Một tuần trôi qua. Mọi thứ đều diễn ra bình thường.Thằng Duy và mẹ vẫn thường xuyên gọi cho nó,thằng Duy thì nó đã khoe chưa,thỉnh thoảng thằng Duy lại mang đồ ăn đến để vào tủ lạnh cho nó.Mẹ thì vẫn như thường hỏi han nó từng cái một,có hôm nói chuyện hơn tiếng đồng hồ,nó thì đi làm về mệt lắm,nhưng đang nói chuyện với mẹ lên nó tỉnh bơ,mẹ bảo thu sếp thời gian về nhà thăm nội,lâu rồi mẹ nó không gặp.Với điều kiện của nhà nó thì đáp máy bay vào SG thăm nó thì chẳng muỗi gì.Nhưng nó bảo đợi thời gian nữa nó về,không vào đây mẹ thấy người nó như thế này thì chết.Điều bất bình thường nhất đó là chị và nó chẳng liên lạc và cũng chẳng chat với nhau lần nào....Nick chị on đó, số điện thoại của chị vẫn ở đó....nhưng tin nhắn soạn xong mà chẳng gửi đi...Mọi thứ đều thật im lặng một cách đáng sợ.
Con nhỏ vẫn đến quán đều đặng mỗi ngày. Hình nhưcon nhỏ này rảnh dzữ lắm hay sao ấy, ngày nào cũng đến uống mỗi món cam vắt thêm tý muối kỳ lạ ấy. Lý do con nhỏ đến quán giờ hình như được hợp lý hóa bởi ông Kha. Chẳng biết quan hệ 2 người đi đến mức nào rồi, chỉ thấy con nhỏ lại quán ông Kha ko còn phải kiếm cớ để mang nước hay đến gần con nhỏ nửa mà chuyển sang ngồi tại chỗ =))Nói chuyện đã rồi chạy lon ton đi kiểm tra cho có lệ xong vẫn quay về chốn cũ và người tất nhiên phải phục vụ cho 2 người này là nó. Trong khoảng time con nhỏ ngồi chơi ở quán từ lúc nào ko biết mặc định quản lí mọi thứ sẽ thuộc quyền của nó, cứ có chuyện gì mấy đứa phục vụ cũng lôi nó lại giải quyết, chuyện gì cũng kiu nó lại để hỏi ý,ông Kha cũng bắt nó đi vòng vòng giống như ổng cho nên nó đi tới đâu ít nhiều tụi phục vụ cũng có phản ứng giống như ông Kha đi kiểm tra vậy.Chủ nhật!Tròn một tuần kể từ ngày gặp chị. Vẫn chưa đứa nào liên lạc cho đứa nào. Có lẽ tình bạn của nó và chị đã kết thúc rồi chăng. Hôm nay có buổi biễu diễn của tụi diễn viên trẻ với model trẻ ở nhà văn hóa thanh niên.Nó thì không quan tâm lắm vì model trẻ trước ở nhà nó xem suốt à,khu ngoại ô nó ở rất đặc biệt(đặc biệt gì tự hiểu nha)nên mấy em model trẻ rất hay tới,nó thì không muốn đi nhưng bọn thằng Duy gọi đi lên phải đi.Bây giờ thì khác,tuy bọn thằng Duy không gọi,nhưng ở nhà trọ chán lên đi xem thử.
.Ngồi xem kịch, một vở kịch hài...mọi người trong phòng đều cười nghiên ngả, vổ tay rần rần..duychỉ có nó là im lặng vì nó qua tâm cách diễn của từng người hơn là nội dung.Lúc này nó đang rất khó chụi vì từ lúc nó vào thì mấy em hám zai đã bâu nghịt chỗ nó,em nào cũng chào hỏi làm quên.Nó thì không quan tâm,vẫn im lặng.Đến phần biểu diễn thời trang của tụi model trẻ...phải nói là làm khán phòng nóng cả lên, cứ mỗi lần có một đứa bước ra biểu diễn là có một vài tiếng vỗtay, reo hò và gọi tên người đang biểu diễn...nhìn là biết người nhà hoặc bạn bè chắc luôn.Mà cũng tài thiệt,mấy con nhỏ lúc nãy cứ bâu vào chỗ kể lể về mấy em model này,làm nó rất ức chế.Ngồi