Cùng đám người phi hành vào Vạn Yêu Thánh Địa, cảnh tượng bên trong có phần khác với tưởng tượng của Lạc Nam…
Nơi này có thể xem như một mảnh sơn lâm cực kỳ rộng lớn, hùng vĩ sâu thẳm rất khó thăm dò, phi hành từ đầu đến cuối bắt gặp không ít thân ảnh…
Không có tầng tầng lớp lớp Yêu Thú như dự kiến, có chăng chỉ là những thân ảnh nhân loại, ở trong động phủ, hoặc các nhà đơn sơ mộc mạc trên cây, vô cùng hòa nhã.
Đương nhiên, Lạc Nam hiểu những nhân loại này không phải nhân loại thực thụ, mà toàn bộ là do Yêu Thú hóa hình.
Nếu nói trạng thái chiến đấu mạnh nhất của Yêu Thú chính là bản thể của chúng, vậy thì trạng thái dễ dàng tu luyện, hấp thu các loại khí trong trời đất, luyện hóa tài nguyên…chính là trạng thái nhân loại.
Không phải ngẫu nhiên mà Yêu Thú khi đủ đẳng cấp khao khát được hóa thành nhân loại, mà bởi vì hình dạng nhân loại có ích với chúng mà thôi.
“Nghe nói Vạn Yêu Thánh Địa thiên kiêu đông đảo, không biết có so với Quỳnh Dao Đế Nữ lợi hại hơn không?” Lạc Nam cùng Âu Dương Thương Lan phi hành, quay sang hỏi thăm Thải Quỳnh Dao ở bên cạnh.
“Ở trước mặt công tử, Quỳnh Dao nào dám tự xưng thiên kiêu!” Thải Quỳnh Dao tự giễu cười cười.
“Quỳnh Dao khiêm tốn, ta sở dĩ chiến thắng là nhờ nàng nương tay chiến đấu trong cùng cấp mà thôi!” Lạc Nam lắc đầu.
“Haha, quy tắc chỉ chiến đấu trong cùng cấp chính là do Thánh Chủ của chúng ta lập nên, Vạn Yêu Thánh Địa chưa từng ỷ tu vi cao hơn mà khi dễ hậu bối, chúng ta chỉ chiến cùng cấp hoặc vượt cấp mà chiến!” Lục Trưởng Lão kiêu ngạo cười nói.
“Đương nhiên, kẻ nào dám ỷ tu vi cao hơn mà khi dễ thành viên của Vạn Yêu Thánh Địa, hắn chờ ngày vào quan tài đi!” Thất Trưởng Lão bá khí nói ra.
Đám người đồng thời gật đầu, Vạn Yêu Thánh Địa quả thật có đủ tư cách để nói lời này…
Nhất là hai vị Thánh Chủ kia, mặc dù chỉ là Địa Yêu Đế, nhưng đã từng bại qua Thiên Đế cấp cường giả, chuyện này không phải tin đồn, mà là sự thật.
Đó cũng là một trong các lý do Vạn Yêu Thánh Địa là thế lực yêu tộc mạnh nhất, cũng được tôn trọng nhất Tiên Ma Vực.
“Làng Nhất Thế của hai vị là thế lực nào? vì sao ta chưa từng nghe qua?” Một vị Đế Tử của Sâm Lâm Sơn Trang kiêu ngạo hỏi.
Trong giọng nói lộ ra ý xem thường Làng Nhất Thế.
Thế lực của người khác thành lập, cần ngươi nghe qua hay sao?
Tên Đế Tử của Sâm Lâm Sơn Trang này tên là Sâm Khương, chứng kiến Lạc Nam được mấy nữ vờn quanh nên tâm tình vô cùng khó chịu.
Đáng tiếc, Sâm Khương chỉ biết khó chịu ghen ghét người khác, tại sao không nghĩ vì lý do gì hắn không được như Lạc Nam?
Nếu ở trong cùng cấp đánh bại Thải Quỳnh Dao, chắc chắn hắn cũng sẽ được tôn trọng, đáng tiếc hắn không đủ bản lĩnh này.
Đối với loại nhân vật này, Lạc Nam cũng lười đáp trả, như Độc Cô Ngạo Tuyết đã nói, hiện tại hắn là người đứng đầu một thế lực, không phải con chó con mèo nào cũng đủ tư cách đối thoại với hắn.
Không phục? đánh cho ngươi phục là được.
Quả nhiên chứng kiến Lạc Nam không trả lời mình, Sâm Khương sắc mặt vô cùng khó coi, thầm nghĩ lát nữa nếu có tỷ thí phải làm sao dạy dỗ Lạc Nam một bài học.
Chỉ sau vài câu nói ngắn ngũi, một quảng trường lớn đã hiện ra trước mắt đám người…
Ở trên quảng trường lúc này đã bày biện sẳn sàng, bàn ăn và bảo tọa cho quan khách…
Hơn thế nữa, đã có bốn thân ảnh ngồi sẳn từ trước, trong đó có ba nam một nữ, đều mang bộ dạng già lão…
Dựa vào khí thế đến xem, Lạc Nam cả kinh phát hiện bốn vị lão nhân này có tận ba vị là Đại Yêu Đế, thực lực sánh ngang với những người đứng đầu của các Đại Đế Cấp Thế Lực khác ở đây rồi, một vị lão già Yêu Đế Sơ Kỳ duy nhất chính là Hùng Lão lần trước đi cùng Thải Quỳnh Dao.
Tính luôn cả Lục Trưởng Lão và Thất Trưởng Lão cũng là Yêu Đế Sơ Kỳ, nội tình của Vạn Yêu Thánh Địa sâu không lường được, chưa kể còn hai vị Thánh Chủ.
“Chẳng trách Xích Bảo bằng mọi giá phải lấy lòng Thải Quỳnh Dao!” Lạc Nam ánh mắt lấp lóe.
Xích Lôi Tông nếu so với Vạn Yêu Thánh Địa, quả thật yếu đến đáng thương…
Trong lúc nhất thời, Lạc Nam đối với hai vị Thánh Chủ càng thêm tò mò, nghe đồn một vị Thánh Chủ còn là khỉ.
Rốt cuộc phải là con khỉ nào mới chấp chưởng nổi một cổ lực lượng kinh khủng như thế này?
Bảy vị trưởng lão, toàn bộ đều là Yêu Đế, mà Hùng Lão chính là Ngũ Trưởng Lão.
“Haha, khách quý đã đến!”
Chứng kiến nhóm người Lục Trưởng Lão quay về, bốn thân ảnh ngồi trên bảo tọa cùng lúc đứng bật dậy.
“Nhị trưởng lão, tam trưởng lão, tứ trưởng lão, ngũ trưởng lão…các ngươi tốt!” Mộng Tung Hoành dẫn đầu lên tiếng chào hỏi bốn người, thái độ thân thiện.
“Mộng gia chủ hảo!” Bốn người khách khí đáp lại.
Lạc Nam âm thầm giật mình, thì ra đây là bốn vị trưởng lão khác của Vạn Yêu Thánh Địa, nói vậy nhân vật chính là Đại Trưởng Lão vẫn còn chưa xuất hiện.
Một phen chào hỏi lẫn nhau, ánh mắt của bốn vị trưởng lão mới dời đến trên người Lạc Nam cùng Âu Dương Thương Lan.
Bất quá bốn người chỉ hơi kinh ngạc một chút dung mạo của Âu Dương Thương Lan, sau đó là hung hăng trừng lấy Lạc Nam.
“Tiểu tử thúi, nghe nói ngươi đả thương Dao Dao bảo bối của chúng ta?” Một ông lão trợn mắt nói, hắn chính là Nhị Trưởng Lão của Vạn Yêu Thánh Địa.
“Còn không phải sao? đích thân lão phu chứng kiến!” Ngũ Trưởng Lão Hùng Lão cáo trạng nói.
“Hừ, lão thân phải đích thân chữa trị cho Dao Dao một phen, nha đầu chịu rất nhiều khổ cực a!” Tam trưởng lão là một bà lão ra vẻ rơi lệ nói.
“Tiểu tử này chẳng những có bộ túi da tốt, thực lực còn mạnh như vậy?” Tứ Trưởng Lão có chút không tin, ánh mắt ghen ghét nhìn Lạc Nam quá mức đẹp trai.
Lạc Nam khóe miệng co giật, làm ơn đi…Độc Giác tiểu tử kia chỉ còn một tia hơi thở các ngươi không nhắc đến, Thải Quỳnh Dao bị chút tổn thương lại như trời sập đến nơi rồi.
Bất quá hắn không dám ngoài miệng nói ra lời này, chỉ có thể cười cười khiêm tốn nói:
“Tiểu tử may mắn, Quỳnh Dao là hạ thủ lưu tình áp chế tu vi, bằng không ta chỉ là một Tiên Vương nào đâu là đối thủ!”
“Nói cũng phải, tính tiểu tử ngươi thức thời!” Đám trưởng lão rốt cuộc không tiếp tục để ý đến Lạc Nam, hiển nhiên bọn hắn không thực sự tức giận.
“Các vị gia gia, nãi nãi…xấu hổ chết ta!” Thải Quỳnh Dao đấm ngực giậm chân, che kính mặt, dù nàng bình thường kiêu ngạo lãnh diễm cũng bị mấy lão già này chọc cho ngượng chín mặt.
“Hắc hắc, để tiểu tử này khi dễ bảo bối của chúng ta, không trực tiếp làm thịt hắn tính là dễ dàng!” Đám lão già không biết xấu hổ nói.
Rất nhanh, đám trưởng lão lại quên đi chuyện này, cùng mấy tên thế lực chi chủ khác trò chuyện.
Thất Trưởng Lão cũng lịch sự mang đám người tiến vào chỗ ngồi.
Ngồi theo thế lực, hơn nữa cũng không phân chia Tiên hay Ma, trực tiếp xáo trộn vào trong đó.
Đối với vấn đề này, song phương cũng chẳng để ý, hiển nhiên đã đến Vạn Yêu Thánh Địa vậy phải tuân theo quy cũ của Vạn Yêu Thánh Địa.
Chứng kiến ba cái bảo tọa ở phía trên cao vẫn còn bỏ trống, Hàng Ma Đại Đế vuốt râu cười hỏi:
“Lần này đến đây, không biết có may mắn được thấy Đế nhan của hai vị Thánh Chủ?”
“Chuyện này…hai vị Thánh Chủ vẫn đang bế quan, chỉ sợ sẽ không xuất hiện!” Thất Trưởng Lão uyển chuyển nói.
Đám người gật đầu, cũng không cảm thấy có gì không phù hợp.
Bọn họ đến đây là để dự thọ mừng của Đại Trưởng Lão, chỉ cần Đại Trưởng Lão ra mặt là đủ, hai vị Thánh Chủ là nhân vật ở cấp độ khác, dù không ra mặt cũng chẳng ai dám bất mãn.
“Haha, hai vị Thánh Chủ không ra, để lão thân tiếp đón các vị được chứ?”
Một thanh âm già nua ôn hòa vang vọng bốn phía không gian, kế sau đó, từ bên trong một vùng đầm lầy màu trắng muốt như tuyết của Vạn Yêu Thánh Địa rung động, có thân ảnh khổng lồ phá không mà ra.
Trong khoảnh khắc, thiên địa oanh minh, ngân hà chiếu rọi, hư ảnh chim cầm tẩu thú cùng nhau hoan ca, thực