Xuống máy bay thì cũng đã trưa,vì nó không muốn làm phiền người thân ở Sài Gòn nên cũng chẳng gọi cho ai.Nó đi 1 mình giữa cái sân bây rộng gấp mấy cái nhà nó(đi so sánh sân bây với nhà bố ông nội)Nhìn dòng ngưỡi qua lại mà nó thấy lòng sao ý.Ai cũng có người đến đón còn nó thì,À MÀ THÔI.NÓ BẤT CẦN MÀ.Mà cũng khổ tại nó đứng đấy lâu quá mà lại còn đẹp zai cao giáo phong cách không biết có giàu không nhưng nhìn bảnh quá sá đi khiến mấy ẻm ở gẩn nỏ mất hồn không để ý và vào người ta khiến người ta mắng tùm lum.Nó thì chẳng quan tâm,tuốt lại vẻ lạnh lùng rồi đi tiếp(khiếp làm như bố ở sân bay đóng quảng cáo.X-men ý).Đi đến cửa nó gọi tác xi chạy đến nhà bạn học cũ.Thằng này trước cấp 3 học cùng nó năm lớp 11,rồi đến gần cuối năm lại chuyển vào SG.Tính làm cho thằng bé bớt ngờ lên nó không báo trước.Cầm theo địa chỉ nhà nó ghi trên tay do lúc này nó gọi mẹ nó nhờ người tra ra.Chạy lòng vòng 1 hồi cuối cùng cũng đến nhà thằng bạn,giả tiền tắc xi khiến giật hêt cả nay 1k3 chạy ko đến 10cây mà hết tưng đó tiền.Định giết người giữa ban ngày à.Nhưng thôi nó cũng mệt lên không đôi co màn giả luôn.Giả xong tác xi chạy đi,nó thấy mình ngu ngu sắp làm sinh viên "nghèo" rồi mà vẫn còn...haizz...thôi sửa dần vậy.Đứng trước nhà bạn,nó nhận xét.Nhà thì.không to bằng biệt thư nhà nó nhưng thế này cũng ok rồi.Nhà xây theo kiểu châu Âu,nhìn rất bắt mắt(khiếp ở SG trung tâm thành phố lấy đâu ra để anh hai xây biệt thự to vậy còn bầy đặt).Đi vào cửa bấm chuông vài lần.Thấy có ẻm giúp việc ra mở của hỏi:Xin..hỏ..i a..n.h c.ó việc .j..ạ.?thì ra em nó nhìn thấy anh Mon nhà ta lên lòng sao xuyên sinh ra lắp bắp.Nó cũng chẳng để ý giữ nguyên cái mặt mo lạnh lùng nói:đây có phải nhà Duy không?"."D..ạ Pha..ỉ. Em nó vẫn lấp bắp."Vào bảo với nó là có họ hàng(vãi)ở quê lên thăm."em nó nghe thế không nói gì nữa chạy vài nhà để nó ở ngoài ngơ ngác nghĩ"Người đâu mà để khách đợi ngoài của vậy.Giúp việc kiểu gì đây.Kém xa mấy ẻm giúp việc nhà nó.Đang nghĩ linh tinh thì thấy thằng duy đi ra mặt vẫn còn nhăn nhó,chắc là vừa ngủ zay.Ra đến cửa Duy nó nhìn mình hỏi:Ai vây?.M.K chẳng lẽ 2 năm không gặp nó quên mình rồi sao,mà cũng đúng 2 năm rồi mà.À mà không 2 năm thì 2 năm nó vẫn pm nt cho thằng chó nhách này mà.Nó định thần rồi nói:"M.K thằng này mày quên tao rồi sao.Tao Mon nè?"Thằng này vẫn gãi đầu tỏ vẻ ngu ngu"Rồi giặt đánh thót 1 cái mặt mày hớn hở miệng thì nói:Là mày hả Mon.Định mệnh đúng là Ván sữa Monte của tao rồi"rồi tay thằng bé lại lay lay người mình như cảnh người lớn quan tâm trẻ nhỏ vậy.Nó thì vừa tức vừa vui vui.Vui là vì nó không bị bạn quên.Tức là vì Duy vẫn gọi nó là vắn sữa Mon gì gì đấy.Mà nó lại chúa ghet đồ ngọt.
Để làm thằng bạn bình tĩnh nó nói"Ừ tao xem ra mày vẫn không quên tao"Thằng Duy vội trả lời"Quên thế đếch nào được,mình là thằng tao muốn cho ăn đập nát mặt vì tội dám cưa hết gái trường Dragon Red( em chế đó.đừng có dại mà lên google cha nha)Nó thì nói vây thôi chứ ai nõ lòng nào hủy dung nhan của nó đi.Thằng Duy là 1 trong 4 thằng nó chơi thân nhất và ngược lại.Hồi nó đánh nhau ở trường thằng dua cũng tham gia mà(có ai nhớ ko).Ba thằng kia giờ qua Mĩ rồi bỏ lại mình nó.Đang định nói câu gì thì ẻm gái lúc nãy mở cửa cho nó nói:Thôi hai ong kễnh vào nhà đi.Mà Mon ăn gì chưa mới bây qua có mệt không"Đang chuyện với Duy thì nó nghe thấy giọng cô em này.Giúp việc gì mà bá quá vậy.Gọi cậu