Editor: VyVy
...
Chu Phỉ không thể tưởng tượng nổi.
Cô có gì nghĩ không ra, muốn làm loại đề trình độ đó?
Nhưng người ở đây, anh vô luận như thế nào cũng phải bảo trụ.
Tôn Tuyền trầm ngâm mở miệng: "Đàm lão sư, cô xem Ninh Ly vừa tới. Chuyện này cứ như vậy cho qua đi?"
Đàm Khai Lan có thâm niên, trình độ cao.
Mà Ninh Ly, cũng là một hạt giống tốt hiếm có.
Náo loạn thành như vậy tính là chuyện gì xảy ra?
Đàm Khai Lan sắc mặt lạnh lùng.
"Là em ấy tự nói, sau này tiết học của tôi cũng không còn nữa."
Để bà cúi đầu trước một học sinh?
Không bao giờ có thể.
Mắt thấy thái độ cường ngạnh của bà, Chu Phỉ cũng có chút phiền.
Anh nhíu mày, cười ha hả nói: "Vừa vặn thi vật lý cần không ít thời gian và công sức, nếu Đàm lão sư nguyện ý chủ động nhường khoảng thời gian này, vậy ... Tiết toán sau này, Ninh Ly vừa vặn có thể đến chỗ tôi. Đàm lão sư, cám ơn!"
Đàm Khai Lan sắc mặt tái mét, vừa định phản bác, nhớ tới bối cảnh của Chu Phỉ, lại mạnh mẽ nhịn xuống.
Bà đứng dậy một cách bất ngờ.
"Nếu Chu lão sư đã mở miệng, vậy chuyện này cứ như vậy quyết định. Chủ nhiệm Tôn, đằng sau tôi còn có tiết học, liền đi trước."
Nói xong, bà không chớp mắt rời khỏi văn phòng.
Chờ thân ảnh của bà biến mất, Tôn Tuyền lúc này mới vẻ mặt không đồng ý nhìn về phía Chu Phỉ.
"Hồ nháo! Chu Phỉ, cậu làm như vậy, không khỏi quá—— "
Chu Phỉ giơ hai tay lên, làm trạng thái đầu hàng. "Chuyện này cũng không phải là tôi chọn, tôi bất quá là thuận theo ý của cô ta, cái này cũng có sai?"
Tôn Tuyền phiền đến muốn chết.
Đây cũng là một sự không yên tâm.
"Chuyện Ninh Ly muốn tham gia thi vật lý, sao lúc trước lại không nghe cậu nói?"
"Bởi vì đây là tôi vừa mới quyết định a." Chu Phỉ trả lời đương nhiên.
Môi Tôn Tuyền giật giật.
Ninh Ly nhìn thoáng qua, trong lòng yên lặng nghĩ đến, người có thể làm được vị trí chủ nhiệm phòng giáo vụ Nhị Trung đích xác không tầm thường, dưới loại tình huống này đều có thể nhịn được không mắng to.
Tôn Tuyền hít sâu một hơi: "Vậy sau này Ninh Ly toán học ——"
Bài kiểm tra kia của cô là điểm tối đa, nhưng không biết làm thế toán học như thế nào.
Nếu thật không học...
Chu Phỉ không cho là đúng.
"Toán lớp 12 chỉ có vậy thôi, tôi sẽ dành thời gian bổ sung cho em ấy là được."
Tôn Tuyền xoa xoa huyệt thái dương. "Được rồi, các người đi ra ngoài đi."
...
Ninh Ly và Chu Phỉ rời khỏi văn phòng.
"Chu lão sư, cám ơn thầy." Đi được một đoạn, Ninh Ly mở miệng.
Giọng nói của cô nhẹ nhàng, nhưng rất nghiêm túc.
Ai đối xử tốt với cô, cô biết.
Chu Phỉ cúi đầu nhìn cô một cái, hai tay đút vào túi: "Muốn cảm ơn tôi? Quay đầu lại ném những giáo phụ thư lộn xộn kia là được."
《 1000 câu hỏi vật lý tinh tuyển cho kỳ thi Đại học 》
Cái gì vậy??
Ninh Ly trầm mặc một chút, lắc đầu.
"Cái này sợ là không được."
Rốt cuộc cũng là Lục Hoài Dữ đưa, nếu cô ném...
Chu Phỉ vốn cũng chỉ thuận miệng nói.
"Không ném cũng được, bất quá không cần thiết phải xem, đi lại chỗ tôi, lấy cho em chút tốt. Đúng rồi, buổi tối lớp thi thể chất của lớp 12 là lớp riêng biệt, vừa lúc em tự học buổi tối, sau này trực tiếp đi qua là được, địa điểm học ở tòa nhà phía trước kia, phòng học bên trái tầng hai."
Ninh Ly kiếp trước kỳ thật cũng đăng ký tham gia cuộc thi này, lúc ấy còn có Diệp Sứ.
Diệp Sứ về mặt vật lý kỳ thật không có thiên phú gì, bình thường dựa vào siêng năng, còn có thể ở trong cuộc thi lấy được điểm không tồi. Nhưng đặt ở trong thi cử, còn lâu mới đủ.
Có lần cô ta không làm được đề, ôm bài thi khóc thật lâu, vừa vặn bị Ninh Ly nghe thấy.
Sau đó, cô bắt đầu hướng dẫn Diệp Sứ.
Tuy nhiên, trong trận bán kết, cô đã bị báo cáo gian lận, tất cả những nỗ lực của cô đều là vô ích, có tai tiếng.
Diệp Sứ lại đoạt giải nhì cấp tỉnh, phong quang* hồi lâu.
*Nở mày nở mặt
Khóe môi Ninh Ly hơi cong lên.
"Được. Thầy yên tâm, em nhất định sẽ cố gắng để được thành tích tốt."
...
Ninh Ly trở lại lớp, đang nhìn thấy Nhậm Khiêm cầm bài thi kia trở về.
Bùi Tụng đang đi ra ngoài, hai người vừa lúc đối mặt.
Ninh Ly nói: "Chuyện vừa rồi, cảm ơn."
Nhậm Khiêm phát hiện bạn học mới hình như cũng không khó ở chung như trong tưởng tượng.
Cậu một tay nâng má, bút trung tính xoay nhanh trên tay, cười