13/ 08/ 3049
- Mà nói đến thì Cố Tư Thiên kia không phải học ngành Kinh tế đối ngoại sao? Vậy không phải chính là cùng ngành với tôi rồi sao?
Nghĩ đi nghĩ lại, Lăng Hạo Hiên sau đó mới nhớ ra rằng Cố Tư Thiên cũng học cùng khoa với anh ta, vậy còn không phải là bạn học rồi còn gì nữa.
Cái người Lăng Hạo Hiên này ra nước ngoài hơn 1 năm, đến thi cuối kỳ cũng là thi qua internet rồi gửi bài về, xem ra chừng ấy thời gian đã làm cậu ta quên vài việc rồi thì phải.
Sau khi nói xong câu kia, Lăng Hạo Hiên dường như lại chợt nhớ ra thêm điều gì đó, reo lên:
- Khoan đã\, trước đây không phải em thích Cố Tư Thiên sao? Tôi nhớ rất rõ ràng\, lúc ấy em còn đang mất trí nhớ.
Vừa nói dứt câu, Lăng Hạo Hiên đã bị ánh mắt đầy sát khí của Tống Tử Ngôn dọa sợ.
Cái việc Lệ Thư Vy từng thích Cố Tư Thiên, Tống Tử Ngôn một chữ cũng không muốn nhắc lại, nay Lăng Hạo Hiên lại quên mất mà lỡ miệng nói ra, khiến anh tức giận.
Biết Tống Tử Ngôn sẽ tức giận, Lệ Thư Vy liền đưa tay nắm lấy bàn tay đặt ở trên bàn của anh, lắc đầu một cái.
Bàn tay ấm áp của Lệ Thư Vy vừa chạm vào tay mình, Tống Tử Ngôn bao nhiêu tức giận đều quay trở lại, tan biến khi va phải ánh mắt và câu nói của cô:
- Trước đây là trước đây\, không liên quan gì đến bây giờ.
Tôi và hắn hiện tại chính là địch\, ai cũng muốn đối phương chết.
Một bên tay siết chặt thành nắm đấm, Lệ Thư Vy giấu không nổi ánh mắt căm hận khi nhắc về Cố Tư Thiên khiến cả Lăng Hạo Hiên và Thủy Thiên Quân bọn họ vừa tò mò vừa lạnh sống lưng.
Một nữ nhân mà thôi, lại có thể đáng sợ không kém gì tên Diêm la Tống Tử Ngôn trước mặt kẻ địch, bọn họ quả thực bì không nổi Lệ Thư Vy.
- Nói đến\, anh lần này quay lại chắc cũng phải về Học viện tiếp tục học chứ?
Lật mặt nhanh như chớp, Lệ Thư Vy mới giây trước đầy căm hận trong mắt, phút sau đã trở lại thành một cô gái xinh đẹp hoàn mỹ, không tỳ vết mà hỏi Lăng Hạo Hiên.
Không mấy ngạc nhiên trước trình lật mặt nhanh hơn lật bánh của Lệ Thư Vy vì đã từng chứng kiến qua nhiều lần, Lăng Hạo Hiên vẫn thản nhiên bình tĩnh mà gật đầu, trả lời rất bình thường:
- Phải\, tuần sau sẽ quay về học.
Học viện vừa ra luật mới\, Học viên bắt buộc phải thi ở trong Học viện để đảm bảo sự chính xác cho kết quả\, không có ngoại lệ.
Vì không quan tâm đến mấy cái loại luật lệ quy củ linh tinh của Học viện, Lệ Thư Vy tuy không biết đến nhưng cũng chẳng mảy may ngạc nhiên, chỉ nhìn Lăng Hạo Hiên mà nói luôn:
- Vậy nhờ anh giám sát Cố Tư Thiên giúp tôi.
Mặc dù chỉ là một kẻ ngu ngốc dễ đoán nhưng đề phòng vẫn hơn\, không khéo anh ta lại là một con cáo già âm thầm tính toán.
Cười nhẹ một cái, Lăng Hạo Hiên cầm lên ly rượu vang, làm bộ một chút mà nói với Lệ Thư Vy:
- Chuyện nhỏ.
Bạn bè với nhau\, em không nói tôi cũng giúp.
Chỉ là em và Tử Ngôn còn định chiếm no1 bảng xếp hạng Học viện bao lâu nữa đây? Từ lúc đi học\, tôi thấy no1 vẫn luôn là hai người\, chẳng thay đổi chút nào cả.
Xem ra Lăng Hạo Hiên đây chính là cố ý tỏ rằng mình có ý định với vị trí đầu bảng đây mà.
Biết âm mưu của Lăng Hạo Hiên, Tống Tử Ngôn cũng hùa theo một chút, giả vờ cười nhạt:
- Sao? Cậu muốn chiếm lấy vị trí đó?
Cho rằng đã lừa được Tống Tử Ngôn, Lăng Hạo Hiên còn thêm dầu vào lửa, nói thêm một câu ý định chọc tức anh:
- Cậu nói xem? Hai người độc chiếm lâu như vậy\, lần nào thi cũng là điểm tuyệt đối\, không thể nhường