Trần Mai Khôi vươn thẳng người, cười nhẹ, “Cám ơn em đã lấy Đoạn Tầm.”
Anh ta vừa dứt lời, toàn trường ồ lên. Anh ta đã nói, bộ phim này lấy tư liệu từ chính bạn thân của mình, giờ lại gọi Sầm Tuế Tuế là “Khương Khương.” Thế hóa ra Sầm Tuế Tuế là Khương Khương? Trên thực tế Khương Khương còn lấy Đoạn Tầm? Nhưng tháng trước Sầm Tuế Tuế vừa công khai chồng là Giản Sóc, chủ tịch tập đoàn Ức Cảnh. Thế chẳng phải Giản Sóc chính là Đoạn Tầm, còn Sầm Tuế Tuế là Khương Khương. Bộ phim này chính là lấy tư liệu thời trẻ của Giản Sóc và Sầm Tuế Tuế còn gì? Số trời rồi!
Tiếng thảo luận trong hội trường càng lúc càng lớn, đại đa số đều cho rằng cực kỳ phi thường, khó mà tin nổi. Cũng không thiếu người nói rằng đây là duyên trời định. Đương nhiên, cũng không tránh khỏi có người nghi là bầy trò.
Trần Mai Khôi tắt micro, nói nhỏ với Sầm Tuế Tuế, “Anh thật sự cảm ơn em đấy, không phải để tuyên truyền phim đâu.”
Sầm Tuế Tuế mỉm cười, “Em biết, anh yên tâm, em không nghĩ nhiều đâu.”
Trần Mai Khôi đỡ trán như bất đắc dĩ, “Số Giản Sóc tốt thật, sao lại lấy được em cơ chứ?”
Cô bật cười, “Anh đừng có nói câu này trước mặt anh ấy đấy.”
“Tại sao?” Trần Mai Khôi cau mày, “Nó ghen à?”
Sầm Tuế Tuế gật đầu “Vâng, em ở với anh ấy đến nửa năm, gần đây mới chính thức biết anh ấy ghen thế nào.”
Trần Mai Khôi cười lắc đầu, “Trai già thật đáng sợ.”
“Ha ha ha ha ha ha ha ha!”
“Trật tự, xin mọi người trật tự.” Lâm Xán nói át đi, “Sau đây xin mời vị khách đặc biệt của chúng ta lên sân khấu.”
“Khách đặc biệt à?” Sầm Tuế Tuế nghi ngờ, nhìn Trần Mai Khôi, lại nhìn Thẩm Chấn Hiên bên cạnh, hình như trừ cô, mọi người đều biết người đến là ai. Đột nhiên, cô bừng tỉnh ngộ, giọng Lâm Xán cũng đồng thời vang lên, “Xin một tràng pháo tay chào mừng CEO của tập đoàn Ức Cảnh lên sân khấu, anh Giản Sóc.”
“Oa!”
“U ra!”
“Anh Giản! Anh Giản! Anh Giản!”
“Tuế Tuế! Tuế Tuế! Tuế Tuế!”
Mọi người ồn ào.
Sầm Tuế Tuế bất giác đỏ mặt, bị mọi người đẩy ra nghênh đón. Giản Sóc dừng ở bậc thang, nhìn cô. Cô nhìn anh, không nhận ra là mình đang cười.
“Tuế Tuế, nhanh đi đón đi.” câu trêu ghẹo của Trần Mân Côi vang lên, anh ta đẩy nhẹ lưng cô. Sầm Tuế Tuế theo bản năng bước lên phía trước, sau đó đi xuống bậc thang, giơ tay mời Giản Sóc lên đài. Động tác của hai người không giống mấy đôi yêu nhau khác chút nào.
“Tổng giám đốc Giản có thể nể mặt tôi không ạ?”
Giản Sóc cong môi, giơ tay nắm mấy đầu ngón tay Sầm Tuế Tuế, sau đó đưa lên môi mình, hôn nhẹ.”Lệnh của phu nhân, sao dám từ?”
Micro của Sầm Tuế Tuế đang mở, giọng Giản Sóc thì không hề nhỏ. Xuyên qua micro, tiếng anh truyền khắp mọi ngóc ngách của hội trường. Trong phút chốc, khắp nơi liên tiếp vang lên những tiếng thét chói tai ầm ĩ.
Sầm Tuế Tuế rút tay mình lại, nói nhỏ hờn dỗi, “Anh đi lên nhanh một chút, tất cả mọi người đang chờ đấy.”
Giản Sóc nhấc chân bước lên bậc, rất tự nhiên choàng tay qua eo Sầm Tuế Tuế. Hai người cùng lên sân khấu, đứng sóng vai nhìn nhìn nhau cười, đúng là rất xứng đôi. Vốn khán giả còn nghi ngờ về tình cảm của bọn họ, giờ thì tin tất. Lúc người ta yêu sâu đậm, mỗi ánh mắt, mỗi nụ cười đều mang theo yêu thương, nụ cười ấm áp, ánh mắt chỉ dành cho người kia. Giản Sóc và Sầm Tuế Tuế chỉ đơn giản cùng đứng với nhau trên sân khấu đã là lời giải thích tuyệt đẹp cho ỹ nghĩa của “yêu tha thiết” rồi.
Ngoại trừ phần được phát sóng của chương trình này, còn lại đều là phát trực tiếp trên Internet. Phim Tìm Em, chuyện tình Giản Sóc – Sầm Tuế Tuế nhanh chóng leo lên top tìm kiếm.
– CMN mỵ… lại tin vào tình yêu rồi.
– Ôiiiiiiii, hai người quá đẹp đôi, bao nhiêu năm như vậy mà vẫn nhớ được nhau, tôi… phải gọi cho cặp này a a a a a!
– Đáng quý.
– Tôi nói chứ, hôm nay xem phát sóng, tuy rằng Thẩm Chấn Hiên và Sầm Tuế Tuế đều lần đầu đóng chính, nhưng không thể không công nhận họ đóng rất khá, đặc biệt là trường đoạn cuối, thậm chí toi không dám chớp mắt, chỉ lo bỏ qua mỗi một giây phấn khích, cảm ơn hai bạn, cảm ơn 《Tìm Em》đã mang một bộ phim hay đến thế đến với khán giả.
– Để ủng hộ chuyện tình Anh Giản – Tuế Tuế, tôi định đi xem mười lần!...
Bình luận trên mạng vẫn thế, cái gì cũng nói được, nhưng không thể phủ nhận là, những lời đồn đại, tin fake lúc hai người mới tung tin kết hôn đã biến mất rất nhiều.
Hoạt động kết thúc, Giản Sóc cùng Sầm Tuế Tuế chào tạm biệt người trong đoàn phim. Giản Sóc ôm vai Sầm Tuế Tuế chậm rãi đi về phía bãi đậu xe ngầm. Sầm Tuế Tuế đột nhiên thở phào một hơi. Giản Sóc cười khẽ, “Nhẹ nhõm rồi hả?”
Cô cười lắc đầu, “Không chỉ không thấy nhẹ nhõm mà còn thấy áp lực hơn.”
“Việc Mân Côi công khai ấy hả?”
“Cái ấy thì không sao.” cô nghiêng đầu, “Mọi người đều biết em từng ở cô nhi viện, em chả có gì. Em lo cho anh ấy, chuyện ngày xưa cứ như vậy phơi ra ngoài ánh sáng, đối với anh, đối với tập đoàn, có ảnh hưởng gì không?”
Giản Sóc nhếch môi, “Chả ảnh hưởng gì cả.”
Sầm Tuế Tuế không biết gì về nội bộ tập đoàn, nhưng thấy anh cũng không có dáng vẻ miễn cưỡng gì, nên tin anh.
“Chờ phim công chiếu, anh sẽ bỏ tiền riêng bao 100 xuất chiếu.”
Sầm Tuế Tuế buồn cười, “Bao nhiều thế làm gì? Để tăng rating à?”
“Đương nhiên không phải.” anh dừng lại, “Trong lòng em, anh là người như thế sao?”
Cô vội vàng cười lấy lòng, “Em đùa thôi, anh đừng chấp!”
Giản Sóc hừ nhẹ, “Cho công nhân làm phần thưởng.”
“Hả? Cho nhân viên đi xem phim về bắt cóc trẻ em à???”
Giản Sóc liếc cô, “Người có con hay chưa có con đều được nhắc nhở, chẳng lẽ không được?”
Sầm Tuế Tuế gật gù đồng ý, còn giơ ngón tay cái trịnh trọng khen, “Được, rất được! Có điều nếu đã như vậy, hay chúng ta đưa luôn ra một số khuyến cáo phòng tránh thất lạc, buôn bán trẻ em?”
“Được đấy”. Nói xong, Giản Sóc gọi luôn điện thoại cho Đường Tống bảo anh ta làm.
Sầm Tuế Tuế chờ anh cúp điện thoại mới dám bật cười, “Ha ha ha ha ha ha ha ha! Đường Tống ghét anh đến chết!”
Giản Sóc ôm chầm lấy cô hôn mạnh, “Em không ghét anh là được.”
Cô đẩy anh, đỏ mặt hờn dỗi, “Đáng ghét!”
“Anh hiểu, vợ không cần nói rõ đâu.”
“Ha ha ha ha