lại có chuyện gì cần hỗ trợ?”
Thục Phi ngón tay trêu đùa lọn tóc bồng bềnh, ném cho Tú Quyên một chiếc nhẫn trữ vật, lười biếng nói ra:
“Đem toàn bộ vật bên trong đổi thành Cách Hồn Thạch, Thuận Hồn Tơ và da của Hồn Thú Ngọc Yêu trở lên…”
“Ồ? Nguyên liệu luyện chế Cách Hồn Y đây mà…” Tú Quyên có chút hứng thú nói ra.
Nàng không hổ danh là phu nhân của Phú gia, thành viên của Thiên Địa Hội, kiến thức quả nhiên bất phàm, chỉ vừa nghe tên nguyên liệu đã biết công dụng của chúng nó.
“Thế nào? Làm được không?” Thục Phi hỏi.
“Hắn cần nhiều nguyên liệu luyện chế Cách Hồn Y như vậy chắc là muốn bảo vệ đám nữ nhân Bồng Lai kia chứ gì?” Tú Quyên ngồi xuống ghế đối diện, đôi chân dài miên mang bắt chéo nhau hết sức mê hoặc.
“Không sai!” Thục Phi gật đầu, chuyện Lạc Nam suy nghĩ cho Bồng Lai Tiên Đảo không có gì phải che giấu.
“Hừ, chẳng lẽ hắn định thu hết hàng trăm nữ nhân trên Đảo?” Tú Quyên hừ một tiếng, giọng nói ẩn hiện một tia ghen tuông.
“Bồng Lai Tiên Đảo có ân với hắn, nam nhân này mặc dù có chút bá đạo nhưng rất trọng tình trọng nghĩa!” Thục Phi thở dài một tiếng nói ra.
Từ lúc gia nhập Bồng Lai Tiên Đảo nàng cũng biết thêm rất nhiều việc…
Như Lạc Nam trước đây thông qua Tuyển Tử Đại Hội gia nhập Bồng Lai Tiên Đảo, đầu tiên được Tam Đảo Chủ đứng ra giải quyết kẻ thù là quân đoàn Lãnh Nha Đạo Tặc, sau đó được Nhị Đảo Chủ chiến với Đồ Huy giao cho Trảm Không Cốt Kim, còn được Đại Đảo Chủ tin tưởng mang tham gia Đấu Giá Hội…
Tóm lại Bồng Lai Tiên Đảo xem hắn như người một nhà, với bản tính của nam nhân kia chỉ cần là ai đối xử tối với hắn thì hắn sẽ hồi báo gấp trăm lần.
“Ta thấy rõ ràng là hắn tham lam muốn thu sạch một đám nữ nhân!” Tú Quyên lồng ngực có chút phập phồng, diện mạo u oán như thâm cung thiếu phụ.
Lại nhìn Thục Phi dung nhan trổ hoa, được nam nhân chăm sóc cày cấy nên dung nhan tỏa sáng rực rỡ khác nhau một trời một vực a.
“Ngươi ghen tuông cái gì? Hắn không phải cho ngươi Khống Trùng Thiên Hạ hay sao? đó chính là đồ tốt a!” Thục Phi thật buồn cười nhìn Tú Quyên nói.
Mặc dù nàng không đích thân học qua Khống Trùng Thiên Hạ, nhưng chỉ trong thời gian ngắn mà môn bí pháp này đã giúp Tú Quyên làm chủ được con Tiểu Lạc khủng bố đã thấy không hề đơn giản rồi.
“Ai mà thèm ghen?” Tú Quyên sẳng giọng, gò má có chút đỏ lên đánh lạc hướng nói:
“Mấy loại nguyên liệu luyện chế Cách Hồn Y này không khó tìm, chỉ là muốn luyện ra nó cần Khí Vương tay nghề cực cao, Bồng Lai Tiên Đảo có Khí Vương lợi hại như vậy từ khi nào?”
“Còn ai ngoài chủ nhân của ta và ngươi?” Thục Phi lười biếng xua tay đáp:
“Nhanh đi thu gôm Nguyên Liệu, trở về muộn hắn cằn nhằn mệt lắm!”
“Hắn?”
Tú Quyên toàn thân chấn động, sắc mặt trở nên ngơ ngác…
Cách đây không lâu nam nhân kia còn nói với nàng muốn tập tành Luyện Khí, mới qua bao lâu…lúc này trở thành Khí Vương rồi?
Có cho người ta sống không?
Phải biết Phú gia kinh doanh ở Hải Vực Tinh biết bao nhiêu năm, lại là thành viên của Thiên Địa Hội nhưng toàn tộc cũng chỉ có một vị Khí Vương mà thôi.
Thục Phi thấy biểu hiện của Tú Quyên cảm thấy rất hài lòng, rốt cuộc cũng có người ngạc nhiên cùng với nàng trước nam nhân quái thai kia.
…
Thổ Vực Tinh…
Khác với Hải Vực Tinh, nơi này là một hành tinh với tất cả diện tích đều là đại địa, núi non rừng rậm, mênh mông vô hạn…
Khác với Bạch Nguyệt Giới do Bạch Nguyệt Tộc một nhà làm chủ, ở Thổ Vực Tinh cũng giống với Hải Vực Tinh, có rất nhiều thế lực phân chia lãnh thổ, bình thường không ai phạm ai, nhưng đôi khi cũng có những xung đột.
Ngoài vô số thế lực san sát và hai gia tộc đại diện cho Săn Ma Điện với Thiên Địa Hội, Thổ Vực Tinh vẫn có tứ đại Thiên Vương Cấp Thế Lực phân chia thiên hạ, đây là bốn thế lực hùng mạnh nhất tinh cầu này…
Đại Sơn Môn.
Thổ Hành Tông.
Thổ Lâm Các.
Sa Huyền Điện.
Đây là bốn thế lực có Thiên Vương cấp cường giả tọa trấn, tu sĩ tầng tầng lớp lớp, Trưởng Lão Tiên Vương tổng cộng cũng có vài chục người.
Lúc này đây, toàn bộ các thế lực chi chủ của Thổ Vực Tinh lấy bốn đại Thiên Vương Cấp Thế Lực cầm đầu tập trung ở trung tâm Tinh Cầu, chờ đón khách quý…
“Các ngươi nói vì sao Bạch Nguyệt Tộc từ trước đến nay hành sự bá đạo, một thân một mình lại tìm đến chúng ta?”
Ở giữa quảng trường, một tên nam tử mập mạp cởi trần ngồi trên bảo tọa, đem một quả Thổ Tiên quả há miệng nuốt sạch hỏi.
Nam tử mập mạp này gọi là Đại Bưu, danh xưng Đại Sơn Thiên Vương, chính là Tông Chủ của Đại Sơn Môn, Thiên Vương cấp bậc cường giả.
“Đại Bưu huynh thắc mắc cũng vừa trùng khớp với ý của ta, liệu Bạch Nguyệt Tộc có ý đồ gì hay không?” Một nam tử khác thân thể cường tráng, làn da rám nắng tràn đầy các đường gân như dây thừng, thân cao ba mét òm òm nói chuyện.
Nam tử này có tên Sa La, lại là Điện Chủ của Sa Huyền Điện, danh xưng Sa Thể Thiên Vương.
“Hừ, Hải Vực Tinh hiện tại mặc dù suy yếu, nhưng số lượng tu sĩ tổng hợp vẫn còn rất nhiều, nhất định là đám Bạch Nguyệt Tộc ăn không tiêu!” Một lão già với mái tóc hoa râm, thân mặc lục bào, ánh mắt híp lại đầy cơ trí hừ nói.
Lão già này không ai khác là Các Chủ của Thổ Lâm Các, tên là Thổ Lâm Tiêu, tụng xưng Địa Mộc Thiên Vương.
“Địa Mộc đạo hữu nói rất đúng! Với thực lực của Bạch Nguyệt Tộc nhất định sẽ đủ sức xâm chiếm Hải Vực Tinh nhưng cái giá phải chi trả là cực đắt, bọn hắn mất kiên nhẫn nên tìm đến chúng ta là dễ hiểu!” Lại có người vuốt râu tán thán.
Đây là một trung niên nam tử có hàm râu dê, thân thể của hắn cực kỳ nhỏ nhắn, so với nhân loại bình thường còn không sánh bằng, chỉ cao một mét năm là cùng, cực kỳ thấp bé…nhưng thân phận lại khiến bất kỳ ai cũng không dám xem nhẹ.
Bởi hắn là Thổ Hành Thiên Vương – Tông Chủ đời này của Thổ Hành Tông, có tên Thổ Hành Chung.
Đại Bưu đứng đầu Đại Sơn Môn, Thổ Hành Chung đứng đầu Thổ Hành Tông, Sa La đứng đầu Sa Huyền Điện, Thổ Lâm Tiêu đứng đầu Thổ Lam Các.
Tứ đại cường giả đại diện cho tầng thứ đỉnh cấp của Thổ Vực Tinh, thân phận của mỗi người đều không kém chút nào Bạch Nguyệt Dương của Bạch Nguyệt Giới.
Đương nhiên mặc dù thân phận ngang hàng, nhưng bốn người tự biết xét về thực lực tổng thể của Thổ Vực Tinh không thể nào sánh bằng Bạch Nguyệt Giới, bọn hắn liên thủ cũng không phải đối thủ của Bạch Nguyệt Tộc.
Vì thế mà cách đây không lâu, khi Đại Sơn Môn cử ra một sứ giả đến Bồng Lai Tiên Đảo