Người ta tắm suối nước nóng sẽ chọn ban ngày, non xanh nước biếc, thơ mộng trữ tình.
Thế quái nào người đàn ông của Lương Khê lại thích ngâm mình về đêm, còn bảo cái gì mà huyền ảo, say mê không lối thoát.
"Phù" Lương Khê thở ra, ngẩng đầu nhìn trăng sáng, những ngôi sao lấp lánh tô điểm màn đêm lạnh càng thêm sinh động.
Con đường phía trước lót gạch đá, Lương Khê mang dép lê từng bước đi đến, một trận gió thổi qua mang theo hương hoa nồng đậm.
Là hoa anh đào… Lương Khê giương mắt nhìn ra xa, phía trước là một rừng cây anh đào rực rỡ, cậu băng qua nó, đến cuối đường cũng thấy được một cánh cửa bằng gỗ.
Quả nhiên là dịch vụ VIP, nếu không phải Triệu Ảnh Quân căn dặn từ trước, chắc Lương Khê đã nghĩ mình lạc sang thế giới khác, xứ thần tiên chẳng hạn.
Mở cửa đi vào, bên trong hơi sương mù mịt, Lương Khê bước một bước, chân rơi xuống không phải là mặt sàn mà là khoảng không, cậu còn chưa kịp thất kinh, bản thân đã rơi vào chiếc ôm thân thuộc.
Ngẩng đầu quả nhiên là Triệu Ảnh Quân.
"Muốn làm gì?" Lương Khê nửa thật nửa đùa nói, bàn tay không an phận vuốt ve bờ ngực săn chắc của ai đó.
Triệu Ảnh Quân vẫn giữ tư thế bế ngang Lương Khê ra giữa bể tắm, dòng nước ấm len lỏi qua từng thớ da thịt, đem cả hai nhấn chìm vào nước.
Lương Khê không vùng vẫy, thả nhẹ thân mình mặc cho nước xâm chiếm, bên dưới mặt hồ gương mặt Triệu Ảnh Quân vẫn thập phần anh tuấn, từng đường nét hoàn mỹ như một bức tượng điêu khắc tinh tế.
Bàn tay Triệu Ảnh Quân vươn tới, ngón tay xen qua những kẽ tóc mềm mại, hướng miệng Lương Khê hôn lên.
Màn đêm rực rỡ, chỉ có bốn ngọn đèn đặt tại bốn góc phòng chiếu rọi, ánh nền ấm áp lung linh, hai thân thể ẩn mình dưới làn thu thủy.
Mặt hồ tĩnh lặng bắt đầu gợn sóng.
Triệu Ảnh Quân ôm Lương Khê vẫy khỏi nước, khuôn mặt người nọ vì trận kích thích vừa này mà ửng hồng, đôi mắt ướt nhòe hơi sương.
"Lại muốn chơi trò gì?" Lương Khê ôm lấy cổ Triệu Ảnh Quân, áo choàng trên người lỏng lẻo rơi ra để lộ đôi bờ vai trắng nõn, cậu nhướn thân mình, cắn nhẹ vào môi anh.
Đôi mắt Triệu Ảnh Quân phủ thêm một tầng hơi nước, nở nụ cười tà mị: "Dĩ nhiên là chơi anh."
Để Lương Khê dựa vào thành bồn, Triệu Ảnh Quân vội vàng cởi bỏ áo Lương Khê, chỉ sợ lãng phí thời gian quý báu.
Cuối cùng, vẫn là Lương Khê ngăn Triệu Ảnh Quân lại, cậu vươn tay cởi bỏ nút thắt trên người Triệu Ảnh Quân, áo choàng rơi xuống, cả cơ thể hoàn mỹ của anh được phô bày hoàn toàn.
"Ực", Lương Khê