1 người trung niên bước ra hỏi 2 người
" cô cậu ăn cái gì"
Mỹ Kỳ và Thế Nam đưa thẻ cảnh sát ra khiến người đàn ông ngỡ ngàng
" chúng too là cảnh sát điều tra cho hỏi ông phải là ba của Vũ không "
người vợ lo lắng đi ra nắm vai người chống, thế là cửa tiệm đóng lại 2 người trung niên nghe tin con mình mất khóc lóc người vợ than thở
" đã nói là đừng làm cái nghề đó nữa mà sao con không chịu nghe chứ"
Mỹ Kỳ và Thế Nam đưa 2 người tới Ngọc Mây để họ gặp con mình lần cuối đứng từ xa nhìn người con nằm trên bàn mà người mẹ muốn chạy vào ôm con như Ngọc Mây cản lại
" nếu cô chạy vào ôm anh ấy thì sẽ làm hỏng quá trình khám pháp y vậy sẽ không tìm ra hung thủ hai con trai cô được "
Người mẹ quỳ xuống ôm ngực khóc lóc rồi ngất xỉu thế là mọi người đưa bà vào bệnh viện thấy vợ mình nằm trong bệnh viện người đàn ông thêm suy sụp, Mỹ Kỳ bước tới nói với người ba
" chú cứ yên tâm nếu thật sự con trai chú bị hại chết con sẽ tìm ra hung thủ "
người ba ngậm ngùi gật đầu Mỹ Kỳ bước đi, Ngọc Mây đang xem thi thể thì Nguyệt Ánh chạy vào cầm bản ghi chép
" em xin lỗi em tới trễ "
Ngọc Mây mặt lạnh nhìn Nguyệt Ánh rồi thở dài
" chị cũng vừa mới bắt đầu thôi nào ghi chép lại"
Nguyệt Ánh gật đầu nhanh nhẹn làm việc Ngọc Lâm bước ra khỏi phòng thì thấy 1 lý trà rừng ở trên có tờ giấy
" làm việc trong 1 phòng lạnh thì em nên uống chút nước ấm nhé "
Ngọc Mây cầm tờ giấy nhét vào túi áo rồi cầm ly nước đi vào phòng làm việc thì thấy Thiên ở đó trên tay cầm 1 ly cà phê sữa, Thiên thấy ly nước trên tay Ngọc Mây liền giả bộ là mang ly cà phê để uống
" anh ngồi đây dùng ly cà phê nha không phiên em chứ"
Ngọc Mây cười tươi, bước tới bàn ngồi