Bụng đói cồn cào....nghĩ nhiều cũng ko ích gì...nó ăn hết hộp cơm trong vòng rất nhiều nốt nhạc...Có điện thoại...lại giọng ông Kha như hét trong dt- Thằng kia đỡ chưa mậy quán lu bu quá ko có qua thăm mày dc. Ăn uống gì chưa?- Dạ em mới ăn xong anh- Ờ tưởng chưa ăn tau kiu đứa nào đem cơm qua cho...Cơmđâu mày ăn vậy- Dạ...bạn em mua dùm anh (ko dám nói con nhỏ...rủi ổng ghen là tiêu)- Cũng dc, ko có mày cũng lu bu thiệt..coi ráng mau khỏe đilàm lại nhá...yên tâm tau ko cắt lương mày đâu...qua đi vòng vòng coi quán kko cũng dc.- Hehe vậy cảm ơn đại ka...có gì mai em qua...Vui vui trong bụng...đỡ...ko bị cắt lương.Tuy tiền nương chẳng tính là cả đối với nó nhưng đây là tiền do sự chăm chỉ của nó mà ra,nên nó sẽ quý trọng.
.Nó uống thuốc...xong ăn mấy miếng cam...tự nhiên nhớ tới con nhỏ...với món cam vắt pha tý muối của nhỏ...Xong xuôi cáibụng nó qua qua cái laptop, coi coi máy con nhỏ có gì....chẳng có gì hết, giống như máy mới hoàn toàn ấy...chỉ có một thư mục con nhỏ mở sẵn để trên dưới màn hình....thì ra toàn là phim...có phim hài, phim kinh dị, phim hành động, phim hoạt hình nửa....mỗi loại vài phim...Chắc là con nhỏ mới down về, check time trên IDM là biết mà, có lẽ sợ nó buồn nên con nhỏ cố ý để laptop lại đây mà...Mĩm cười...thấy ấm áp một chút, hình ảnh con nhỏ bớt lạnh hơn trong lòng nó thêm một chút(rồi không lâu đâu.ông anh sẽ thấy ấm lòng à.)Đứng dậy khóa cửa cẩn thận nó quay lại trước máy chọn 1 phim kinh dị để xem cho dễ ngủ(Thằng này điên cmn rồi.Ý xin lỗi,người ta đi ngủ xem hài hay nghe nhạc bố đi xem phim kinh dị.hết cách)
Có điện thoại...là chị- Alo nhox khùng đang làm gì đó- Mới nghe dc đã la ngta khùng rồi nghen- Hihi kệ ta...hỏi đang làm gì mà- Ừ..đang làm việc....- Sao hổng nghe tiếng ồn gì hết vậy- À...ừ nhox trốn vô tolet nghe dt nè, quản lí bít nghe dt la chết- Hì hì dzậy hả...khó tính dzạ...- Gọi có gì hok- Hok....ngứa tay gọi chơi á- Sax...bó tay chị xấu xí lun- Hứ cấm gọi tên đó nghen...ta là nữ hoàng biết chưa- Bít rồi...nữ hoàng gì hok có hiền miếng nào- Hiền cho ngta ăn hiếp hả haha mà nè...chủ nhật...hok dc thất hẹn nửa đó- Rồi biết rồi, chủ nhật nghĩ học..đâu lí do gì thất hẹn nửa- Uhm..vậy ngoan...bữa đó ta làm bánh cho ngươi ăn- Biết làm hok...đó- Hok....- Sax..dzậy sao làm- Thì học làm dc chưa..đừng coi thường nha..chị thông minh lắm đó- Ớn hok...ừ nhớ làm..mua dùm nhox lun mấy viên thuốc đau bụng hen haha- Xí...hok phải dễ dc ăn bánh ta làm đâu nghe chưa...có đau bụng cũng phải ăn...ko cho bỏ- Tại sao...muốn giết nhox hả- Haha ko tại sao hết đó là lệnh- Hix tàn nhẫn quá nha- Hihi mới biết hả...thui hok nói với nhox nửa chị phải đi rùi- Đi đâu- Nhìu chiện đi làm đi, nói hoài...tut tut...Bó tay với chị...lớn rồi mà cứ như con nít ấy..ào ào ko khác gì cơn gió cơn gió...một cơn gió nghịch ngượm, dễ thương...Đang xem phim hay thì lại thầm mắng thằng nào bán thuốc mí mắt cứ sụp xuống...cố gắng nhướng mắt lên coi...coi...coi và cuối cùng...nó coi bằng cái lỗ mũi.Thức dậy...mới 6h sáng...tin nhắn của chị.. vỏn vẹn 1 câu “do lam bieng day di”...cha chả..sáng sớm đã bị nói xấu...từ từ để đó chừng nào tay lành nt dc trả thù sau...Tiếng đập cửa ầm ầm...gượng dậy đi ra dùng chân mở cửa...Ông Kha với con bạn nó đang đứng ở ngoài....- Dậy mày..đỡ chưa...đem đồ ăn sáng qua ày nè- Ủa..mua chi tới 2 phần anh- Đâu có thấy cái bịch cháo ai treo trước cửa tui đem vô lunđó – con bạn nó lên tiếng- Dm mất công tau làm người tốt....thôi để tau phụ 1 phần (sax ông nội ăn hết 2 phần luôn đi)- Để tui hâm nóng lại cho ông ăn – con bạn nhìn quanh..đi 1 vòng...rồi đứng nhìn nó.Nó biết ý,chỉ ra cái lò vi sóng:
-Kia kìa,cái nò vi sóng ở kia kìa,ra mà hâm lại,à cho nhiệt nhỏ thôi nha-Nó lại nhớ tới vụ bỏng lưỡi hôm nọ,lên cẩn thận nhăc nhở.
1 lúc sâu nhỏ bạn phục vụ bê hai tô cháo ra:
-còn ấm ấm nè....ủa mà ai tốt bụng mua đồ ăn cho ông dzậy- Uhm chắc bạn học tuiNó đoán chắc là con nhỏ, vì vẫn là cháo thịt bầm với củ dền, khoai tây, carot....Bên trong có gói thuốc uống kèm mảnh giấy...”nhớ hâm nóng rùi ăn”....tự nhiên bật cười...- Thằng điên. – ông Kha rủa nó.Nó cau mặt đang định đốp lại thì thôi,vì ông là quản lí mà.Mà ông nói cũng đúng,nó điên thật tự nhiên nghĩ đến,nhỏ kia rồi cười.
-Mà ông sinh viên nhà cũng rộng ha,có cả lò vai sóng cơ đây.-Nhỏ nạn nói nói rồi chạy ra tủ lạnh.Nó hình như biết nhỏ bạn định làm gì đang định ngăn lại nhưng không kip.Thôi chết rồi bao nhiêu đồ ăn vẫn trong tủ lạnh nó đã kịp ăn hết