Sáng hôm sau, Ninh Kiều tỉnh lại, cô ta thấy Đường Phong đang mặc lại áo
- Anh Phong!
- Dậy rồi à?
Anh tiến lại gần.
- Tối qua ngủ có ngon không? Sinh cho tôi một đứa con, tôi sẽ cho em mọi thứ!
- Anh...nói thật chứ?
- Tôi đây chưa bao giờ nuốt lời!
"Chắc hẳn anh ấy đã yêu mình rồi! Chắc mình nên cho anh ấy xem tấm hình đó!"
- Anh Phong! Em muốn cho anh xem cái này!
- Gì chứ?
Cô ta mở điện thoại lên, trên đó là hình ảnh một người đàn ông đang làm chuyện đó với một người phụ nữ. Nhìn kĩ hơn thì đó chính là... Khả Ái và Đình Vũ.
Anh lặng đi một lúc, rồi nói:
- Tôi không quan tâm bọn họ nữa rồi! Mau cất đi!
Tấm ảnh đó càng làm anh chắc chắn hơn về việc anh gặp tối qua.
Máu anh thực chất đang sôi sùng sục nhưng may là anh có thể kiềm chế, nếu không thì không biết Đỗ Ninh Kiều cô ta như thế nào.
Vừa bước chân ra ngoài cửa,trợ lý của anh đã chạy lại và nói cho anh những kế hoạch cần làm vào ngày hôm nay.
Nhưng còn mục cuối cùng thì anh ta hơi chần chừ
- Sao? Cuối cùng là gì?
- Dạ...thưa Lục Tổng...
- Nói!
Anh bị dọa sợ bật ra:
- Dạ... ngày mai cô Đỗ sẽ kết hôn... cùng Trương thiếu gia ạ!...Trương lão gia muốn ngài tham dự!
- Ha! Xin phép được cười nửa miệng! Bỉ ổi thật đấy! Cô mới xa tôi mới một tháng mà cô đã kết hôn!
- Lục Tổng! Cô Đỗ không phải người như vậy!
- Im! Cậu thì biết gì! - anh tức giận quát người trợ lý.
- T...tôi xin lỗi Lục Tổng!
Trong cuộc họp...
- Thưa Lục Tổng, chúng ta nên... Ngài không sao chứ?
Đường Phong đang tập trung bỗng bị cắt ngang.
Anh như đã hiểu ra được
- Được rồi! Mọi người ra ngoài đi!
Người trợ lý ở bên cạnh anh nói:
- Để tôi đi lấy giấy cho ngài.
Người trợ lý vừa ra ngoài, anh đã tức giận đấm mạnh xuống bàn, tức giận
"Chết tiệt! Cứ mãi như thế này thì không ổn... "
Đột nhiên, trong đầu anh xuất hiện một suy nghĩ... tàn nhẫn.
"Đỗ Khả Ái! Cô không thoát được tôi đâu! Kể cả cậu đấy! "
...****************...
***Ở*** ***Trương Gia***....
- Hai đứa về rồi sao? Khám sức khỏe thế nào?
Trương Lão gia hỏi Khả Ái và Đình Vũ.
- Dạ....
- Chúng con không sao! Khả Khả có vẻ hơi mệt, con đưa cô ấy lên phòng đã!
Hai người bước lên phòng, Đình Vũ khóa chặt cửa lại.
Cô ngồi xuống giường
"Hai năm trước mang thai con của anh ta, hai năm sau cũng vậy!
Nhưng mà... "
- Khả Khả! Em ổn không? Chuyện đứa bé...
- Anh nghĩ sao?
- Anh... Tùy em thôi!
Rồi anh quay đi làm việc khác.
Cô lặng im một lúc, rồi nói:
- Anh Vũ! Em muốn giữ đứa bé!
Anh mỉm cười với cô:
- Được thôi!
Dù sao đứa trẻ cũng là con của cô, anh tôn