Có người khó hiểu hỏi: “Vân Thị và Tạ Thị có quan hệ gì?”
Tạ Mẫn Hành: “Không quan hệ gì cả.
”
Chỉ là hai nhà có quan hệ thông gia mà thôi.
Ông Tạ nghe được tin tức này cũng khiêp sợ, sau đó là cảm động, thông gia như vậy là phúc của bọn họ.
Không ai biết gia sản của nhà họ Tạ, Vân Thư càng không biết, chuyện này nhất định là Vân Thư về nhà nói cho hai vợ chồng Vân Thị biết, vậy mà hai người họ lại có thể găng sức dốc được một tỷ đầu tư cho bọn họ, ông Tạ không biết nên nói thế nào, nhìn từ góc độ thương nhân thì vợ chồng Vân Thị rất ngốc, nêu Tạ Thị phá sản tốt xấu gì cũng có Vân Thị 8n, đỡ, không đên mức sau này chịu tội.
Nhưng vê góc độ riêng tư thì lại rất cảm động.
Hành động này của Vân Thị là trói buộc bọn họ lại một chỗ, có phúc cùng hưởng có họa cùng chịu.
Bỗng nhiên Tạ Mẫn Hành nhớ lại buổi sáng Vân Thư trang điểm, trong lòng bông âm áp lạ thường.
Cô vợ bé rất tốt bụng, rất dễ thương, và anh cũng rất thích.
Tạ Mẫn Hành đứng dậy rời khỏi phòng họp, gọi điện thoại cho ba vợ.
Lúc Tạ Mẫn Hành trở về, nhìn thầy trong phòng họp yên tĩnh.
Chủ tịch tai mắt hỏi: “Khi nào tiền sẽ đến tài khoản?”
Tạ Mẫn Hành đáp: “Một tỷ của Vân Thị đã vượt qua cô phần của tất cả cổ đông ở đây cộng lại.
”
Tạ Mẫn Hành nói xong dừng lại khiến cho mọi người hoảng sợ, đây là có ý gì?
Chủ tịch tai mắt không hài lòng: “Đây… đây là sao? Xem thường chúng tôi à?”
Tạ Mẫn Hành nói: “Tôi sẽ không đồng ý đầu tư của Vân Thị.
” Nói xong, anh đứng dậy rời đi.
Ông Tạ nghe được chuyện vợ chồng Vân Thị bỏ ra một tỷ đâu tư, trong.
lòng có tính toán, hơn nữa tính toán này ngày càng bành trướng, ông ấy không có sắc mặt tốt với mây chủ tịch ngồi đây, bọn họ có thê hợp tác với nhà họ Tạ đã là ơn lớn, hiện tại ông Tạ muốn thu hồi ơn này lại: “Máy VỊ chủ tịch, Tạ mỗ