“Thật là tự tìm đường chết!”
Chứng kiến Lạc Nam với Âu Dương Thương Lan vậy mà dám chủ động lao đến công kích, mười tên Tiên Tôn cười lạnh dữ tợn.
Một Vương giả và một Tôn giả, đơn thương độc mã xông vào hang ổ của mười vị Tiên Tôn cùng vài chục Tiên Vương, nghe qua đã thấy cực kỳ hoang đường rồi.
Mặc dù thủ đoạn lợi hại thì thế nào? Có thể lật nên sóng gió gì sao?
Nhìn Ngũ Đại Thần Tướng lợi hại đấy, nhưng chỉ đủ sức quần nhau với đám Hộ Pháp mà thôi.
Chỉ cần đám Hộ Pháp cầm cự một chút, để mười Tiên Tôn bọn hắn làm thịt hai con chuột nhỏ này, cuộc chiến xem kết thúc.
Trước đó mỗi khi bọn hắn tiến đánh toàn bộ Bồng Lai Tiên Đảo đều phải trọng thương cố thủ, lần này chỉ một mình Âu Dương Thương Lan và một nữ Vương giả lại dám đến tận hang ổ?
Chẳng lẽ nữ Vương giả kia có thể lật nên sóng gió gì?
Không thể trách bọn hắn xem thường Lạc Nam được, ở Hải Vực Tinh…cái tên Lạc Yên cực kỳ nổi danh, nhưng dù nổi danh cách mấy cũng khó thể lọt mắt hai cái Địa Tôn Giới, càng chưa kể Lạc Nam vừa mới đột phá Vương giả không lâu, trước đó còn là một Ngọc Tiên nữa kìa.
Hai cái Địa Tôn Giới làm sao rảnh rỗi để ý một Ngọc Tiên? ở trong mắt bọn hắn, Lạc Yên chỉ là một vô danh tiểu tốt mà thôi.
Trước khi tiến đánh Bồng Lai Tiên Đảo, đối tượng mà Lưu Quang Tinh và Dạ Ảnh Tinh nghiên cứu tìm hiểu chính là Thục Phi, Âu Dương Thương Lan và hai vị Đảo Chủ còn lại.
Lúc này nhìn thấy Lạc Nam hùng hùng hổ hổ lao đến, trong mắt đám Tiên Tôn hiện lên nét khinh thường.
Nghĩ đến đây, một tên trưởng lão của Huyền Dạ Tông cười lạnh lẽo, khí thế Tôn giả ầm ầm bạo tạc, cười lên dữ tợn:
“Tiểu nha đầu diện mạo không tồi, để cho lão phu!”
Nói xong như sợ người khác tranh giành với mình, cơ thể hắn giống một luồng Hắc Ám đen kịch lao vọt mà đến, hai tay lấy một tư thế quỷ dị ngưng tụ vào nhau, hình thành một cái mũi khoan đen kịch như lốc xoáy.
“Hắc Ám Xuyên Tâm!”
Trưởng lão Huyền Dạ Tông diện mục dữ tợn, nhắm ngay lồng ngực Lạc Nam đâm thẳng đến.
Lạc Nam đã sớm mở ra Bát Môn Độn Giáp, kích hoạt Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn theo dõi mọi động tác của tên Huyền Dạ Tông trưởng lão này, Hồn Lực của một Hồn Vương ầm ầm vận chuyển…
“Siêu Hồn – Định Hồn!”
Siêu Hồn cường hóa Định Hồn trở nên mạnh mẽ, lại thêm cường độ Linh Hồn của Lạc Nam tinh khiết đến mức hoàn mỹ, Hồn Lực vừa tiến ra đã định trụ cơ thể trưởng lão Huyền Dạ Tông.
Đạt đến Hồn Vương, ngay cả Tiên Tôn cũng bị hắn tác động.
Ánh mắt Lạc Nam hưng phấn chưa từng có, một cảm giác đã lâu mới trở lại dâng trào trong lòng ngực, khiến hắn hít thở không thông.
Đó là cảm giác thỏa mãn, được bùng nổ một cách toàn lực mà không kiêng nể điều gì khi sở hữu Tỏa Thiên Hắc Ám.
Chỉ trong khoảnh khắc ngắn ngũi, Lạc Nam ngửa đầu cười dài:
“Thiên Đế Đệ Tam Biến – Chấp Chưởng Càn Khôn!”
Khí chất, diện mạo…thay đổi một cách điên cuồng.
Mái tóc dài hóa thành màu trắng xóa, một cổ khí thế bề nghễ thiên hạ, như đế vương cao cao tại thượng hàng lâm mà xuống, trực tiếp trấn áp cơ thể trưởng lão Huyền Dạ Tông hít thở không thông.
Phải biết lần trước, dù là Đại Tôn cũng bị Chấp Chưởng Càn Khôn ảnh hưởng, mà khi đó Lạc Nam còn chưa thành Tiên Vương.
Theo tu vi đề thăng, uy lực của Thiên Đế Biến gia tăng một cách dữ dội.
Dù tên trưởng lão Huyền Dạ Tông đã thoát khỏi Định Hồn, nhưng toàn thân lúc này đang rung rẩy lẩy bẩy, chiến ý dữ tợn vừa mới hình thành đã bị mất sạch.
Lạc Nam ánh mắt như một tôn Thiên Đế nhìn xuống con kiến hôi, lạnh lùng thốt ra:
“Trẫm, ban cho ngươi cái chết!”
Nói xong, Lạc Hồng Kiếm xuất hiện trong tay, Đế Diễm cùng Kiếp Lôi hòa quyện vào nhau gào thét vang trời, một chiêu Hộ Ngục Trảm hướng đầu đối thủ trảm xuống.
“Mau! Mau cứu ta!”
Đứng trước Thiên Đế Biến trấn áp, tên trưởng lão Huyền Dạ Tông hoảng hồn gào thét, ở trước lưỡi Kiếm đỏ rực kia, hắn chưa từng có sợ hãi như lúc này.
“Phải cứu hắn!”
Bốn tên Tôn giả thấy đồng bạn gặp nguy hiểm nhưng đã chậm chân, bởi vì Thiên Đế Biến phạm vi cực rộng, vẫn đang tác động đến bọn hắn…
Nhưng mà…tại hiện trường ngoại trừ Tôn giả, vẫn còn Đại Tôn.
Đại Trưởng Lão Ảnh Tộc Ảnh Trung kết hợp với Đại Trưởng Lão Huyền Dạ Tông – Huyền Dạ Tùng cưỡng ép ngăn chặn áp lực đến từ Thiên Đế Biến, thi triển thân pháp biến mất tại chỗ, một lần xuất hiện đã tập kích sau lưng Lạc Nam.
Tay của bọn hắn ngưng tụ vô tận Hắc Ám, Đại Tôn Lực cuồn cuộn chưởng xuống.
Nếu Lạc Nam vẫn chém mục tiêu phía trước, sau lưng sẽ ăn hai chưởng của Đại Tôn.
Đáng tiếc, Lạc Nam trên mặt một chút sợ hãi cũng không có, nhếch miệng thốt ra mấy chữ:
“Hóa Long Chiến Quyết – Nghịch Long Chiến Thân!”
RỐNG…
Theo một tiếng Long Ngâm phô thiên cái địa như đến từ thời đại tuyên cổ vang vọng không gian, toàn bộ Yêu Thú của Hải Yêu Cung đột nhiên quỳ rạp xuống đất, thân thể khổng lồ bị ép dẹp, ngay cả động đậy cũng không dám.
“Làm sao có thể?”
Vốn đang kỵ thú, mấy tên Tiên Tôn phát hiện tình cảnh này, nhất thời hét ầm lên…
“Long…Long…” Trong miệng đám Yêu Vương, thanh âm hoảng hồn mất vía lắp bắp hoảng sợ đến tận Linh Hồn, mặc kệ mấy tên Tiên Tôn điều khiển thế nào, bọn nó vẫn không dám động đậy.
Long Tộc…chí thượng của Yêu Tộc, Hải Yêu cấp thấp cảm giác được khí tức Nghịch Long từ cơ thể Lạc Nam phát ra, thật sự kinh sợ đến tận xương tủy.
“Đây là toàn lực sao?” Âu Dương Thương Lan trái tim nhảy lên, biến hóa của Lạc Yên khiến nàng bị định trụ lại thoáng chốc.
Bất quá không bỏ lỡ cơ hội ngắn ngũi này, Ngân Dạ Song Thương đã xuất động, Thương Vực ầm ầm triển khai, hung hăng đâm đến hai cường giả mạnh nhất bên phía địch nhân.
“Đám phế vật!” Quang Lân cùng Ám Cực mắng chửi đám tọa kỵ một tiếng, buộc phải nhảy khỏi lưng chúng nó, lao đến đối chiến cùng Âu Dương Thương Lan.
Nghịch Long hiện thế, ảnh hưởng to lớn đến cách cục tại chiến trường, toàn bộ Yêu Thú của Hải Yêu Cung chẳng khác nào tàn phế.
RỐNG…
Nghịch Long Lực đã chờ đợi quá lâu để được thể hiện.
Màu tím đen Nghịch Long Lực gia trì toàn thân Lạc Nam, biến hóa thành vô số vảy giáp lấy hắc sắc làm chủ đạo, tử sắc làm hoa văn, đem hắn bao trùm vào trong đó như một kiện chiến giáp bất khả xâm phạm, chỉ để lộ gương mặt lãnh tỉnh cùng mái tóc trắng phiêu bồng phía sau lưng…
ẦM ẦM…
Hai chưởng ấn cực mạnh đến từ hai tên Đại Tôn đánh vào phần lưng, Nghịch Long Chiến Thân toàn diện đón đỡ, Lạc Nam vẫn không chút tổn hại, trâu bò đến cực điểm.
Nếu xét về lực phòng ngự, có lẽ Nghịch Long Chiến Thân kém hơn Vạn Cổ Bất Hủ Thân…nhưng nếu dùng để đối phó với Yêu Tộc và mức độ di chứng sau khi thi triển, Nghịch Long Chiến Thân vẫn được Lạc Nam ưa chuộng.
“Làm…làm sao có thể?”
Huyền Dạ Tùng cùng Ảnh Trung sắc mặt hoảng hốt, cánh tay hai người bị chấn đến mức tê rần…
Lạc Nam mặc kệ bọn hắn, vẫn chém xuống đối tượng trước mặt.
PHỐC…
Trưởng lão của Huyền Dạ Tông toàn thân bị chẻ từ trên xuống dưới như rọc mía, trong suốt quá trình này, Lôi Hỏa nghiền nát tất cả, Lạc Hồng Kiếm không nhiễm một tia vết máu.
Đem Linh Hồn của kẻ thù triệt để hóa thành hư vô.
Một chém miểu sát Tiên Tôn!
Trong giao tranh cấp bậc này, Lạc Nam đã không đủ khả năng để chừa lại Linh Hồn đối thủ sau đó cướp đoạt được nữa rồi.
Muốn đại chiến Tiên Tôn, hắn buộc dùng đến lực lượng mạnh mẽ ít nhất cũng là Lôi Hỏa, mà Lôi Hỏa một khi đánh ra, Linh Hồn đối thủ không tránh khỏi số phận bị tiêu hủy.
“Khốn nạn!”
Huyền Dạ Tùng với Ảnh Trung ánh mắt đỏ lên, nhìn chòng chọc vào Nghịch Long Chiến Thân trên cơ thể Lạc Nam, trong lòng xuất hiện một suy nghĩ:
“Vì sao giống chiến giáp của Chân Long Tộc đến như vậy? bất quá Chân Long Tộc chẳng phải là màu xanh sao?”
Nghịch Long Chiến Thân màu đen và tím, bọn hắn thật sự không đủ kiến thức để nhận ra…
Năm xưa từng thấy qua Nghịch Long Chiến Thân của Nghịch Long Đế thi triển đều là Tiên Đế hàng đầu, ngay cả Tiên Đế cấp thấp chưa chắc nhận ra Nghịch Long Chiến Thân trên người Lạc Nam lúc này.
“Các ngươi phải chết!”
Bất quá đến lúc sinh tử, hai người chẳng có thời gian để thắc mắc quá nhiều, Lạc Nam đã hung hăng xoay người, Lạc Hồng Kiếm một lần nữa trảm xuống.
“Nằm mơ!”
Hai tên Đại Tôn gào thét thi triển thân pháp né một Kiếm của Lạc Nam, trong tay xuất hiện hai thanh Tôn Cấp Vũ Khí, Huyền Dạ Tùng tay cầm một thanh là Hắc Ám Cự Phủ nặng nề như sơn nhạc, mà Ảnh Trung cũng cầm đôi Hắc Ám Chủy Thủ đen kịch sắt lẹm.
Xuất ra Vũ Khí khiến lòng tin của hai người tăng mạnh, phân tách ra hai bên trái phải hướng về Lạc Nam đánh tới.
“Trẫm nói, các ngươi dừng tay!”
Lạc Nam ánh mắt vô tình, Chấp Chưởng Càn Khôn một lần nữa khóa chặt lấy cơ thể hai tên này.
“Khốn…kiếp…ngươi rốt cuộc là ai?”
Áp lực như núi đè nặng lên người, Huyền Dạ Tùng cùng