Đường Phong bước ra khỏi căn phòng, trái tim anh thắt lại
Đúng! Thời gian qua cô ấy phải trải qua những gì thì bây giờ anh phải biết thôi!
- A Thiên, xét nghiệm ADN cho tôi giữa cô bé đó!
"Tiểu Ái, nếu đó là con anh thì anh sẽ chữa trị cho con bé! Em yên tâm!"
***Vài ngày sau***...
- Thưa Lục tổng, kết quả đã có rồi ạ!
- Thế nào?
- Hai người 99,99% là cha con
- Tôi biết thế được rồi!
*Một nơi khác*...
- Cô Đỗ! Chúng tôi đã sắp xếp xong lịch phẫu thuật của cô bé!
- Bác sĩ có nhầm không? Chúng tôi chưa đóng tiền mà!
- Đây là cuộc phẫu thuật từ thiện. Có một chương trình phẫu thuật từ thiện cho trẻ em đã chọn xon của cô
- Thật sao? Cảm ơn bác sĩ!
Khả Ái không ngừng cảm ơn bác sĩ, cuối cùng con cô cũng được cứu
- Đình Vũ, em nhất định phải cảm ơn người đó! Bác sĩ! Tôi muốn...
- Tôi không biết có được hay không? Cô để tôi ít thời gian để hỏi cậu ấy được không?
- Được bác sĩ! Cảm ơn bác sĩ nhiều!
Cả ba người vui vẻ ôm lấy nhau, không ai phải chia xa nữa!
Một góc khác, bác sĩ đang nói chuyện với Đường Phong
- Lục tổng! Cô Đỗ muốn gặp anh để nói lời cảm ơn!
- Nói với cô ấy rằng tôi rất bận, không thể nào gặp cô được!
- Vâng thưa Lục tổng!
...****************...
Thời gian một tháng cũng đã trôi qua, Hân Hân đã được phẫu thuật thành công và được chuyển đến phòng hồi sức
Lúc này, Khả Ái đang thuyết trình về dự án của mình, Đường Phong cũng ở đó
Khuôn mặt anh lạnh băng không một chút biểu cảm, đôi lông mày co lại
- Như vậy thì...
Cô chưa thuyết trình xong, anh đã chen vào, lời nói của anh khiến không gian trở nên tĩnh lặng lạ thường
- Dừng lại!
Anh tức giận nói tiếp
- Các người bị làm sao vậy? Gì mà sản xuất sản phẩm bé hơn, tăng số lượng lên? Các người có não không? Tôi giao dự án này cho mấy người là để làm như vậy à? Mau ra ngoài hết cho tôi!
Cả căn phòng ngập trong sự lo lắng, ai cũng biết anh đang rất giận dữ
"Lần này coi như xong rồi! Lục tổng tức giận lắm! "
Đường Phong làm cho công ty phát triển như vậy sao có thể chỉ cần một cái gì đó giản dị được, hơn nữa dự án này rất quan trọng với Lục thị
- Còn cô thì đứng lại!
Khả Ái đang trong tâm trạng rất tồi tệ
Hân Hân vừa phẫu thuật xong cần phải nghỉ ngơi cho tốt, mấy ngày hôm nay cô phải chăm sóc con bé nên quên mất chuyện này
- Sao ạ?
- Lại đây!
- Vâng!
Cô tiến lại gần anh
- Ngồi xuống!
Cô làm theo lời anh nói
- Mở máy tính lên! Mở file đấy ra!
Cô lúc đầu có chút e dè và sợ sệt, tưởng sắp chết đến nơi
Nhưng con người này thật kì lạ
Lúc trước và sau không thể tin là cùng một người, anh hướng dẫn cho cô những