Theo như lời Trì Viễn, nếu hiện tại không tìm ra tên hung thủ đó, rất có khả năng hắn sẽ rời khỏi thành phố sau khi gây án.
Trong lòng Triệu Ảnh Quân nóng như lửa đốt, nhưng anh vẫn giữ được vài phần lý trí, không có chạy vọt ra đường mù quáng tìm kiếm, mà trước tiên gọi cho mấy người quen ở cục giao thông.
Triệu Ảnh Quân vốn muốn gọi taxi, bỗng một chiếc xe quen thuộc đậu trước anh.
"Lên xe đi." Lương Khê hạ cửa kính, lên tiếng thúc giục.
Tuy nghi hoặc, nhưng Triệu Ảnh Quân biết thời gian gấp rút không thể chậm trễ, vội mở cửa ngồi vào, lúc này anh mới sực nhớ đến một chuyện vô cùng quan trọng: "Khê Khê, anh biết địa chỉ nhà Trì Viễn không?"
"Địa chỉ là số nhà 21, đường X, khu phố XX…" Lương Khê khó hiểu: "Em cần nó để làm gì?"
Triệu Ảnh Quân: "Cho em mượn máy tính của anh."
"Anh để nó ở băng ghế sau." Lương Khê nói.
Vừa dứt lời, chỉ thấy Triệu Ảnh Quân vươn người về sau lấy laptop, khởi động.
Dẫu có điểm nghi hoặc, Lương Khê vẫn không hỏi thêm bất cứ điều gì, yên lặng chờ động thái tiếp theo của anh.
Triệu Ảnh Quân cùng người nào đó nói chuyện qua điện thoại, ngón tay thon dài điêu luyện gõ bàn phím, vài ba thao tác đã truy cập được mạng lưới giao thông.
"..." Lương Khê hai mắt mở to, rõ ràng không dám tin vào chuyện đang diễn ra.
Trước đó cậu chỉ biết Triệu Ảnh Quân là con trai cả của gia đình danh giá, tốt nghiệp khoa diễn xuất, bây giờ lại phát hiện kỹ năng máy tính của anh không phải người bình thường nào cũng có thể làm được.
Rốt cuộc con người này phải tài giỏi đến mức nào?
"Tìm ra rồi." Triệu Ảnh Quân không giấu nổi kinh hỷ, trên màn hình phát lại hình ảnh người đàn ông mặc đồ đen, cả người dính máu đang chạy ra từ nhà Trì Viễn, trong tay còn cầm con dao đã đâm Cao Tuấn.
"Hắn không đi xe sao?" Lương Khê hỏi.
"Không có." Triệu Ảnh Quân nghiến răng, tên biến thái dường như phát hiện có camera ven đường, liền tức tốc rẽ hướng đi vào con hẻm nhỏ dẫn ra khu rừng sau núi.
Nhìn chằm chằm bản đồ một lúc lâu, Triệu Ảnh Quân cũng đoán ra được động thái tiếp theo của tên đó: "Khê Khê, lái xe ra con đường cạnh bìa rừng hướng về ngoại ô."
"Được." Lương Khê nhanh chóng khởi động xe, đạp mạnh chân ga phóng đi.
Chẳng mất nhiều thời gian, bọn họ đã đến được địa điểm trên bản đồ, vì là đường rừng nên có rất ít xe qua lại, nếu tên biến thái muốn trốn khỏi thành phố thì đây chính là lựa chọn tốt nhất.
Lương Khê gia giảm tốc độ, xe chậm rãi di chuyển, giống như Triệu Ảnh Quân dự đoán từ trước, một tên bịt mặt đầm đìa máu me bất ngờ xông ra chặn đường hai người.
Tên biến thái mai phục ở ven đường đã lâu, chỉ chờ một chiếc xe lái ngang qua đây sẽ khống chế tài xế mang hắn rời khỏi thành phố.
Trước ánh mắt đe dọa của tên biến thái, Lương Khê không hoảng sợ, kéo phanh thắng lại.
"Mở cửa, mở cửa ngay cho tao." Hắn điên cuồng đập cửa kính.
"Anh chờ em một lát nhé." Triệu Ảnh Quân nhếch môi cười lạnh, từ từ mở cửa xe, bước xuống.
Lương Khê ngoan