Lạc Nam cùng Thục Phi vừa trở về Làng Nhất Thế, chuyện đầu tiên hắn làm chính là ôm ba người các nàng tiến vào Linh Giới Châu đè ra song tu một trận.
Không phải Lạc Nam lên cơn động đực, mà đơn giản bởi vì ba nữ Thục Phi bị Ma Kích hút lấy tu vi dẫn đến thực lực có dấu hiệu thụt lùi.
Đây không phải bị thương, Bất Tử Thụ chẳng thể nào điều trị, Lạc Nam chỉ còn cách song tu dùng Long Tiên Thánh Điển để hỗ trợ ba nàng nhanh chóng phục hồi, bổ sung Tiên Khí vào cơ thể.
Phải mất gần ba tháng trong Gia Tốc Trận, Thục Phi tam nữ rốt cuộc lấy lại ổn định, tiến vào trạng thái bế quan điều tức, củng cố tu vi.
Lạc Nam thở phào một hơi nhẹ nhõm, tu vi thụt lùi là chuyện nghiêm trọng ảnh hưởng đến căn cơ của mỗi tu sĩ, cũng may Long Tiên Thánh Điển là công pháp song tu chí cao có thể bổ khuyết mối nguy tiềm ẩn này.
Mặc dù không phải loại hình công kích hay phòng ngự, nhưng Long Tiên Thánh Điển tuyệt đối là công pháp phụ trợ siêu cường, Lạc Nam càng chờ mong ngày hắn và chúng nữ có thể khai phá tầng tiếp theo của nó.
Nói đến lần này chứng kiến Ma Kích, ngoại trừ biết thêm thông tin về Binh Nhân Tộc, Lạc Nam cảm thấy thua thiệt vô cùng, chẳng ăn được chút lợi ích nào.
Thậm chí rất nhiều Nhẫn Trữ Vật của đám nạn nhân bên trong Cấm Lực Đế Trận hắn cũng không dám vơ vét, sợ làm ảnh hưởng đến hiện trường bị vị Thiên Trận Đế kia phát hiện manh mối.
Ăn thua thiệt trong tay một vị Thiên Trận Đế, Lạc Nam đối với chức nghiệp này bắt đầu có chút hứng thú, cũng nhớ đến bình Trận Đạo Thánh Thủy mình chưa sử dụng.
Bất quá hiện tại mục tiêu chính vẫn là đem tu vi thăng lên Tiên Tôn, tạm gác Trận Đạo Thánh Thủy sang một bên.
Nghĩ đến đây, Lạc Nam nhếch miệng, bàn tay phất nhẹ một cái ra hiệu…
“Chủ nhân, nó đã bị trừng trị đến ngoan ngoãn!” Châu Nhi xinh xắn xuất hiện, lơ lửng trước mặt nàng là một đoàn Tiên Diễm đang bị không gian giam cầm, trấn áp đến gắt gao.
Chính là Tiên Hỏa thu được từ tay Hồng Hài.
Đối với hành động của Hồng Hài ngày hôm đó trên Đế Thiên Thê, Lạc Nam cảm thấy mình nên vô cùng cảm tạ hắn.
Vô duyên vô cớ đưa đến một luồng Tiên Hỏa chưa nhận chủ, đây chẳng phải là tặng thưởng cho Lạc Nam sao?
Phải biết Linh Giới Châu hiện tại là Ngũ Hành Tiểu Thế Giới, Đế Cấp Thượng Phẩm Pháp Bảo…có rất ít đồ vật trên đời này mà nó không thu được.
Tiên Hỏa kia mặc dù nhiễm chút khí tức của Vĩnh Hằng Tam Muội Chân Hỏa mà trở nên lợi hại, nhưng suy cho cùng nó cũng là hàng lởm mà thôi, có thể lật nên trò trống gì trước một kiện Đế Cấp Thượng Phẩm Pháp Bảo thu phục?
Trừ khi Tam Muội Chân Hỏa hàng thật giá thật xuất hiện, lúc này Lạc Nam sẽ không nói hay lời quay lưng bỏ chạy.
Ngày đó chứng kiến Tiên Hỏa, Diễm Tâm Đỉnh biểu hiện vô cùng rung động và thèm khát, đến nay Lạc Nam vẫn chưa có quên.
Lúc này Tiên Hỏa xuất hiện, Diễm Tâm Đỉnh lại hưng phấn xoay tròn, hận không thể lập tức dung nhập nó.
Lạc Nam cười cười, không để Diễm Tâm Đỉnh đợi lâu, há mồm nuốt Tiên Hỏa vào trong bụng.
ẦM ẦM ẦM…
Diễm Tâm Đỉnh hưng phấn kịch liệt, tỏa ra một luồng sức hút dữ dội đem Tiên Hỏa hút vào trong đỉnh.
Lạc Nam ánh mắt chăm chú nhìn một màn kế tiếp phát sinh…
Chỉ thấy vô tận Đế Diễm từ Diễm Tâm Đỉnh bao trùm lấy Tiên Hỏa, nhưng lại không có cảnh tượng dung hợp như Lạc Nam thường thấy.
Trái lại chứng kiến Diễm Tâm Đỉnh ra sức cướp đoạt lực lượng của Tiên Hỏa, mặc dù Tiên Hỏa rung lên vì sợ hãi, nhưng lại chẳng thể chống cự nổi trước uy nghiêm của Cấm Kỵ.
Mà rất nhanh, Tiên Hỏa đột ngột trở nên yếu ớt, toàn bộ khí tức cao quý và mạnh mẽ của nó bị Diễm Tâm Đỉnh hút sạch, hóa thành một ngọn lửa tầm thường đẩy ra khỏi cơ thể Lạc Nam.
Diễm Tâm Đỉnh ong ong xoay tròn, cấp tốc biến lớn hơn một vòng, mà toàn bộ Hỏa Vương Lực vốn có chẳng biết từ bao giờ đã chuyển thành Hỏa Tôn Lực.
“Cái này…” Lạc Nam trợn mắt há hốc mồm, tu vi Đại Vương của hắn lúc này cũng chạm đến ranh giới, chỉ còn thiếu một chút nữa là đột phá Địa Vương.
“Tiên Hỏa này bản chất chỉ là một ngọn lửa bình thường được ở gần Tam Muội Chân Hỏa mà thôi, còn chưa đủ tư cách dung nhập vào Diễm Tâm Đỉnh!” Kim Nhi quan sát tình huống một phen, cho ra đánh giá nhí nhảnh nói:
“Diễm Tâm Đỉnh không phải muốn Tiên Hỏa, mà là tham lam khí tức của Tam Muội Chân Hỏa gia trì vào Tiên Hỏa!”
Lạc Nam nghe vậy cũng bừng tỉnh hiểu ra, ánh mắt lóe sáng nói: “Vậy là Diễm Tâm Đỉnh chỉ cướp đoạt khí tức của Tam Muội Chân Hỏa để nâng cao lực lượng, từ Hỏa Vương Lực thành Hỏa Tôn Lực mà thôi?”
“Chính xác!” Kim Nhi cười hì hì: “Khí tức Tam Muội Chân Hỏa rất mạnh, dù chỉ là một chút xíu cũng đủ để công tử chuyển Hỏa Vương Lực thành Hỏa Tôn Lực rồi!”
“Lần này xem như kiếm lời!” Lạc Nam hài lòng cười.
Trước mặt hắn lúc này lơ lửng một ngọn lửa yếu ớt, chính là Tiên Hỏa sau khi bị lột sạch khí tức của Tam Muội Chân Hỏa, giống như một con khổng tước sau khi bị vặt sạch lông hóa thành con gà vậy.
Lạc Nam tiện tay ném nó vào miệng núi lửa, hòa nhập cùng Linh Giới Châu.
Chỉ bất quá sau giờ phút vui mừng, sắc mặt Lạc Nam lại trở nên khó coi…
Diễm Tâm Đỉnh từ Hỏa Vương Lực trở thành Hỏa Tôn Lực, vậy mà ngay cả một tiểu cảnh giới của hắn cũng không đột phá nổi.
Có thể thấy càng lên cao, tu vi càng khó đột phá, đây cũng không phải chuyện tốt lành gì.
Mà lúc này, một tòa cung điện bên trên Cung Đình Thụ bỗng nhiên sáng lên, chính là Tu Hoa Cung.
Chỉ thấy Vân Tu Hoa đẩy ra cửa cung điện, toàn thân khoác lên người một bộ váy đen trắng, tóc dài búi cao để lộ cổ thon tinh tế, vai áo rủ xuống để lộ một gốc da thịt trơn bóng như ngọc, xương quai xanh đẹp đẽ, thân hình uyển chuyển ưu nhã đang như tiên tử bay múa hướng về phía hắn.
Đôi mắt to tròn phủ lên một tầng hơi nước, ngũ quan tuyệt mỹ, má ngọc mày liễu, môi đỏ chím chím như anh đào, làn da trắng muốt không chút tỳ vết.
“Phu quân…”
Nàng thánh thót trong trẻo kêu lên một tiếng, như chim hoàng yến nhào vào lòng Lạc Nam, khóe môi treo lấy nụ cười vô cùng vui vẻ.
“Đột phá Tiên Tôn rồi?” Lạc Nam trong lòng vui mừng, hai tay vươn ra ôm giai nhân yêu kiều vào trong ngực, chỉ cảm thấy ôn hương nhuyễn ngọc bao trùm cõi lòng, hương thơm lan khắp không gian, bộ ngực no đủ của nàng đè ép lấy lòng ngực hắn.
“Ừm!” Vân Tu Hoa vui mừng gật đầu, hai mắt trong veo nhu tình nhìn hắn, môi xinh hé mở líu ríu:
“Thiếp có thể vì chàng chuyển hóa Vương Lực thành Tôn Lực rồi!”
“Thê tử ngốc!” Lạc Nam trong lòng cảm động ôm chặt lấy nàng, nữ nhân này quá yêu hắn, nàng vừa đột phá Tiên Tôn chuyện đầu tiên làm là tiến vào Linh Giới Châu để chuyển hóa lực lượng cho hắn.
Chỉ bất quá Lạc Nam lại nghiêm mặt lắc đầu, ôm lấy eo thon của nàng nói nhỏ:
“Nàng vừa đột phá Tiên Tôn, ta hấp thu Tôn Lực của nàng quá nhiều sẽ khiến tu vi của nàng thụt lùi, làm như vậy không đáng!”
Mọi thứ đều có cái giá của nó, nếu Lạc Nam hấp thu Tôn Lực của Vân Tu Hoa, hắn có thể chuyển hóa thêm một đến hai Đỉnh thành Tôn Lực, nhưng làm thế tu vi của Vân Tu Hoa sẽ bị ảnh hưởng.
Đối với người vừa mới đột phá như nàng, chuyện cần làm đầu tiên là củng cố tu vi, mà không phải đem Tôn Lực truyền cho hắn.
Lạc Nam xem nàng là thê tử, là nữ nhân của hắn…mà không phải một lô đỉnh hay công cụ song tu.
Vân Tu Hoa cảm động ôm chặt lấy Lạc Nam, lại bướng bỉnh nói:
“Yên tâm đi mà, tu vi của thiếp đã rất vững chắc, còn có Âm Tôn Lực và Dương Tôn Lực làm cơ sở, chắc chắn có thể giúp chàng chuyển hóa ít nhất một loại Tôn Lực mà không bị ảnh hưởng!”
“Thật?” Lạc Nam nghi ngờ, rất sợ cô nàng này sẽ dối gạt mình.
“Thật!” Vân Tu Hoa nhìn chằm chằm hắn, sắc mặt hơi chút hồng nhuận phơn phớt, cắn cắn môi nũng nịu:
“Huồng hồ…bế quan thời gian dài, thiếp rất muốn chàng!”
Nói xong, bàn tay thon dài còn chủ động tiến vào quần hắn, bắt lấy thanh vũ khí cắn rắn như sắt thép, say mê vuốt ve.
Đều là phu thê thân thiết, nàng cũng không rụt rè hay xấu hổ.
Âm Dương Thánh Thể vốn phụ thuộc vào nam nhân, thời gian dài