Tất cả mọi người đều ngừng lại, rối rít im miệng.
Chỉ có giám đốc Lý mới vừa báo cáo, im lặng được vài giây THÌ nhỏ giọng nói câu: “Không phải người của Tinh Nguyệt thì lên tiếng gì ở đây?”
Khi nói mấy lời này giọng của giám đốc Lý vốn không lớn nhưng đúng vào lúc cả phòng họp yên tĩnh nhất nên mọi người đều nghe rất rõ.
Giản Sóc ngước mắt, “Essar, nếu công ty có thái độ này thì không cần phải hợp tác với Ức Cảnh nữa.”
“Tổng giám đốc Giản.” Essar đứng dậy, trước tiên là hung hăng trừng mắt với giám đốc Lý một cái, ngay sau đó khuyên nhủ, “Tổng giám đốc Giản đừng nóng, giám đốc Lý không biết việc chúng ta sắp hợp tác với nhau.”
Giản Sóc khẽ cười, “Không cần phải hợp tác nữa.”
Essar kinh hãi, “Tổng giám đốc Giản!”.
Giản Sóc nhìn Sầm Tuế Tuế bên cạnh, “Nếu bây giờ anh bắt em hủy hợp đồng với Tinh Nguyệt và đổi một một đại diện phát ngôn khác, em có giận không?”
Sầm Tuế Tuế không hề nghĩ ngợi gì, lắc đầu nói, “Không giận.”
“Tuế Tuế!” Essar vội vàng kéo cô lại, “Em mau khuyên Tổng giám đốc Giản đi!”
Sầm Tuệ Tuệ do dự.
Lúc này, giám đốc Lý đột nhiên đứng lên, hai tay chống lên bàn, nhìn Sầm Tuế Tuế giảng đạo lý: “Cô Sầm, nếu như cô muốn hủy hợp đồng thì phiền cô nhanh một chút.”
Sầm Tuế Tuế:???
Essar nổi giận: “Lý Hạm! Cậu nói bậy gì đó! Ai nói Tuế Tuế muốn hủy hợp đồng!”
Lý Hạm đứng thẳng người, khoanh tay, “Người ta là chủ tịch của tập đoàn Ức Cảnh mà đã tự mình nói muốn hủy hợp đồng thì chúng ta cần gì phải níu kéo mà không thả người ta nữa? Hơn nữa cô Sầm là người mới có ít tên tuổi, Tinh Nguyệt chúng ta đã vì cô ta mà thậm chí còn bắt đầu các hoạt động bán hàng giảm giá, thứ cho tôi nói thẳng, ảnh hưởng xấu của cô Sầm đây đối với Tinh Nguyệt không chỉ là một chút đâu.”
Sầm Tuế Tuế chớp mắt mấy cái, “Có rất nhiều hoạt động buôn bán nhưng lại không có nhiều hoạt động khác. Tinh Nguyệt đã thành lập nhiều năm, thỉnh thoảng làm một hoạt động gửi tặng khách hàng, tôi cảm thấy rất tốt mà ~”
“Đó là cô Sầm cảm thấy thôi.” Lý Hạm cười nhạt, “Phiền cô Sầm nhìn một chút, từ lúc sáng mới bắt đầu hoạt động đến bây giờ, chúng ta đã tổn thất bao nhiêu tiền rồi!”
Sầm Tuế Tuế buồn cười, “Vị giám đốc Lý này, cái anh gọi là tổn thất là so sánh 15% giá hiện tại với giá gốc của mặt hàng, bình thường với 100 tệ mới bán được mười món, nhưng nay chỉ với 85 tệ đã bán được một trăm món rồi, tôi không cho rằng đây là tổn thất.”
Kỳ thực Sầm Tuế Tuế đã đưa ra được ví dụ rất tốt để chứng minh cho sự thành công của hoạt động lần này.
Nhưng hình như Lý Hạm không định nể mặt Sầm Tuế Tuế, lúc nói chuyện cũng mang ý châm chọc: “Cô Sầm không biết ngượng mà còn đưa ra ví dụ như vậy, vào thời điểm cô Triệu đảm nhiệm vai trò đại diện Tinh Nguyện chúng tôi không bao giờ phải dựa vào điều này để kéo lượng tiêu thụ đâu.”
Sầm Tuế Tuế khẽ cau mày nhìn về phía Triệu Ôn Nhĩ ở đối diện.
Cái tên Triệu Ôn Nhĩ thật sự rất phù hợp với cô ấy.
Trong phòng họp rõ ràng đã tràn ngập mùi thuốc súng, nhưng dáng vẻ Triệu Ôn Nhĩ vẫn lịch sự tao nhã, ngay cả độ cong ở khóe môi cũng giống như trước.
Sầm Tuệ Tuệ cực kỳ ngưỡng mộ.
Triệu Ôn Nhĩ nghe vậy thì cười yếu ớt nói, “Giám đốc Lý, anh đừng đội cho tôi chiếc mũ cao như vậy.”
“Tại sao là mũ cao? Đây là sự thật.” Giọng Lý Hạm rõ ràng đã dịu đi không ít, “Cô Triệu là người có tiếng tăm tốt nhất trong số những đại diện phát ngôn của Tinh Nguyệt.”
Giản Sóc lạnh mặt.
Sầm Tuế Tuế cũng không vui.
Cô mà lại không có danh tiếng gì à, bây giờ cũng là đại diện phát ngôn của Tinh Tinh Nguyệt, huống chi cô còn có Giản Sóc chống lưng, có chuyện gì đã xảy ra với người này vậy?
Essar cũng cảm thấy bất ngờ.
Mặc dù tính Lý Hạm có hơi rập khuôn, nhưng mấy năm qua làm việc với nhau, cậu ta cũng không phải là loại người không biết phân biệt nặng nhẹ như thế?
Ngón tay Giản Sóc gõ lên bàn họp một cái, “Giám đốc Lý.”
Lý Hạm khá lịch sự, “Tổng giám đốc Giản có gì dạy bảo?”
“Dạy bảo thì không dám nhận, chỉ muốn khen giám đốc Lý thôi.” Đôi mắt Giản Sóc lạnh lùng, nhìn chằm chằm vào mắt đối phương.
Lý Hạm sửng sốt: “Khen tôi?”
Giản Sóc cong môi, cười châm chọc,”Giám đốc Lý giỏi giẫm thấp nâng cao, bản lĩnh không tồi, Đường Tống, học hỏi giám đốc Lý một chút đi.”
Đường Tống khẽ gật đầu, “Xin lỗi sếp, tôi không học được”
“Vậy à?” Mắt Giản Sóc không rời, “Xem ra tuy Đường Tống cậu là trợ lý toàn năng nhưng cũng không phải cái gì cũng biết.”
Đường Tống cười khẽ: “Đúng vậy đó sếp.”
Hai người một xướng một họa, làm cho mặt Lý Hạm lúc đỏ lúc trắng.
Lý Hạm nói, “Tổng giám đốc Giản, đây là chuyện của Tinh Nguyệt, ngài không liên quan đến.”
Giản Sóc quay đầu, “Không biết hôm nay cô Triệu tiểu thư lại tới đây, là có việc gì?”
Triệu Ôn Nhĩ cười, “Tôi tới để bàn chuyện hợp tác.”
“Đại diện phát ngôn?”
“Không sai.”
Giản Sóc hỏi lại Essar: “Bà cố biết không?”
Essar hơi sửng sốt:” Tôi không biết”
Triệu Ôn Nhĩ chủ động nói rõ, “Tôi với giám đốc Lý đã hẹn xong, hôm nay tới là để bàn chuyện ký hợp đồng, cho nên… Thật ra tôi cũng không rõ lắm, tại sao tôi phải ngồi trong phòng họp này.”
Trong nháy mắt sắc mặt Essar trở nên khó xem, “Lý Hạm! Cậu làm càn cái gì vậy? Quảng cáo của Tuế Tuế mới lên hôm nay, cậu lại để cho người khác tới bàn chuyện hợp đồng?”
Xét về tầm quan trọng thì Lý Hạm và Essar cũng xem như cùng cấp bậc.
Lý Hạm nhìn Essar quát to, “Tôi không nói để cho cô Sầm hủy hợp đồng, nhưng bộ cô Sầm đang giữ vị trí đó thì cô Triệu không thể ký hợp đồng sao.”
Essar bị cậu ta chọc tức tới bật cười, “Cậu được lắm.”
Lý Hạm vẫn không cảm thấy mình sai chút nào: “Cô Sầm không nổi tiếng như cô Triệu, nếu có cô Triệu tham gia thì tôi tin chắc Tinh Nguyệt sẽ phát triển hơn. Hơn nữa, trên hợp đồng của cô Sầm cũng không có ghi là chỉ ký với một mình cô ấy.”
“Đây là cậu đang già mồm át lẽ phải!”
“Tôi chỉ đang cân nhắc cho công ty thôi.”
“Rắm!” Essar tức giận chửi thề, “Đơn giản là cậu đang muốn thỏa mãn lòng ích kỷ của bản thân! Lý Hạm, bình thường cậu coi thường bộ phận thiết kế của chúng tôi cũng được nhưng chuyện lớn như vậy mà sao cậu có thể tự mình quyết định như vậy được?”
Lý Hạm nói, “Tôi đã được ông chủ đồng ý rồi.”
“Cậu được ông chủ đồng ý?” Essar hơi sửng sốt, lập tức nói, “Cậu chỉ nói với ông chủ rằng sẽ tốt hơn nếu cô Triệu gia nhập Tinh Nguyệt à?”
Lý Hạm gật đầu.
Essar sắp ngất vì tức, “Cậu ngu quá đi, f***.”
Lý Hạm vỗ bàn một cái, “Essar, cô không nhìn xem đây là đâu mà dám mắng tôi?”
Esar cũng chẳng quan tâm, “Tôi mắng cậu đó thì sao!”
“Được rồi.” Giản Sóc mở miệng, ngắt lời hai người, “Essar không cần kích động, tôi biết chuyện này không liên quan tới bà.”
“Tổng giám