Amanda khẽ nhíu mày, xem ra lần nảy thật sự mình đã nhìn nhầm, suýt chút nữa lãng phí thư giới thiệu người vào thẳng trận chung kết.
Vân Nghiên Thư cũng để ý tới động tĩnh ờ bên Vân Thanh, suýt chút nữa cười thành tiếng.
Quả nhiên là cái đồ ngu thích ra
vẻ….
Đúng lúc dùng làm nền
cho minh!
Rất nhanh, Vân Nghiên Thư đã điều chế ra hương nước hoa mà cô ta đã dày công thử nghiệm vô số lần ở trong phòng thi nghiệm.
Amanda ngửi thử hương thơm trên giấy, để lộ vè mặt tản thành.
“ Trung hòa gỗ lạnh với hương hoa ngào ngạt, thêm một chút bạc hà, tăng thêm sự khoan
khoái…Hương vị ngọt nhưng
không ngấy, tươi mát rung động lòng người, tuyệt lắm.
”
Amanda luôn nghiêm khắc, có thể khiến cô nói ra hai chữ tuyệt lắm, đã lả sự khen ngợi to lớn.
Vân Nghiên Thư mừng rỡ trong lòng, ngoài mặt vẫn giữ sự dè dặt: “ Cảm ơn cô, em chỉ tùy tiện thử một chút.
Đợi khi trở lại cuộc thi, em nhất định sẽ cho ra tác phẩm tốt hơn!”
“ Tôi rất mong chờ sự thẻ hiện cùa em.
”
Đã thành công!
Cõ đã thành công khiến Amanda nhớ rõ cô!
Khi đó, Vân Thanh bên đó cũng đã dừng tay.
Amanda bây giờ không ôm hi vọng quá nhiều, cô bước qua đó.
Ngửi giấy thử hương, khi ấy vẻ mặt đã cứng đờ.
Chắc chắn là quá khó ngửi!
Sự đắc ý trong đôi mắt của Vân Nghiên Thư không thể nào kiềm chế nổi, gần như bay ra ngoài!
Cô biết con tiểu tiện nhân này nhất định sẽ mất mặt!
Vân Nghiên Thư kiềm nẻn sự phấn khích cười trên nỗi đau cùa người khác, dịu dàng nhẹ nhàng nói: “ Chị em không có tài năng và kinh nghiệm điều chế hương thơm, cô Amanda, cô đừng quá để tâm…”
Không ngờ, nghe đến câu này, Amanda lại lạnh lùng liếc cô một cái.
“ Không có tài nàng và kinh nghiệm? Em thật sự nhìn chị gái em như vậy?”
Vân Nghiên Thư bị câu hỏi vặn lại của Amanda làm cho ngờ nghệch, cảm xúc thay đổi đột ngột như ngồi tàu lượn siêu tốc, nhất thời không biết biểu cảm ra sao.
Nhìn lại Vân Thanh,