Edit by J
***
Tần Dư Trạch không muốn dậy, nhưng dưới sự áp bức của cô nhỏ Tô Tô, hắn vẫn phải thức dậy ăn sáng, sau đó cà lơ phất phơ đeo ba lô đi ra ngoài.
Trước khi đi, hắn cúi người xuống thì thầm vào tai Tô Tô một câu.
Sau đó đứng dậy quay đầu về phía Tần Dư Hoài cười rất bí hiểm.
Xong rồi liền đi học.
Biểu cảm gian xảo của Tần Dư Trạch làm Tần Dư Hoài cau mày khó hiểu.
Tô Tô cũng phải đi học rồi.
Trước ánh mắt lưu luyến không nỡ của ông bà cụ Tần gia, Tô Tô lại bước vào cánh cổng nhà trẻ Hồng Phong mà không hề quay đầu lần nữa.
Hôm nay Tô Tô cũng không khóc nhè, không làm ầm ĩ, cũng không bám người.
Hơn nữa do trong lòng ôm nhiệm vụ nhỏ nên bé đi nhanh hơn mọi khi, chạy thẳng một mạch vào lớp học.
Hai người lớn vừa mừng vừa buồn.
Hu hu hu, bé ngoan của bọn họ...!đã lớn rồi...
Trong lớp học, Tần Lạc Vân vừa nhìn thấy Tô Tô liền xị mặt xuống.
Bé sẽ không quên chuyện hôm qua Tô Tô bắt nạt ông nội bé!
Bé ghét Tần Tô Tô!
Trác Hạo đang nói chuyện cùng Tần Lạc Vân, thấy bạn thay đổi sắc mặt liền đưa mắt theo hướng Tần Lạc Vân đang nhìn.
Vừa nhìn thấy Tô Tô, cơ thể nhỏ bé của Trác Hạo liền run rẩy.
Hôm qua Tô Tô đã để lại cho hắn một kí ức siêu đáng sợ.
"Vân Vân, cậu đừng trêu chọc bạn học mới nữa.
Bạn học mới rất kì lạ, rất đáng sợ!" Trác Hạo rõ ràng là bị Tô Tô doạ sợ rồi.
"Ừ." Tần Lạc Vân cũng biết mình không thể làm gì Tần Tô Tô.
Nhưng mà bé chính là ghét bạn ấy! Rất rất là ghét!
Sau khi cất ba lô, Tô Tô nói với mọi người: "Các cậu có bạn trai chưa?"
Cô Chu, cô chủ nhiệm lớp mầm vừa vào lớp, nghe được câu này liền ngã nhào.
Tình huống gì vậy?
Bạn nhỏ trong nhà trẻ cũng đã muốn có bạn trai rồi à?
Cô còn chưa có đâu!
Tô Tô vừa nói xong, rất nhiều bạn nhỏ liền túm tụm lại.
Hôm qua đã có trải nghiệm ở chung với nhau một ngày, Tô Tô giống như đã trở thành thần tượng trong mắt các bạn nhỏ.
Hình tượng của Tô