Tôi vẫn nhớ như in trước đây mỗi khi chuẩn bị biến tôi từ mèo thành người, Phong Hiểu Hàn sẽ luôn chu đáo chuẩn bị sẵn quần áo bên cạnh, tử tế nhắm chặt mắt, thậm chí còn tự bịt chặt mắt, không khiến tôi cảm thấy bị lợi dụng.
Nhưng hai ngày nay, chuyện thân mật nhất chúng tôi đều đã làm rồi, hắn cũng chẳng thèm nhắm mắt, ngẩng người rồi ôm tôi trong vòng tay.
Gió thổi qua, tôi không còn lớp lông dày bảo vệ nên thấy hơi lạnh, khẽ nép vào lòng hắn.
Có ngờ đâu hành động này khiến tên Phong - cầm thú - Hiểu Hàn điên lên, ôm tôi hôn hít không ngừng.
Tôi sợ nằm lên cỏ sẽ ngứa, vậy là hắn hy sinh để tôi nằm lên người hắn.
Tư thế này, có phải hơi táo bạo rồi không?
“Yên Sơ, anh không nằm mơ chứ?”
“...”
“Hay là anh đang say?”
“Cuối cùng chúng ta cũng gặp lại nhau rồi.”
Tôi rung động, bị vài lời nói làm cho tim đập loạn xạ.
Phù! Chắc chỉ là vừa mới biến thành người, hơi giật mình xíu thôi.
“Hồi nãy anh không sao chứ?”
Khoảnh khắc hắn ôm ngực, ngã xuống khiến tôi sợ mất hồn.
Trong khoảnh khắc ngắn ngủi đó, tôi cảm thấy mình thà chết cũng không thể để hắn gặp chuyện.
Ai dè tất cả là do cái tên vô nhân tính này lừa tôi xuất đầu lộ diện.
Tay hắn m ơn trớn tấm lưng trần, say sưa hôn lên ngực tôi.
Tôi nghĩ gì đó rồi chợt hỏi: “Anh thích em làm người hay là làm mèo?”
Hắn nhìn tôi, ánh nhìn mềm mại làm tôi muốn nguyện ý đắm đuối trong đó.
Hắn trêu ghẹo nơi riêng tư đến ẩm ướt, li3m tai nhỏ của tôi: “Làm mèo thì ngoan ngoãn đáng yêu, làm người thì gợi cảm thiện lương.”
“Anh đều thích cả.”
Tim tôi lại nhảy disco nữa rồi! Đây… đây có phải là tỏ tình không? Chúng tôi có được tính là gương vỡ lại lành không?
Tôi… còn có thể hạnh phúc sao?
“Phong Hiểu Hàn, anh không hận em ư? Những lời mà trước đây… ưm…”
“Chuyện qua rồi đừng nhắc lại.
Em còn hơi sức gợi chuyện cũ như vậy chi bằng r3n rỉ vài tiếng sẽ tốt hơn!”
Móa nó! Học bá vâng lời trong lòng tôi đi nước ngoài mới có mấy năm thôi mà hư đốn đến vậy rồi sao?
Tôi khỏi cần nhìn gương cũng biết mặt mình đỏ đến mức nào.
Khổ nỗi, tôi càng xấu hổ, Phong Hiểu Hàn càng thích trêu đùa.
Đùa đến nỗi toàn thân tôi muốn chìm trong nước.
Sự đau đớn đều không còn, mới đầu tiến vào không quen, nhưng chỉ vài phút sau kh0ái cảm đã khiến tâm trí tôi trôi lênh đênh.
Tôi thậm chí còn tự chuyển động eo hông, khao khát nhiều hơn.
Phong Hiểu Hàn rất chi hài lòng với phản ứng của tôi, hắn càng thêm dùng sức ra vào, toàn tâm toàn ý chơi đùa trên thân thể tôi, dẫn dắt tôi cùng hắn đạt kh0ái cảm tột cùng.
Còn tôi vốn sức khỏe yếu, lười vận động, chẳng mấy chốc bị làm đến nhấc tay không nổi.
Tôi bắt đầu chuyển qua chế độ khóc lóc xin tha mà không hề hay biết trong mắt đàn ông hành động này chỉ là tình thú, càng khóc lại càng k1ch thích bọn họ hơn.
Chúng tôi ân ái khắp nơi, từ sân vườn, bể bơi, phòng khách, phòng ngủ, phòng tắm… Tôi thấy ngày mai mình nên biến thành mèo, trốn