mẹ Ngọc Mây thấy cô ngủ ngon như sợ cô đói nên kêu cô dậy
" Ngọc Mây dậy ăn chút gì đó đi con "
Ngọc Mây tỉnh dậy trong mơ màng, đứng dậy rửa mặt cho tỉnh táo rồi ngồi xuống ăn cơm, mẹ nhìn Ngọc Mây lo lắng nói ra nỗi lòng mình
" con đừng làm nghề này nữa "
Ngọc Mây nhìn mẹ thấy mẹ lo lắng nên cô nắm chặt tay mẹ an ủi
" con không mà mẹ yên tâm đi "
mẹ cô biết sự cứng đầu của không thay đổi được người im lặng nhìn con gật đầu, ăn xong cô đứng dậy bước vào trong phòng nằm trên giường cô uể oải nằm ngủ,
! ----------------!
Sáng hôm sau Ngọc Mây tỉnh dậy bước ra ngoài đi làm như lạ là không thấy mẹ,trên bàn có 1 giấy ghi chú và hộp cơm cô bước cầm tờ giấy lên thì là nét chữ của mẹ
" mẹ đi chơi với vài người bạn cơm mẹ đã chuẩn bị sẵn con chứ mang đi nhé "
Ngọc Mây mỉm cười rồi cầm hộp cơm đi tới trụ sở vừa bước vào đã thấy Thế Nam đứng đó trên tay cầm 1 ly nước và thuốc ở đó, Ngọc Mây chạy tới chỗ anh
" anh tới đây chỉ để đưa em ly nước thôi sao"
Thế Nam nhìn vết thương trên cổ rồi nắm tay cô kéo vào trong phòng làm việc của Ngọc Mây kéo cô ngồi vào ghế rồi nhẹ nhàng xử lý vết thương cho cô
" tối qua em chưa lau vết thương sao "
Ngọc Mây thấy anh nghiêm túc như vậy cô chỉ ngồi yên cho anh làm, Thế Nam vừa tha thuốc vừa thở nhè nhẹ vào cổ cô vẻ nghiên túc cô muốn chọc ghẹo Thế Nam
" a da đau quá ".
Thế Nam nghe Ngọc Mây liền hoảng loạn tay chân cuốn cả lên anh hỏi dồn dập
" anh làm em đau à, đau lắm không, đau ở đâu"
Ngọc Mây phì cười lớn, Thế Nam nhận ra cô chọc anh, anh cười theo
" em thật là làm anh như đứa con nít vậy em thấy vui lắm sao"
Ngọc Mây cười nhẹ, đầu cô chạm nhẹ vào đầu anh 4 mắt nhìn nhau, Thế Nam không nhịn được khi nhìn thấy miệng cô nên anh đã hôn cô, tiếng mở cửa Ngọc Mây liền lấy chấn đá Thế Nam, anh té xuống đất, Người gõ cửa là Nguyệt Ánh, Nguyệt Ánh thấy làm phiền 2 người ta nên liền cúi đầu đóng cửa
" em xin lỗi lần sau em sẽ gõ cửa "
Ngọc Mây mặt đã đỏ phừng phừng liếc Thế Nam đang ngồi dưới đất tức giận
" tất cả là do anh đó bây giờ sao nhìn em ấy đây "
Thế Nam nhìn mặt cô đã đỏ như trái cà chua liền phì cười đứng dậy tiến lại gần hôn lên trán cô
" vậy coi em dám trêu chọc anh nữa không "
Ngọc Mây phồng má lên rồi chỉ tay về phía cửa
" mới anh cảnh sát đi về