Lúc này hoàng cung sớm đã loạn thành một đoàn, nơi nơi đều là tiếng khóc của cung nữ thái giám.
Tân đế một thân long bào sáng rực, nửa bên người đều là vết máu, trường kiếm trên tay cũng dính máu chưa khô.
Người của Khôn Ninh cung sáng sớm đã nhận được tin tân đế xách theo kiếm đi về hướng bên này, đại cung nữ bên cạnh Hoàng Hậu khóc lóc khuyên nàng mau chóng chạy đến trong cung của Thái Hậu trốn đi.
Trên mặt Hoàng Hậu mang theo buồn bã, nàng là một mỹ nhân đoan trang, mặt mày như họa, khí chất ung dung.
Giờ phút này đang nhẹ nhàng vỗ về bụng mình, đáy mắt ngậm nước mắt cười lạnh nói: “Hắn tốt nhất là giết chết bổn cung, lại nâng đỡ người trên đầu quả tim của hắn ngồi lên vị trí hoàng hậu này đi!”“Nương nương, ngài tội gì vào lúc này đi so đo với hoàng thượng? Ngài có mang long tự, chờ bệ hạ hết giận rồi, ngài chịu thua việc thì này cũng liền trôi qua.
Sau lần này tiện nhân Tích Tần kia còn có thể được thánh sủng sao? Đợi tiểu hoàng tử sinh ra, bệ hạ sớm đã ném tiện nhân kia lên chín tầng mây rồi, nể mặt tiểu hoàng tử, bệ hạ nơi nào còn sẽ cùng ngài so đo mấy cái này!”Đại cung nữ một phen tận tình khuyên bảo, thấy Hoàng Hậu vẫn không dao động, chỉ đành phải chạy nhanh sai người đi Từ Ninh Cung thỉnh Thái Hậu lại đây.
*Khi đại môn Khôn Ninh Cung bị tân đế một chân đá văng ra, Hoàng Hậu còn đang ở trong điện dùng thuốc dưỡng thai hôm nay, trên bàn con trước người còn bày đồ ăn.
Nhìn người cầm trường kiếm trong tay, ngược sáng đi vào trong điện, Hoàng Hậu thậm chí còn có tâm tình hỏi hắn: “Bệ hạ hiếm khi đến Khôn Ninh Cung của ta một chuyến, Cảnh Ý, dâng đũa cho bệ hạ.
”Đại cung nữ hầu hạ ở một bên nhìn thấy trên trường kiếm trong tay hoàng đế còn nhỏ máy, run run rẩy rẩy bày thêm một bộ chén đũa lên trên bàn con.
Vẻ mặt Tân đế chợt sắc bén, nhấc chân liền đá ngã bàn con, thức ăn tinh xảo toàn bộ đều đổ ngã trên mặt đất, đại cung nữ cũng bị sợ tới mức thét chói tai một tiếng.
Hoàng Hậu uống xong một ngụm thuốc dưỡng thai cuối cùng, mới giương mắt nhìn về phía Tân đế: “Bệ hạ làm gì thế?”Trường kiếm trong tay Tân đế chỉa về phía nàng, tiếng nói u lạnh như miếng băng mỏng ở hồ Thái Dịch đầu đông: “Trẫm có phải đã bảo ngươi làm người an phận thủ thường một chút hay không?”Đáy mắt của Hoàng Hậu tất cả đều là thê lương cùng tự giễu: “Bệ hạ không ngại nói cho thần thiếp, làm sao là an phận thủ thường? Là nhìn trượng phu của mình hàng đêm ở trong cung của nữ nhân khác còn phải vui vẻ ra mặt? Hay là thân là chủ lục cung liền bởi vì ăn quả