Yến Việt nhìn cung điện huy hoàng tráng lệ trước mặt.
Chỗ này đồ vật đều được thay thế, bài trí tinh xảo, rõ ràng đã bỏ không ít tâm tư.
Hắn trong lòng không khỏi cười lạnh, xem ra vị phụ hoàng kia của mình cũng ý thức được mấy năm nay không xứng chức phụ thân.
Bất quá cái này tính là gì?
Tâm tình tốt, nhớ tới mình hoá ra còn có một đứa con trai, rốt cuộc mới mở một con mắt xem một chút?
Khang Ninh Cung được phân phối cung nhân, thái giám ở lại đây hầu hạ Nhị hoàng tử, đều bĩnh tĩnh đợi vị hoàng tử này phân phó.
Vị này trước kia như thế nào, bọn họ đều biết rõ, thời điểm mình bị lựa chọn phân phối đến Khang Ninh Cung, một bộ phận người ai oán mình gặp vận không tốt, theo một chủ tử không có tương lai, bộ phận còn lại đánh chủ ý khác.
Vị này ở tiểu viện kia sinh sống mấy năm, có lẽ đã sớm dưỡng ra tính cách yếu đuối, nếu có thể thân cận với chủ tử này, đến lúc đó có khi lại có chút lợi tức ...
Nhưng mà mặc kệ là loại tâm tư nào, đều đang muốn xem Nhị hoàng tử chân chính, tất cả mọi người sửng sốt, thu lại toàn bộ tâm tư.
Vị này thoạt nhìn không giống lời đồn, ai nấy đều đắn đo.
"Triều Hoàng Cung có thưởng." Thanh âm bén nhọn từ cửa cung truyền tới.
Yến Việt nhìn lấy lệ.
Nhanh như vậy đã tới rồi!
Hắn ngẩng đầu lên, phát hiện trong chính điện hầu hết cung nhân đều ra ngoài tiếp đón, hoàn toàn không ý thức được chủ tử mình còn ở trong điện.
Ha, đây là vội vàng lấy lòng Quý phi sao?
Yến Việt không tiếng động nhìn thoáng qua, thấy trong điện còn dư lại mấy người giống như đang chờ mình phân phó.
Hắn nhẹ giọng nói: "Quý phi có thưởng, các ngươi theo bổn điện hạ đi ra ngoài nhìn xem."
Thái giám tổng quản Cao Thuận của Triều Hoàng Cung thần sắc kiêu căng đem một danh sách tới, Yến Việt lẳng lặng đứng ở cửa cung nghe.
"Nhị hoàng tử điện hạ, Quý phi nương nương nghe tin ngài trở lại Khang Ninh Cung, trong lòng mười phần vui mừng, cố ý bảo nô tài dâng lên hạ lễ."
Yến Việt nghe vậy,