Nói đến hoàng tử của Hiển Đức Đế, luận về tướng mạo, không ai đẹp hơn Ngũ hoàng tử.
Ngũ hoàng tử tướng mạo giống với Quý phi, đều là cực phẩm nhân gian, tinh xảo diễm lệ.
Nếu dung mạo này được sinh ra trên người nữ tử, hẳn là một giai nhân khuynh quốc khuynh thành, giống như Quý phi.
Nhưng nếu được sinh ra trên người nam nhân...
Nam sinh ra có tướng mạo giống nữ nhân, khí chất quá âm nhu, dù cho dung mạo tuyệt mỹ, cũng thành ra tốt quá hoá huỷ.
Ngược lại Nhị hoàng tử Yến Việt, ngũ quan tuấn mỹ xuất chúng, ngồi cùng Ngũ hoàng tử, khiến người ta không thể xem nhẹ, còn bị một thân khí chất xuất trần đó hấp dẫn.
Yến Việt đang muốn nói gì đó, đột nhiên thần sắc biến đổi.
Hắn lấy tay che miệng nhẹ nhàng ho khan vài tiếng, sắc mặt trở nên trắng bệch.
Ở đây không ai để ý, hiển nhiên chuyện này đã là thói quen.
Yến Việt nhẹ nhàng nói: "Đại hoàng huynh nói đúng, thân thể ta không tốt, không lăn lộn nổi ở khu vực săn bắn, vẫn là không đi tránh làm mất hứng."
Nói xong hắn lại ho khan vài tiếng.
Đại hoàng tử không thèm nhìn đến hắn, lôi kéo Tứ hoàng tử đi.
Ngũ hoàng tử liếc mắt nhìn Yến Việt một cái, sau đó cũng xoay người rời đi __ hắn đối với một hoàng huynh có mẹ đẻ mất sớm không quá để vào mắt.
Chờ tới khi mọi người rời đi, nụ cười trên mặt Yến Việt mới chậm rãi thu về.
Hắn nhẹ nhàng khép cuốn sách trên tay, chậm rãi đứng dậy, đi về phía Khang Ninh Cung.
Trên đường đi ngẫu nhiên gặp vài cung nhân, ai nấy đều đỏ mặt nhìn vị Nhị hoàng tử điện hạ chi lan ngọc thụ, trong lòng hâm mộ nhưng cũng tiếc hận.
Toàn bộ trong cung đều biết, có lẽ là lúc ở lãnh cung, tuổi còn nhỏ nên vị điện hạ này nội thương đầy mình, sau khi về Khang Ninh Cung, sức khoẻ vẫn không tốt, ngày nào cũng phải dùng dược thiện bồi bổ.
Không ít người trong lòng thở dài, với thân thể không tốt này, trên cơ bản tương lai cũng đã định sẵn.
Ngay cả Hiển Đức Đế, cũng bởi vì lí do này mà chiếu cố Nhị hoàng tử hơn.
Yến Việt chậm rãi đi về phía trước, khuôn mặt luôn