Sáng hôm sau, Jeon Jungkook cùng với Taehyung đi ra ngoài. Lúc này Kei ở nhà vì lí do có việc đi nơi khác. Nhưng thực ra mà nói, việc nói dối đó tất nhiên là vì mục đích đi tìm hiểu két sắt trong phòng Namjoon.
Dùng bữa sáng xong, gã nhìn ngang nhìn dọc, nhận thấy người làm không có để ý đến mình liền lên cầu thang rồi đi rẽ sang dãy hành lang phòng của Kim Namjoon. Có một hành lang trong nhà chứa tất cả các phòng của đại thiếu gia. Bao gồm thư phòng, phòng làm việc, phòng ngủ, phòng giải trí,... mà người làm không phải ai cũng được vào. Kei đi đến đây được tính là lén lút.
Gã đảo mắt xung quanh. Đúng là chỗ này vào buổi sáng thật sự ít người qua lại. Chẳng phải sẽ rất dễ dàng cho gã ra tay hay sao? Nghĩ vậy, Kei liền cao hứng bước tiếp vào dãy hành lang đó. Gã bước đến một cánh cửa có ghi là phòng làm việc, chắc mẩm rằng trong này không chỉ sẽ có bản kế hoạch thầu lô đất JeongNam mà còn có cả đường đi nước bước của Jeon thị sắp tới. Đây hẳn sẽ là một món tiền rất lớn.
Gã nhếch môi nắm vào tay nắm cửa. Bất chợt cửa phòng ngủ bên cạnh bật mở. Kim Namjoon mặc đồ ngủ ở nhà, mái tóc vừa được chải chuốt qua. Có vẻ như hôm nay đại thiếu gia không có ý định rời khỏi nhà. Và xui xẻo rằng điều đó mang lại bất lợi lớn cho Kei.
Nhìn thấy Namjoon, Kei tức tốc buông tay nắm cửa ra. Vô tội nhìn vẻ mặt đầy dấu chấm hỏi của y.
"Cậu đến đây làm gì?"
Kei không hồi hộp, ngược lại còn bình tĩnh đến bất ngờ. Có vẻ gã khá khôn ngoan.
"Ơ đại thiếu gia? Đây là phòng của anh sao? Có lẽ tôi đi nhầm rồi! Thật ngại quá!"
"Được rồi. Không sao." Namjoon nói, nét mặt không mảy may chút biểu cảm gì.
"À phải, hôm nay anh không đến công ty sao?"
"Không."
Kei gật đầu. Thật ra cũng không biết nói gì với người đàn ông này khi mà anh ta một chút hứng thú mở miệng cũng không có.
"Vậy tôi đi trước. Xin lỗi đã làm phiền."
Gã nói xong liền rời đi. Namjoon vẫn là không biểu hiện cái gì, chỉ khẽ đẩy cửa phòng làm việc đi vào.
"Mẹ nó, xui xẻo chết đi!" Kei tức giận rủa thầm đấm vào tường một cú. Gã uổng công từ chối Jungkook để được ở nhà. Hóa ra lại đúng ngày Kim Namjoon không có đi làm. Xem ra sáng nay của gã chính là uổng phí, đem đi cho chó tha!
Cùng lúc đó, Taehyung đã đưa Jungkook đến Killin Bar để hẹn với bọn Hoseok như mọi khi. Nơi này tuy là bar nhưng cũng chẳng khác nhà chung của bọn họ là mấy. Cũng có thể đến để ăn uống và ngủ lại qua đêm. Nói chung phòng VIP này chính là độc quyền của đám Jungkook. Khi đám cậu không có mặt thì nhân viên cũng không để ai khác lui tới.
Jungkook cầm dao nĩa, dày xéo miếng thịt trên dĩa rồi bỏ vào miệng. Vị giác khá tốt do tối qua uống bia. Taehyung cũng ngồi bên cạnh ăn sáng, Jimin cũng vẫn còn đang chăm chú vào khẩu phần riêng. Chỉ có Hoseok là đặc biệt không tập trung. Khác với mọi ngày.
"Nè thằng quỷ, không định ăn sáng sao?" Jungkook ngứa tay khều một lượt.
"Hả? Ăn rồi. Ăn đi!" Hoseok vừa nói vừa chăm chú vào Ipad cầm trên tay. Mà màn hình hiện lên cái gì cũng đoán được rồi đó. Là cổ phiếu.
"Gì vậy? Bắt đầu lê lết vào cổ phiếu rồi sao? Dạo này tao thấy mày bắt đầu nối nghiệp nhà họ Jung rồi đấy." Jungkook khẽ đùa cợt. Bởi vì cái tên Hoseok này, từ trước đến giờ nhìn thấy mặt không ăn chơi thì cũng đàn đúm. Hiếm khi thấy đọc báo chứ đừng nói là nhúng tay vào kinh tế của gia đình.
"Vốn dĩ tao không có hứng thú. Nhưng mà vụ lô đất ở JeongNam kì này tao lại có ngẫu hứng khá tốt. Cũng muốn thử giúp cho ông già nhà một tay xem. Biết đâu được!"
"Lô đất JeongNam? Sao nghe quen quá vậy?" Jungkook nheo mày. Nhưng là cậu có đời nào đi tìm hiểu bất động sản đâu. Làm sao có thể nghe quen tai được chứ?!
"Dạo này vụ làm ăn đó nổi tiếng mà. Nghe quen là phải. Jeon thị cũng có Kim tổng đứng ra dàn xếp."Jungkook nghĩ mãi vẫn không ra nghe được ở đâu. Nghĩ nhiều đau não, rốt cuộc cũng từ bỏ."Mà thôi. Mặc kệ đi. Chẳng biết nữa."Jungkook lại tiếp tục cắm mặt vào phần ăn sáng. Chỉ tự hỏi tại sao một miếng thịt ăn mãi không hết. Lúc này cậu mới nhận ra người ngồi cạnh cứ hai phút lại đẩy một miếng thịt sang phần của mình. Cậu khó hiểu, quay đầu nhìn hắn."Sao vậy? Anh không thích ăn cái này sao?""Không có.""Vậy sao cứ bỏ cho tôi thế?"Taehyung nhún vai."Cậu rất thích mà. Ăn nhiều vào. Cho khỏe."Jungkook trợn mắt."Hừ. Khỏe để đánh anh hay gì mà anh lo xa?"Lúc này Taehyung không có phản bác lại. Chỉ là nghĩ thầm trong bụng.Phải rồi, khỏe để đánh lại kẻ đáng chết kia!Jimin lúc đó đang ăn, cuối cùng chịu không nổi cũng phải dịch mông sang sát rạt người yêu để mở miệng."Anh, sao không nói cho Jungkook biết việc của Kei?"Đầu đuôi câu chuyện khiến Jimin phải thốt ra câu hỏi này chính là tình hình của Kei ở Mĩ mà cả hai vô tình biết được. Vốn dĩ năm đó Kei đi định cư ở Mĩ, đã nói là sẽ không trở về, ở bên đó cùng gia đình lập nghiệp làm ăn. Nhưng bây giờ lại trở về, ở chơi khá lâu. Ngoài ra cũng không có vẻ gì là muốn bọn họ giúp đỡ hoàn cảnh của hai bác ở bên Mĩ. Vậy nên Hoseok và Jimin đều cảm thấy rất lạ. Nhưng là bạn bè, cũng có thể hiểu người kia là có lí do không nói được."Nếu Kei nó muốn nói với chúng ta thì nó đã nói từ lâu. Đằng này nó không nói có