thế là Thiên đưa Mỹ Kỳ về đi đoạn đường 2 người ngại ngùng không nói chuyện gì Thiên lúng túng nói với Mỹ Kỳ
" em và Ngọc Mây coi hòa nhạc vì đa nghi người con trai của nạn nhân hả"
Mỹ Kỳ gật đầu rồi nói
" Ngọc Mây nghi ngờ nên tới đây như cậu ấy nói hắn ta có vết thương ngay tay như chưa có bằng gì …"
Thiên cười rồi nói với Mỹ Kỳ
" sẽ tốt thôi 2 em đều giỏi như nhau mà"
Mỹ Kỳ buồn bã lầm bầm trong miệng
" lúc nào trong miệng anh cũng có Ngọc Mây "
Thiên không nghe rõ hỏi lại chỉ nhận được cái lắc đầu đầy mệt mỏi của Mỹ Kỳ, Thiên đưa tay lên xoa đầu cô nói
" về tới nhà nghỉ ngơi cho khỏi đi nha"
…Mỹ Kỳ gật đầu nhẹ tới nhà Mỹ Kỳ 2 người tạm biệt Mỹ Kỳ bước vào trong nhà một nỗi buồn không biết diễn tả ♡⑅⁺◛˖????????????➋➌????????˖◛⁺⑅…
Thế Nam đưa Ngọc Mây đi về nhà mình Ngọc Mây bước vào đã gặp mẹ mình và ba mẹ Thế Nam đang nói chuyện với nhau Ngọc Mây cúi đầu chào hỏi
" chào 2 bác! mẹ sao mẹ ở đây? "
mẹ Ngọc Mây tươi cười nói với Thế Nam và Ngọc Mây
" chúng ta đang bàn đám cưới của 2 đứa con đấy"
Ngọc Mây ngượng ngùng nói nhỏ với Thế Nam
" này anh đừng bầy trò với người lớn đó"
Thế Nam nhún vai lắc đầu nói
" là mẹ em đi qua đây bàn chuyện đám cưới đó chứ anh không dám ép em đâu"
Mẹ Thế Nam nắm tay Ngọc Mây kéo xuống ghế ngồi rồi nói trong phấn khích
" bác rất mong con sẽ đồng ý với hôn sự này bác với mẹ con đã lớn tuổi cần cháu để ẩm bồng con thấy sao "
Ngọc Mây nhìn mẹ mình thở dài rồi nắm lấy tay mẹ Thế Nam nói
" chúng con mới tìm hiểu được nửa năm thôi nếu cưới bây giờ có quá sớm không ạ"
mẹ Thế Nam lắc đầu tươi cười nói
" không sớm không sớm đâu đúng người thì sớm hay trễ không quan trọng bác rất quý con nếu nó làm gì sai với con bác sẽ xử lý nó cho con yên tâm "
Ngọc Mây nhìn mẹ Thế Nam đang cố năn nỉ thì bật lực Thế Nam ngồi xuống rồi nói
" mẹ đừng ép em ấy "
mẹ Thế Nam buồn bã gật đầu Ngọc Mây khó xử nắm tay mẹ Thế Nam nói
" tụi con sẽ kết hôn!