Nha hoàn kia thấy vậy,đành trầm mặc đóng cửa lại,đuổi thị vệ đi.
Sau khi đóng cửa,nơi đây lại chợt im lặng.
Trước mắt Ân Ly là một cảnh đẹp hiền triết như từ mẫu.
Cô không ngại nói thẳng vào vấn đề.
"Hiệp ước hoà nghị Thẩm vương gia nghĩ đến đâu rồi?"Một lời nói ra,mang tính chất hỏi,nhưng lại mang theo nhiều ý tứ khác nhau.
Thẩm Mục nghe vậy,ngứa ngáy trong lòng.
Nhưng vẫn nhất quyết im lặng,còn lặng lẽ dùng ánh mắt nhìn chằm chằm Ân Ly.
Thở dài trong lòng,cô cũng đúng là không thích tính cách của thẻ bình an trong thế giới này.
Xưa nay,vốn dĩ cô ích kỉ.
Chỉ nghĩ đến bản thân.
Phóng túng quen rồi,giờ lại phải nhìn một người cứng đầu cứng cổ,còn lừa dối cô ngay từ đầu,nói ghét là không đúng,nhưng cũng không hoàn toàn thích cho được.
Tính cô cũng không thích mưu mẹo,cần thì mới làm.
[Tỷ tỷ,nói nhẹ nhàng thôi,thẻ bình an mỏng manh lắm.
]Hệ thống vừa dứt lời,lại nghe thấy thanh âm của tỷ tỷ vang lên.
"Thẩm Mục,đừng có bày ra bộ mặt như vậy,là ngươi lừa ta trước,đúng chứ ?""Nói rõ luôn một thể với ngươi,sau này không còn lằng nhằng nữa.
"Ân Ly ngó qua nhìn Thẩm Mục.
Thẩm Mục vẫn như từ lúc vào cửa,không động đậy, chỉ là run rẩy đôi mi chút ít.
[Cảnh báo:Độ hắc hoá của nam chủ lên tới 50.
Thỉnh kí chủ cẩn thận.
]Đôi mắt Ân Ly chợt bừng sáng,rồi khó hiểu.
Sao lại hắc hoá rồi.
Cô có nói bậy đâu,toàn nói sự thật.
Rồi lại nói tiếp,nhưng thấy cổ chợt cứng đờ.
Thấy trêи bàn có cốc nước,cùng màu với cái ly trà Thẩm Mục đang uống,Ân Ly không suy nghĩ mà lấy tay uống.
[Cảnh báo độ hắc hoá tăng 60]"Ngươi không muốn nói gì sao?Ta còn lại phải nhắc cho Thẩm Mục vương gia bao nhiêu lần nữa,là người lừa ta ?""Lừa ta ngay từ lần đầu gặp mặt.
Cái đấy ta không tính nữa.
""Lừa cả tên của mình với ta.
Ta không trách.
""Ngươi nói ngươi yêu ta,hay yêu cái mạng của ta?"Ân Ly càng nói càng lên giọng.
Thật sự,cô rất mệt phải diễn kịch,cô bốc hoả rồi.
Thẩm Mục một mực không nói,nhưng cái dáng người,đôi mắt,hay thần thái đều khiến người ta ăn hϊế͙p͙ một con mèo nhỏ không bằng.
"Ta! Chúng ta,cũng nên kết thúc trong hoà bình.
"Ân Ly chần chừ,mệt mỏi càng thêm mệt mỏi,Thẩm Mục vẫn cứ không nói gì,cô lảo đảo bước đi,thì tiếng ghế khẽ kêu.
Ân Ly nghe vậy,tay chợt nhanh hơn,nhưng bỗng chốc, người cô cứng đờ.
Có một bàn tay ấm áp,to lớn đang vòng qua eo cô,siết chặt lấy nó,cảm tưởng như nếu không siết chặt,sợ là sẽ trơn tuột mất.
Hơi thở lạnh phả lên cần cổ cô,trêu đùa khiến cô muốn cử động cũng không được.
[Cảnh cáo hắc hoá lên tới 80,hệ thống dừng kϊƈɦ hoạt,thỉnh kí chủ tự trọng.
]Tiếng đơ đơ của hệ