Khương Ngôn Ý có chút ngoài ý muốn, đầu bếp Lý ý là đem cái đơn này cho nàng.
Triệu Đầu Nhi đêm nay cũng nhìn ra bé con này là người chịu khó, nói: "Ngươi tự đem nguyên liệu nấu ăn lại đây, nhớ kỹ số lượng rồi sau lại nói với ta là được."
Khương Ngôn Ý nhận tiền rồi hướng đầu bếp Lý cùng Triệu Đầu Nhi nói cám ơn, tranh thủ thời gian tiến vào bếp nấu ăn.
Hai cái lính gác thấy thế bất mãn nói: "Lý Đầu Nhi, ngài không tự mình xuống bếp à?"
Đầu bếp Lý vỗ vỗ vai: "Đứng lâu trong bếp nên đau thắt lưng, để phụ bếp mới tới làm cho các ngươi."
Hai người nghe xong nữ tử kia chỉ là một phụ bếp lập tức trên mặt không vui, một cái phụ bếp có thể làm ra đồ ăn ngon gì chứ? Bọn họ là trả tiền mà ăn a!
Nhưng cố kỵ đầu bếp Lý, đối phương lại là một tiểu nương tử như hoa như ngọc nên hai người chịu đựng không phát tác.
Hai người không hi vọng xa vời có thể ăn được cái gì ngon, chỉ không kiên nhẫn thúc giục nói: "Được thôi được thôi, tùy tiện làm chút đồ no bụng là được!"
Bọn họ nói chuyện rất lớn, Khương Ngôn Ý ở trong phòng bếp cũng có thể nghe được rõ rõ ràng ràng nên tự nhiên biết được là hai người kia không vui.
Ước lượng tiền đồng trong tay, kỳ thật nàng cũng không rõ lắm tám văn tiền có thể mua được cái gì, nguyên thân là thiên kim phủ Thượng thư, qua tay đều là kim ngọc bảo thạch, bạc vụn còn chưa có sờ qua chứ nói chi là tiền đồng.
Cũng may nàng trước đó thay đầu bếp Lý đi qua nhận nguyên liệu nấu ăn nên biết giá vài loại nguyên liệu.
Nếu tính ra tám văn tiền là chừng giá của hai bát mì.
Nàng đi khố phòng lấy bột mì thì phát hiện đồ dự phòng đã dùng hết, chỉ còn lại đủ lượng để làm màn thầu sáng mai cho các tướng sĩ, không thể động vào.
Phải làm sao mới ổn đây?
Khương Ngôn Ý nhìn thoáng qua bột khoai lang bên cạnh, hai mắt sáng lên.
Cuối thu ban đêm lạnh, ăn bát miến chua cay ấm dạ dày thì không thể tốt hơn! Ở đây bột khoai lang giá thị trường còn thấp hơn bột mì nhiều.
Nàng không rõ cách cổ đại đong đếm thế nào nhưng bằng kinh nghiệm nhiều năm làm đầu bếp, nàng dùng tay cũng có thể cân đo lượng bột đúng tám chín phần.
Triệu Đầu Nhi yên tâm để nàng một mình đi lấy nguyên liệu chính là tín nhiệm nàng, nếu nói thiếu sẽ bị Triệu Đầu Nhi lưu lại ấn tượng xấu.
Khương Ngôn Ý dự định lúc trả tiền cho Triệu Đầu Nhi thì nói mình lấy nhiều hơn chút.
Sau khi có nguyên liệu nấu ăn, nàng đem bột khoai lang đổ vào một cái chậu nhỏ thêm nước khuấy lên để đặc như hồ dán bắt đầu công đoạn làm miến.
Chờ miến nấu xong thì vớt lên, bỏ một ít đậu phộng cùng đậu nành vào nước dùng, lại rưới lên tương thù du cùng giấm chua, hương vị chua cay nháy mắt liền tản ra.
Cuối cùng nàng thả thêm chút hành xắt nhỏ cùng rau thơm, vừa nhìn liền làm người thèm nhỏ dãi.
Đáng tiếc là không có thịt, miến chua cay thiếu thịt không được tính là hoàn mỹ.
Nàng tìm cái khay đem hai bát lớn miến chua cay mang ra: "Hai vị quân gia mời dùng!"
Hai cái lính gác vừa ngẩng đầu thì bị nụ cười của Khương Ngôn Ý làm cho hoa mắt, trong lòng tự nhủ tiểu nương tử này dung mạo so với tiểu thư đại hộ chỉ có hơn chứ không kém.
Có điều khi thấy mì trong bát thì tâm vừa bình tĩnh lại dâng lên.
Kiểu mì trong bát bọn hắn chưa bao giờ thấy qua, màu sắc xám xịt không như sợi mì trắng nõn, khẳng định dùng loại bột mì dở.
Mà sợi mì lại to gần như thân đũa, cái bản lĩnh nhào bột kéo mì này thật không dám khen.
Bọn họ bỏ tiền ra mà phải ăn thứ như vậy.
Đang muốn bộc phát nhưng nhìn thấy tiểu nương tử có nụ cười như gió xuân kia còn đang trông chờ nhìn xem bọn họ thì tâm tư tức giận liền biến mất.
Bản thân tự an ủi mì này cũng không tệ lắm, chí ít trang trí bắt mắt, nhiều nguyên liệu, mùi thơm nghe giống như không tồi.
Một người trong đó do dự một lát liền cầm đũa lên ăn thử một sợi mì, sắc mặt liền trở nên cổ quái.
Lại nếm thêm một sợi, chép miệng một lát thì trực tiếp vùi đầu ăn một đống lớn.
Đồng bạn thấy hắn như thế, còn tưởng rằng hắn là đang lấy lòng tiểu nương tử, trong lòng tự nhủ thằng ngốc này cũng không khờ nha.
Hắn cũng cầm lấy đũa bắt đầu ăn, ăn một miếng mắt đột nhiên trợn tròn.
Mì này vừa chua lại cay, mười phần hấp dẫn, đậu phộng được dầu chiên qua cùng đậu nành xốp giòn thơm ngát, vừa bỏ vào miệng đầu lưỡi liền nóng đến run lên.
Bát mì này nhìn thì xấu xí nhưng tư vị lại ngon như vậy!
Hắn tranh thủ thời gian vùi đầu cùng đồng bạn đồng dạng bắt đầu ăn sùm sụp, vừa ăn vừa mơ hồ hỏi: "Đây là mì gì thế?"
Tay nghề của mình được thực khách công nhận chính là niềm tự hào lớn nhất của đầu bếp.
Khương Ngôn Ý cười đến mắt cong cong nói: "Miến chua cay."
Khương Ngôn Ý nói xong thì về phòng bếp tranh thủ thời gian làm cho mình một bát miến chua cay lấp bao tử.
Lý đầu bếp vừa mới thấy Khương Ngôn Ý mang ra hai tô mì kia đã cảm thấy cay con mắt.
Hắn làm đầu bếp hơn nửa đời còn chưa thấy ai làm mì mà khó coi đến vậy, vừa nhìn liền khó mà ăn nổi, không khỏi đối với tay nghề của Khương Ngôn Ý có chút thất vọng.
Bộ dạng hai lính gác ăn lang thôn hổ yết theo đầu bếp Lý là do quá đói, âm thầm lắc đầu đồng tình bọn họ.
Nhưng hai cái lính gác sau khi ăn xong, lúc đi lại rút tiền đưa cho hắn, nói là ngày mai còn muốn đến đây ăn mì này.
Đầu bếp Lý cảm giác bọn hắn ngày mai quay lại chỉ sợ vì muốn ăn mì là giả, nhìn nữ oa làm mì mới là thật.
Lúc dọn bát hắn thấy nước dùng đều bị húp sạch liền có chút buồn bực.
Vừa cười vừa lắc đầu, tuổi trẻ thật tốt.
______________
Lúc Khương Ngôn Ý trở lại doanh trại đã là giờ Hợi.
Lúc này trong phòng đèn đuốc sáng trưng, các nữ nhân kia đều chưa ngủ mà có vài tiểu đầu mục cầm sổ ghi chép cái gì.
Khương Ngôn Ý vừa vào cửa, liền có mấy cái nữ nhân chủ động cùng với nàng chào hỏi, thân thiện đến mức làm cho Khương Ngôn Ý có chút không quen.
Nàng hỏi một câu: "Mấy vị này quân gia tới nơi này làm gì vậy?"
"Nghe bảo là muốn ghi lại quê quán của chúng ta, sát vách không phải có một nữ nhân vừa bệnh sốt rét chết a, buổi chiều có hai vị tướng sĩ mang theo quan tài thượng hạng đến đem người mai táng rồi.
Nhưng nữ nhân kia là bị mang đến đây mấy năm rồi, bình thường tất cả mọi người đều gọi nàng là Huệ nương, có thể có họ tên gì, nhà ở nơi nào cũng không biết.
Bây giờ người vừa chết, không có họ tên đến bia cũng không lập đươc."
"Nghe nói quan tài kia là Đại tướng quân thưởng, Đại tướng quân quả thật trạch tâm nhân hậu!"
"Vị đầu mục trước đây quản lý chỗ này mới bị chặt đầu mấy hôm trước, người mới nhậm chức phát hiện danh sách cùng số doanh kỹ không khớp, sợ Đại tướng quân hỏi trách tội nên mới đi lập danh sách một lần."
Khương Ngôn Ý nghe các nữ nhân mồm năm miệng mười nói thì tim đập bịch bịch.
Nàng là bị tên Hoàng đế kia lén