Người phục vụ một quán rượu khẽ đưa mắt nhìn một người khách nam đã say mèn nằm dài trên sofa trong quán. Khách khứa cũng lần lượt ra về hết rồi, các nhân viên đang lo dọn dẹp để có thể về nhà nghĩ ngơi sau một ngày phụ vụ mệt mỏi. Nhưng người khách vẫn nằm đây, khiến họ khó lòng dọn dẹp và về nhà sớm được. Người phụ vụ quyết định đến bên ghế sofa gọi người khách dậy.
- Anh ơi! Đã đến giờ quán đóng cửa rồi, anh mau dậy rồi về nhà đi.
Ngưng người khách đó vẫn nằm bất động trên sofa không nhúc nhích. Anh chàng phụ vụ lay mãi vẫn không được, thì thở dài nhìn mấy người bạn cùng làm chung. Đối với những người phục vụ quán rượu như họ đã quá quen với tình trạng này, thông thường họ sẽ gọi khách dậy, kêu taxi giúp khách để họ về nhà. Hoặc chọn cách gọi điện thoại cho người quen của họ đến đưa họ về nhà.
Nhưng vì có tình trạng một số nhân viên lợi dụng khách say rượu mà trục lợi hay chỉ là hiểu lầm gì đó khi khách bỗng dưng bị mất tiền, vàng…., chuyện trở nên ầm ĩ, cho nên sau này, họ rất ngại chạm vào khách.
Gọi thêm một lúc nữa nhưng chẳng thấy vị khách đó có chút nào tỉnh dậy. Ngẫm nghĩ một lúc, anh chàng phục vụ quyết định bước đến mò tim điện thoại của vị khách kia, dù sao cũng có nhiều đồng nghiệp làm chứng giúp mình.
Điện thoại vừa lấy ra, anh ta thử nhấn vào cuộc gọi mới nhất của Vũ Phong, thấy cái tên Hà Trang, đoán chừng là bạn gái, cho nên anh ta không ngần ngại bấm bút gọi.
Đầu dây bên kia, một giọng nữ troe trẻo ngọt ngào, giọng nói chứa đầy sự vui mừng vì không nghĩ rằng giờ này người đó lại gọi ình:
- Vũ Phong! Không ngờ anh lại gọi cho em vào giờ này. Sao thế anh, anh đang ở đâu. Em nhớ anh lắm, anh có biết không?
Người phục vụ bỗng nhiên nghe một màn mùi mẫn thì bối rối vô cùng, anh ái ngại hắng giọng đáp:
- Xin lỗi chị! Bạn trai chị hiện giờ đang say rượu ở quán của em. Làm phiền chị đến đón bạn trai chị về giúp.
Hà Trang sững sốt khi nghe anh chàng phụ vụ nói như thế, cô ta lập tức hỏi địa chỉ quán và nhanh chóng đón xe taxi đến đó. Sau đó, cùng anh chàng phục rượu dìu Vũ Phong lên xe taxi, Hà Trang rất hào phóng, bo ngay cho anh chàng phục vụ mấy trăm ngàn khiến anh ta vui mừng, tận tình chào hai người cho đến khi xe lăn bánh. Cô ta nhìn Vũ Phong ngã đầu trên vai mình, nói địa chỉ nhà mình cho người taxi. Người tài xế taxi cứ theo con đường cũ đưa Vũ Phong và Hà Trang về nhà mình.
Người tài xế giúp Hà Trang dìu Vũ Phong vào nhà cô, Vũ Phong say mèm ngã lăn xuống giường, chẳng hề hay biết mọi sự trên đời. Hà Trang sau khi đóng cửa nhà, cô trở về phòng ngồi xuống bên cạnh Vũ Phong, nhìn ngắm gương mặt của anh thật lâu. Sau đó đưa tay vuốt ve gương mặt của anh, cô nhẹ nhàng nằm xuống bên cạnh, vòng tay ôm chặt lấy anh, như muốn giữ chặt Vũ Phong cho riêng mình. Kể từ lúc anh khiến cô run động, cô đã quyết định giữ chặt anh cho riêng mình, tuyệt đối không để anh rơi vào tay bất kỳ người nào khác.
Đó là khi đứa em trai được cưng chiều của cô cứ mè nheo nhất quyết đòi đến dọn ở chung với cô, sau khi bị nhà trường đuổi học vì tội đánh bạn. Ba mẹ cô phải chạy trường cho nó, và nó chọn một trường gần nhà trọ của cô. Mà mục đích của nó, chỉ là đến đây để chơi mà thôi. Đương nhiên Hà Trang chẳng đồng ý việc nó chuyển đến chỗ mình tí nào cả. Nhưng cô bị ba mẹ dọa cắt viện trợ cho nên đành phải để thằng em dọn vào ở chung.
Em trai cô vốn dĩ còn lười hơn cả cô, hai chị em ở chung thành ra cô phải hậu hạ nó, nhiều lúc Ngọc Loan đến cũng phải giúp cô dọn dẹp đến