Trên mặt Lục Trường An nổi lên hai đốm đỏ, y chống cằm nhịn không được cười ngây ngô.
Lương Tuyển nói xong câu "ta bôi giúp ngươi" thì bên tai đỏ bừng đi vào bếp nấu nước cho y chuẩn bị ngâm thuốc.
Lục Trường An nhìn sắc trời ngoài cửa sổ, phát hiện mặt trời còn đang treo cao trên nóc nhà, đoán chừng vẫn chưa tới giờ Dậu, tim y đập thình thịch, nghĩ thầm bọn họ đây là tuyên dâm ban ngày sao!
Aiyo, bại hoại quá đi bại hoại quá đi!
Một lát sau, Lục Trường An lại bắt đầu suy nghĩ lung tung, y đưa tay ra sau sờ mông mình một cái, nghĩ thầm mông y có dễ coi không? Còn nữa....!hậu đình có xấu lắm không?
Lục Trường An bắt đầu thấp thỏm không yên.
Trước kia ở trên núi, lúc đầu y đối đãi với Lương Tuyển như người hầu nên hoàn toàn không bận tâm đến chuyện mình có đẹp hay không.
Sau này dần động tâm với Lương Tuyển, sự cao ngạo tự phụ trong lòng mới từ từ tan biến, bắt đầu phẫn nộ, thương tâm, khổ sở vì Lương Tuyển, đến giờ hai người đã thổ lộ tâm ý với nhau, sắp làm chuyện thân mật nhất trên đời......!Lúc này trong lòng y mới cảm thấy ngượng ngùng và sợ hãi muộn màng.
Đầu gỗ hắn thật sự thích mình sao?
Chắc không phải vì thấy y đem lòng yêu đơn phương thực sự quá tội nghiệp nên mới tiếp nhận y chứ?
Chắc không phải đầu gỗ phiêu bạt một mình quá lâu, muốn tìm người chung sống yên ổn mới tiếp nhận y chứ?
Chắc không phải đêm đó y bị trúng xuân dược, đầu gỗ nhất thời nổi lòng trượng nghĩa mới ra tay giúp đỡ chứ?
Chắc không phải......!
Lục Trường An cắn mạnh lên môi một cái, kịp thời ngăn mình đoán mò càng lúc càng xa.
Sẽ không đâu sẽ không đâu, đầu gỗ xưa nay đều là có sao nói vậy, hắn sẽ không vì thương hại mình mà nói cả trái tim đều dành cho mình, cũng sẽ không thành kính quỳ xuống......!dùng miệng giúp mình......!
Lục Trường An thở dài một hơi, bỏ qua những ý nghĩ lo được lo mất trong lòng, cố gắng lấy lại tinh thần.
Khi Lương Tuyển đi vào thì trông thấy Lục Trường An ngồi dưới bệ cửa sổ khẽ nhíu mày với vẻ ưu phiền.
"???" Lương Tuyển đi tới hỏi: "Sao vậy?"
Lục Trường An ngẩng đầu ngập ngừng nhìn hắn, Lương Tuyển ngồi xuống nghiêm túc nhìn vào mắt y: "Trường An?"
Trong lòng Lục Trường An hơi động, đưa tay sờ mặt Lương Tuyển rồi hỏi: "Đầu gỗ, tại sao ngươi lại thích ta?......!Giống như ngươi đột nhiên thích ta, ta......!cảm thấy không chân thật chút nào."
Trên mặt Lương Tuyển lộ vẻ trịnh trọng, hắn nắm chặt tay Lục Trường An nghiêm túc nói: "Không phải, khi ở trên núi ta đã thích ngươi từ lâu rồi."
Hắn chậm rãi nói: "Lúc đầu ta đối đãi với ngươi như đệ đệ, cảm kích ngươi bỏ tiền cho ta chữa thương, cảm kích ngươi cho ta một mái nhà tạm thời.
Nhưng ngươi tốt đẹp như vậy......!quyến rũ như vậy, khi ngươi mặc áo mỏng xuyên thấu, còn có ngươi bị thương, ta xoa mông cho ngươi......!Đêm đó bão tố, ngươi và ta ngủ chung......!Bao nhiêu lần ta đã muốn liều lĩnh kéo ngươi đến trước mặt!" Nam nhân khàn giọng nói: "Muốn hôn ngươi, sờ ngươi, ôm eo ngươi kéo lại xoa mông ngươi thêm lần nữa......"
Giọng nam nhân trầm thấp khàn khàn, tim Lục Trường An không tự chủ được nhảy thình thịch.
Lương Tuyển nói tiếp: "Lần kia ngươi nổi giận xuống núi chơi, ta chờ đến đêm cũng không thấy ngươi về, khi đó ta vừa lo lắng vừa tức giận, suýt nữa đã xông vào thành tìm ngươi về!" Hắn tiến đến bên tai Lục Trường An nói: "Muốn đè ngươi nằm trên đùi ta tét mông một trận, xem ngươi sau này còn dám ra ngoài làm ẩu nữa không."
Lục Trường An suýt nữa điên rồi, chỉ tưởng tượng ra cảnh bị đánh đòn cũng khiến y muốn ngừng mà không được!
Bị nam nhân cường tráng áp bức, xoa nắn, quan tâm, ghen tuông! Ham muốn chiếm hữu ngạo ngược của đối phương lập tức khiến bụng dưới của y dâng lên một nỗi kích động và hơi nóng khó nhịn.
Nhưng vẫn chưa hết, Lương Tuyển nói tiếp: "Còn có khuya hôm trước, ngươi gan to bằng trời dám đến đón ta, lúc ấy ta tức giận đến nỗi muốn cắn ngươi một cái......!Sau đó lại hôn ngươi thật mạnh!"
"Đêm đó ở bờ sông ta suýt nữa đã không khống chế nổi mình, muốn làm ngươi ngay tại chỗ, hung hăng thao ngươi đến khi kêu không ra tiếng."
Trên mặt Lục Trường An bốc khói, ráng chống đỡ khẽ nói: "Vậy ngươi, vậy ngươi sao không, không tiến vào!"
Y cũng không tin nam tử đoạn tụ trên đời phải chờ dùng thuốc cao dưỡng tốt hậu đình mới có thể làm chuyện này!
"Ta quá lớn, sợ làm ngươi bị thương." Thanh âm trầm thấp mang theo từ tính của Lương Tuyển thì thầm bên tai Lục Trường An.
"!!!" Lục Trường An nghiến răng thầm nghĩ đúng là không biết xấu hổ!
Nhưng mà......!đêm đó sờ thấy vật kia của đầu gỗ thật sự rất lớn!
Vành tai Lục Trường An đỏ tươi ướt át, thẹn thùng đến nỗi toàn thân ửng hồng, y sẵng giọng: "Trước kia giống hệt khúc gỗ, giờ lại như cao thủ tình trường vậy."
Lương Tuyển nhẹ nhàng nở nụ cười, cực kỳ thành khẩn nói: "Trước kia có quá nhiều điều chưa chắc chắn nên không dám liên lụy ngươi, chỉ giấu trong lòng mà không dám nói.
Bây giờ không muốn giãy dụa thống khổ nữa, ta chỉ muốn bù lại những gì đã bỏ lỡ trước đây, không muốn kìm nén cũng không muốn né tránh tâm ý của ta đối với ngươi nữa."
Trong lòng Lục Trường An nóng bừng, rốt cuộc không còn để tâm vào chuyện vụn vặt nữa, y hôn Lương Tuyển một cái rồi cười hỏi: "Nước chuẩn bị xong chưa?"
Lương Tuyển gật đầu, Lục Trường An ấn ngực hắn nói: "Vậy ta đi tắm đây."
Lương Tuyển: "Ta tắm cho ngươi."
Lục Trường An lắc đầu: "Ngươi chờ ta trong phòng đi."
Lương Tuyển không hiểu, còn tưởng y ngại ngùng vì ở chung nhà với Quan Hành Tam: "Ừ, vậy ngươi tắm rửa sạch sẽ đi, ta bôi thuốc cao cho ngươi."
Lục Trường An mặt đỏ tới mang tai gật đầu, nghĩ thầm lát nữa khi tắm nhất định phải rửa sạch hậu đình mới được!
Lục Trường An ngâm trọn vẹn nửa canh giờ mới leo ra khỏi thùng tắm, y vừa mặc đồ vừa hồi tưởng lại đêm đó ở bờ sông, trong tay và dưới mông y đều nắm kẹp vật kia của Lương Tuyển, thật to thật thô thật dài!
Lục Trường An vừa thẹn thùng vừa kích động, cả người đều rạo rực, giờ nhất định phải bôi thuốc cao sớm dưỡng tốt hậu đình, sau đó cùng Lương Tuyển làm chuyện sảng khoái kia! Khụ khụ!
Lục Trường An ra vẻ bình tĩnh, ngửa đầu ưỡn ngực chắp tay sau lưng về phòng, đã thấy Lương Tuyển chuẩn bị thỏa đáng mọi thứ.
Bọn họ ở dãy nhà phía sau ngăn cách với phòng chính của Quan Hành Tam phía trước, dù có gây ra tiếng động lớn thì Quan Hành Tam cũng nghe không được nhìn không thấy, vì vậy Lương Tuyển dứt khoát mở hết cửa sổ hướng ra vườn hoa ở sân sau, trải sẵn đệm mềm trên giường dưới cửa sổ, nhân lúc ban ngày sáng sủa thoáng đãng tỉ mỉ bôi thuốc cao cho Lục Trường An.
Lục Trường An thấy bài trí trên giường thì mặt không khỏi nóng lên, y quay lại khóa chặt cửa, ho một tiếng rồi mong đợi hỏi: "Giờ phải cởi...!cởi quần áo sao?"
Lương Tuyển đi tới đưa tay cầm đai lưng của y nói: "Ta giúp ngươi."
Lục Trường An cúi đầu nhìn, chỉ thấy hai tay Lương Tuyển hơi run, rõ ràng là cũng cực kỳ khẩn trương e lệ.
"......"
Khóe miệng Lục Trường An hiện lên ý cười, trái tim đang đập loạn bình tĩnh lại đôi chút, y cũng đưa tay mò mẫm bên hông Lương Tuyển: "Ta cởi, ngươi cũng phải cởi!"
À há! Tranh thủ ban ngày nhìn đại bảo bối của đầu gỗ!
Lương Tuyển ho một tiếng rồi bình tĩnh nói: "Đừng quậy."
Lục Trường An bất mãn hầm hừ: "Một mình ta cởi xấu hổ lắm, đương nhiên phải cùng nhau cởi mới được chứ!"
Lương Tuyển bắt đầu hối hận vì mình quyết định chọn ban ngày, hắn vốn có ý đồ nhìn kỹ chỗ bí ẩn của Lục Trường An, kết quả lại bị Lục Trường An bắt bí, nam nhân có chút quẫn bách ngượng ngùng lí nhí: "Trên người ta không dễ nhìn......!Có rất nhiều sẹo."
Tâm tư đùa giỡn của Lục Trường An phai nhạt đi, y ôm mặt nam nhân hôn chụt một cái rồi nói: "Vậy thì ta càng phải nhìn, muốn giúp nam nhân của ta đếm dấu vết quá khứ và trưởng thành của hắn."
Hốc mắt Lương Tuyển nóng lên: "Cả trái tim đều bị ngươi lấp đầy rồi."
Lục Trường An đắc ý nháy mắt, sau đó bắt đầu cởi đai lưng của Lương Tuyển.
Tim Lục Trường An kích động đến nỗi muốn nhảy ra khỏi cổ họng, y nín thở giật quần lót Lương Tuyển xuống: "!!!"
À há!!! Thật là một vật hùng vĩ!
Vật phía dưới Lương Tuyển đã ở trạng thái nửa cương, dưới ánh nhìn nóng bỏng chăm chú của Lục Trường An thì cấp tốc cương cứng, quy đầu cực đại vểnh lên đối diện với Lục Trường An đang cúi xuống nhìn chăm chú!
Lục Trường An vừa hận vừa vui, hận vì cùng là nam tử mà mình lại thua hắn nhiều như vậy! Đáng ghét! Vui vì đương nhiên đại bảo bối này bây giờ đã thuộc về mình, nằm trên người Lương Tuyển đương nhiên là tốt! Quá tốt luôn ấy chứ!
Lương Tuyển cắn răng: "Đừng nhìn nữa."
Lục Trường An lắc đầu, đôi mắt trợn to không nỡ chớp! Đã nói xem vết sẹo mà kết quả y chỉ mải nhìn chằm chằm chỗ quan trọng kia của Lương Tuyển!
Lục Trường An nuốt nước miếng một cái, không kịp chờ đợi đưa tay nắm lấy vật kia của Lương Tuyển.
Lương Tuyển hít vào một hơi khí lạnh, dương cụ trong tay Lục Trường An hoàn toàn bành trướng thành vật khổng lồ: "Ngươi còn sờ nữa thì sẽ xảy ra chuyện đấy!"
Lương Tuyển kéo Lục Trường An qua, trực tiếp cạy mở miệng y, đầu lưỡi trước lạ sau quen dùng sức quấn lấy Lục Trường An bắt đầu mút vào, liên tục khuấy động!
Tay Lục Trường An còn nắm chặt vật của Lương Tuyển, y vừa chìm đắm trong nụ hôn nồng nhiệt của Lương Tuyển vừa bắt đầu dùng ngón tay cái xoa nắn quy đầu to lớn, Lương Tuyển lập tức thở dốc nặng nề.
Lương Tuyển dứt ra khỏi nụ hôn sâu, đưa tay lau khóe miệng Lục Trường An rồi bắt đầu giúp Lục Trường An cởi quần áo.
Phía dưới Lục Trường An cũng cứng rắn đứng thẳng, ngoại hình y đẹp mắt mà vật kia cũng xinh đẹp không kém, mặc dù không thô to bằng Lương Tuyển nhưng vẫn đầy nam tính!
Ánh mắt lửa nóng của Lương Tuyển quét qua từng tấc từ dưới rốn Lục Trường An lên hai điểm trước ngực, sau đó trông thấy hai điểm hồng phấn mềm mại trước ngực Lục Trường An dưới ánh mắt chăm chú của hắn mẫn cảm co vào, cứng rắn thành hai hạt đậu đỏ thẹn thùng.
Đầu óc Lục Trường An choáng váng, vô thức ưỡn ngực nói khẽ: "Ngươi nhìn cái gì nha!"
Lương Tuyển còn nhớ rõ đêm đó ở bờ sông, hai hạt đậu đỏ vừa bị mình liếm thì Lục Trường An lập tức lên đỉnh.
Thật mẫn cảm, hắn nghĩ.
Lương Tuyển làm theo cảm tính, tay phải ôm chặt eo Lục Trường An, cúi đầu xuống lồng ngực Lục Trường An ngậm hai hạt đậu đỏ mê người kia vào miệng.
"!!!" Lục Trường An khó nhịn rên rỉ một tiếng, nơi mẫn cảm nhất trước ngực bị nam nhân ngậm vào khoang miệng nóng rực không ngừng mút vào, thậm chí còn bị răng xay nghiền!
"Ô! Thật thoải mái!" Lục Trường An ngửa cổ, toàn thân bắt đầu ửng hồng.
Tay trái Lương Tuyển dò xét xuống dưới cầm vật của Lục Trường An bắt đầu nhẹ nhàng vuốt ve, eo Lục Trường An lập tức mềm nhũn, y đành phải buông ra dương cụ của Lương Tuyển, hai tay chuyển sang ôm eo Lương Tuyển mượn lực.
"A, a a, sảng khoái!" Toàn thân Lục Trường An run rẩy, cầu khẩn Lương Tuyển: "Đầu gỗ, ta, ta đứng không nổi."
Lương Tuyển ôm y lui lại đến chiếc giường dưới cửa sổ rồi đẩy y lên nệm êm đã trải sẵn.
Lục Trường An dựa lưng vào nệm êm, nửa nằm trên giường, vật phía dưới còn bị Lương Tuyển nắm trong tay thưởng thức, dương cụ của y cũng trướng đỏ, quy đầu được Lương Tuyển vuốt ve đã phun ra không ít chất lỏng trong suốt.
Lục Trường An thở hổn hển ngồi dậy quỳ đối diện với Lương Tuyển rồi đưa tay nắm lấy vật của Lương Tuyển, bắt đầu giúp hắn giải tỏa dục vọng.
Lục Trường An vùi đầu vào cổ Lương Tuyển, hoàn toàn đắm chìm vào sự thân mật này, y động tình thì thào bên tai Lương Tuyển: "Ta muốn, ta muốn ăn vật của ngươi."
Lương Tuyển nghiêng đầu cắn môi Lục Trường An, nhiệt tình ngậm lấy đầu lưỡi Lục Trường An mút mạnh, toàn thân Lục Trường An run lên, suýt nữa thì bắn ra.
"Không cần, ngươi xoa giúp ta đi." Lương Tuyển ngậm vành tai Lục Trường An nhẹ nhàng gặm cắn, tưởng y nhớ tới đêm đó ở bờ sông nên muốn hồi báo mình.
Lục Trường An nhổm dậy, ánh mắt sáng lấp lánh, y nũng nịu nói: "Cho ta ăn một chút đi."
Tim Lương Tuyển ngừng đập, nhận ra Lục Trường An thật sự muốn "ăn" vật của mình.
Lục Trường An nóng vội đặt tay lên bả vai Lương Tuyển đẩy hắn xuống nệm êm, y ngồi quỳ bên cạnh Lương Tuyển rồi cúi xuống ngậm vật kia của nam nhân.
Lương Tuyển siết chặt nắm đấm, tâm lý và thể xác được thỏa mãn cùng lúc khiến cả người hắn hoàn toàn bốc cháy.
Vật của nam nhân quá lớn khiến Lục Trường An ngậm vào rất khó, y nếm thử hương vị rồi phun vật của Lương Tuyển ra: "Hương vị cũng không tệ lắm."
Trên mặt Lương Tuyển nóng bừng, kỳ thật hắn cũng đoán trước có thể sẽ bị Lục Trường An lột đồ nên khi nấu nước cho Lục Trường An đã tranh thủ tắm rửa, không ngờ chuẩn bị thật đúng lúc!
Khóe mắt Lục Trường An đỏ bừng, khuôn mặt ửng hồng, sau khi nhận xét y từ bỏ ý nghĩ bắt chước Lương Tuyển ngậm hết dương cụ vào mà đổi thành dùng miệng mút, gặm cắn làn da mẫn cảm trên dương v*t, y nhìn chằm chằm đỉnh quy đầu của nam nhân mấp máy không ngừng rỉ ra chất lỏng, vươn đầu lưỡi nhẹ nhàng liếm lên.
Lương Tuyển nặng nề hít sâu một hơi rồi duỗi tay vớt Lục Trường An lên, hung hăng hôn đối phương: "Còn làm nữa ta sẽ không nhịn được đâu!"
Toàn thân Lục Trường An nóng rực, cả người dán sát vào ngực trần của Lương Tuyển, cảm giác da thịt cận kề này thực sự rất thư thái, Lục Trường An nhẹ nhàng cọ xát, vật kia của Lương Tuyển bị kẹp dưới mông y không ngừng hoạt động, nhiệt độ lửa nóng trên người nam nhân lập tức truyền sang giữa đùi Lục Trường An.
Trên trán Lương Tuyển nổi gân xanh, gần như nhịn không được muốn tiến thẳng vào Lục Trường An.
Hắn đưa tay đánh một phát lên bờ mông căng tròn của Lục Trường An rồi cắn răng nói: "Xoay qua chỗ khác."
Lục Trường An bị đánh cực kỳ thoải mái, đầu óc nóng