13/ 08/ 3049
“ Sầm…”
- Lâu quá đấy\, không lẽ trên đường cậu còn tán tỉnh cô nàng nào hay sao mà đến muộn như vậy?
Gần 10 rưỡi, trong hầm đỗ xe của nhà hàng trực thuộc Tập đoàn Hạ Vũ, Lăng Hạo Hiên vừa xuống xe đã nghe thấy giọng của Thủy Thiên Quân vng lên bên tai.
“ Tít…”
Bấm nút khóa cửa xe trên chìa khóa, Lăng Hạo Hiên tay hướng chiếc chìa khóa về xe nhưng người đã nghiêng hơn một nửa, đầu thì quay về phía Thủy Thiên Quân mà cười nhẹ:
- Tôi đâu có rảnh rỗi đến thế.
Không phải còn lo cắt đuôi đám ruồi bọ theo sau sao? Bọn chúng bám cũng thật dai\, đuổi theo không khác gì đám chó săn cả.
Đứng tựa vào xe, Thủy Thiên Quân tay cầm bật lửa châm điếu thuốc lá, hút một hơi rồi buông xuống, môi cũng khẽ cong mà châm chọc Lăng Hạo Hiên:
- Tôi còn tưởng cậu lại thấy nàng nào xinh đẹp\, bám theo quên luôn công việc rồi cơ.
Trong khi Thủy Thiên Quân còn đang châm chọc Lăng Hạo Hiên thì khi ấy Tống Tử Ngôn và Lệ Thư Vy mới từ trên xe bước xuống.
Đi từ đằng sau ngang qua Thủy Thiên Quân, Tống Tử Ngôn tiện tay giật luôn điếu thuốc trên tay anh ta, ném vào thùng rác ngay bên cạnh lối vào thang máy đi lên nhà hàng:
- Đừng nói chuyện phiếm nữa\, vào trong thôi.
Giật mình một cái khi bị Tống Tử Ngôn giật mất điếu thuốc lá, Thủy Thiên Quân tròn mắt mà than vãn:
- Này\, sao cậu quá đáng thế? Cậu có biết loại thuốc là này đắt thế nào không\, đó là điếu cuối cùng mà tôi mang đi hôm nay rồi đấy?
Tiếc thương điếu thuốc lá cuối cùng, Thủy Thiên Quân thế nhưng không thể làm Tống Tử Ngôn nói một câu xin lỗi, ngược lại đổi lại một cái lườm và giọng nói trầm lạnh từ anh:
- Ở trước mắt Bảo bối của tôi thì đừng hút thuốc lá.
Một là Bảo bối không thích\, hai là ảnh hưởng tới sức khỏe của cô ấy.
- Cậu…
Thái độ không chút hối lỗi, Tống Tử Ngôn làm Thủy Thiên Quân nổi cáu lên nhưng chỉ có thể đứng đó nắm chặt tay thành đấm, ngay bây giờ chỉ muốn đấm một phát vào mặt anh.
Đúng lúc ấy, Lăng Hạo Hiên khóa cửa xe xong liền đi lên, vỗ một cái vào vai Thủy Thiên Quân mà nói:
- Thư Vy ghét nhất thuốc lá\, cậu không phải không biết đấy chứ? Trước đây Tử Ngôn hút thuốc lá bị Thư Vy phát hiện\, cuối cùng khiến cô ấy lơ cậu ấy gần một tuần\, làm cậu ấy từ đó về sau không dám động đến dù một điếu thuốc lá.
Trước đây quả thực Tống Tử Ngôn cũng có hút thuốc lá, thậm chí hút rất nhiều nhưng vì một lần bị Lệ Thư Vy phát hiện mà anh từ đó cạch mặt với thuốc lá.
Kể từ hôm ấy không còn ai có thể trông thấy Tống Tử Ngôn hút thuốc hay thấy bất cứ thứ gì liên quan đến thuốc lá trong cuộc sống của anh nữa, mọi người cũng không mấy ai dám hút thuốc trước mặt anh.
Tuy rằng đã biết lý do mà Tống Tử Ngôn dập thuốc của mình nhưng Thủy Thiên Quân cơn giận vẫn chưa nguôi, phẫn nộ mà trút giận lên Lăng Hạo Hiên:
- Cậu ấy không hút thuốc thì sao lại dập thuốc của tôi chứ? Loại thuốc đó hơn 60 nghìn đô la một bao đấy\, điếu khi nãy tôi chỉ vừa hút được một hơi.
Hơn nữa đó đã là điếu cuối rồi\, lô thuốc mới mà tôi đặt phải hơn 1 tuần nữa mới đến nơi.
Đau lòng vì bị điếu thuốc còn chưa hút đến hơi thứ hai mà đã bị dập mất, Thủy Thiên Quân mếu máo, làm Lăng Hạo Hiên phải bật cười.
Lấy từ trong túi ra một bao thuốc mới toanh còn chưa bóc, cùng loại với loại thuốc kia, Lăng Hạo Hiên đưa luôn cho Thủy Thiên Quân:
- Thôi được rồi\, bao thuốc này cho cậu.
Tôi vẫn còn mấy bao trong xe\, lát nữa đưa cho cậu sau\, dù sao tôi cũng không mấy khi hút.
Đưa cho Thủy Thiên Quân xong, Lăng Hạo Hiên mới vỗ thêm một cái vào vai anh ta, tự dưng lại nói ra một câu khuyên ngăn:
- Mà cậu cũng hút ít thôi\, Tử Ngôn nói đúng đấy\, hút thuốc không tốt đâu\, có hại cho sức khỏe.
Tự dưng lại khuyên ngăn người khác, Lăng Hạo Hiên khiến Thủy Thiên Quân có chút khó hiểu nhưng đùng một cái, cậu ta lại lớn giọng mà