Chương 52:
Còn nguyên nhân, Du Việt nghĩ, y lười đi truy cứu, hiện tại cứ làm là được rồi.
Lúc trước Vạn Dương Trạch đánh dấu y ba ngày hai đêm đúng là có thể căng thời gian rất lâu, nhưng gần đây thật sự không đủ dùng.
Chủ yếu là mấy ngày nay y vẫn luôn ở chung với Vạn Dương Trạch.
Du Việt thậm chí cảm thấy, nếu không phải nhờ có thuốc cách trở khí vị, tin tức tố của y đã dẫn cả Beta tới đây.
Du Việt cũng biết, không phải vì đánh dấu tạm thời hết hiệu lực, mà là gần đây y với Vạn Dương Trạch thân cận quá.
Thân thể của y không tự chủ được lan tràn tin tức tố, nhìn thấy Vạn Dương Trạch, cảm giác kỳ quái trong lòng sẽ rạo rực lên.
Côi đôi khi Du Việt sẽ không thể hiểu được mà nghĩ đến một từ, động tâm.
Nếu không phải tâm động, vì sao tin tức tố lại dao động như vậy? Là y động tâm với Vạn Dương Trạch sao......!Du Việt cảm thấy đây là ảo giác lớn nhất cuộc đời mình.
Du Việt chỉ biết y cần Vạn Dương Trạch, Vạn Dương Trạch hiện tại cũng cần y.
Rất tốt, không có một chút không thích hợp nào.
Vạn Dương Trạch muốn đánh dấu Du Việt, nhưng chỉ có thể làm đánh dấu tạm thời, hắn sợ làm quá nhiều không khống chế được chính mình.
(dreamhouse2255)
Nhưng hắn hoàn toàn không ngờ rằng Du Việt lại trực tiếp xoay người đè tới.
Là nụ hôn che trời lấp đất.
Tiệc vui như thế, hắn đã không thể khống chế bản thân nữa.
Du Việt cho Vạn Dương Trạch đủ không gian quyết định, mà thái độ dung túng cùng thăm dò của Du Việt làm Vạn Dương Trạch mất sạch lý trí.
Thuốc cách trở khí vị bảo hộ chặt mùi mê điệt hương đang lan tràn ra.
Rốt cuộc lại lần nữa vượt qua phòng tuyến.
Không có cảm giác đột ngột như lần trước, lần này Du Việt cảm nhận được rất rõ ràng trước mắt là Vạn Dương Trạch.
Vạn Dương Trạch sợ làm đau y, dù đã cận thận nhưng cũng không thể khống chế lực độ, Du Việt không có bởi vậy mà cảm thấy không thoải mái.
Du Việt nhìn hắn nói, "Vạn Dương Trạch, ta là Du Việt."
Ta biết là ngươi, ngươi cũng tin tưởng ta.
Vạn Dương Trạch chịu đựng không có đi vào khoang sinh sản, cuối cùng dần dần tỉnh táo lại.
(dreamhouse2255)
Chờ hắn tỉnh táo hoàn toàn, Vạn Dương Trạch rốt cuộc xác định, là cốc nước kia có vấn đề.
Du Việt hơi mệt, đã ngủ trước, Vạn Dương Trạch đi tìm cái cốc kia, ngửi một cái, phát hiện đúng là có vấn đề.
Thật quá sơ ý.
Nhưng Du Việt không nói cho hắn cốc nước có vấn đề.
Nguyên nhân chỉ có một, Du Việt chưa kịp nói, nước đã bị hắn uống sạch.
Phục vụ sinh nhét tờ giấy lúc trước nói không chừng chính là người mang nước lên.
Vạn Dương Trạch không nỡ đánh thức Du Việt, chỉ có thể ngồi chờ ở bên cạnh.
Du Việt nhất định biết cái gì, cho nên mới chủ động yêu cầu hắn đánh dấu.
Vạn Dương Trạch nắm chặt nắm tay, đây thì tính là cái gì......!
Du Việt bị khát tỉnh, nằm mơ bị xe tải nghiền qua áp lại, cả người mệt rã rời, cũng may Vạn Dương Trạch chỉ trúng thuốc một lần, kỳ động dục của y lại chưa đến, bằng không chỉ làm một lần nhất định không giải quyết được vấn đề.
Vạn Dương Trạch thấy Du Việt tỉnh, đưa cho y một ly nước ấm.
(dreamhouse2255)
Du Việt theo bản năng nhìn cái ly, Vạn Dương Trạch vội vàng nói, "Là ta lấy mới......"
Du Việt nhận lấy ly nước, tiếng nói khàn khàn, "Xin lỗi......!Vừa rồi phục vụ sinh kia mang nước tới, ta mải đọc sách liền quên mất."
Vạn Dương Trạch còn áy náy hơn Du Việt, "Thật xin lỗi, nên là ta nói mới phải, là ta rước lấy phiền toái, ngươi......"
"Đừng dong dài, lão tử cũng không phải không lấy được chỗ tốt, Vạn Dương Trạch, ta tự nguyện, bằng không cho dù ngươi chết ta cũng sẽ không cứu ngươi, ngươi đừng cảm thấy thiếu nợ ta gì đó." Du Việt uống một ngụm nước, tùy tiện đặt ly lên mặt tủ đầu giường.
Vạn Dương Trạch sẽ không cho rằng chuyện này cứ thế mà qua.
Đó chính là Du Việt của hắn.
Chuyện này hắn không có cách nào tha thứ cho mình.
Chỉ có một chiếc giường, Đào tiên sinh cùng tình nhân Diêu Nhạc Tâm ngủ chung, khẳng định phải làm gì đó, hai người chỉ có thể tạm thời như vậy.
Ngoài miệng nói không để ý, nhưng khi hai người ở chung hô hấp thôi cũng cảm thấy xấu hổ.
Trong đầu Du Việt bắt đầu loạn cả lên, Vạn Dương Trạch cùng y rõ ràng là đối thủ một mất một còn......!sao hiện tại y cùng hắn lại thành thế này?
(dreamhouse2255)
Vừa rồi đầu óc y có phải bị nước vào không, vì sao lại anh dũng hiến thân?
Hiện tại lại tới giả thánh hiền.
Hai người đều trầm mặc, Du Việt cái hay không nói, nói cái dở hỏi Vạn Dương Trạch: "Lần trước ta gọi điện thoại tới nhà ngươi, ngươi không biết là ai liền bảo mẹ ngươi cúp điện thoại, bình thường ngươi đều như vậy sao?"
Vạn Dương Trạch: "Ừm."
Du Việt: Vậy ngươi cũng quá xấu.
Du Việt một bên cúi đầu chơi điện thoại của Diêu Nhạc Tâm, một bên nói: "Vậy ngươi không biết là ai thái độ liền kém như vậy, sau này tìm bạn lữ, ngươi ta nghe ác danh của ngươi, ngươi chẳng phải là sẽ độc thân suốt đời sao?"
"Vậy độc thân." Vạn Dương Trạch nghiêm túc nói.
Du Việt nửa đùa nửa thật, "Thì ra ngươi chán ghét Omega như vậy, sau này ta ít cùng ngươi......"
"Ta không có nói ngươi." Vạn Dương Trạch vội vàng phủ định, "Lúc ấy ta thật sự không biết là ngươi, nếu ta biết, nhất định sẽ không nói như vậy, ngày đó ta đi bò cửa sổ, cũng là vì muốn giải thích cho ngươi."
(dreamhouse2255)
Du Việt phát hiện Vạn Dương Trạch hơi hoảng loạn, bộ dáng vội vàng giải thích này, cực kỳ giống lời Du Liên nói......!hai người thật sự đang yêu đương.
Du Việt từ một cái không khí xấu hổ đưa thẳng tới một đề tài xấu hổ, phát hiện rõ ràng chỉ là một chuyện nhỏ, Vạn Dương Trạch lại để ý hơn y nghĩ nhiều.
Du Việt: Hắn cũng không thể nào......!thật sự thích ta đi?
Không đúng, chỉ bởi vì ta cứu hắn, hắn cảm thấy áy náy mà thôi.
Du Việt tức giận nghĩ, thì ra ta tự luyến như vậy?
Du Việt xoa xoa mũi, "Ngươi làm như là rất để ý ta vậy, sau này bạn lữ của ngươi sẽ ghen đó, chúng ta phải tị hiềm."
Nhưng y đã bị Vạn Dương Trạch nửa đêm bò cửa sổ vào phòng ngủ, làm nhiệm vụ còn giả thành tình nhân, bị hạ thuốc thì giúp đỡ lẫn nhau......!Rốt cuộc là ai không hiểu tị hiềm?
Quan hệ như vậy, sau này nên làm sao có bạn lữ.
Y làm những cái kia cho Vạn Dương Trạch, bạn lữ sau này của Vạn Dương Trạch......!có thể làm được sao? Sẽ để ý sao?
Sẽ.
(dreamhouse2255)
Vạn Dương Trạch không nói lời nào, Du Việt lại nói: "Ta thật sự muốn nói xin lỗi, chúng ta phát sinh chuyện này, ngươi tìm ai cũng sẽ có lỗi với người ta......!ta cũng rất xin lỗi y."
Vạn Dương Trạch: "Vậy ta không tìm, chúng ta sẽ luôn giống như hiện tại."
Hai người giống như đang đàm phán vậy.
Du Việt đáng xấu hổ tim đập nhanh hơn, "Được rồi, nói như thể ngươi muốn vì lão tử thủ thân như ngọc vậy, sau này nên thế nào thì vẫn thế đó."
Vạn Dương Trạch có miệng khó trả lời, không biết câu nào đã chọc vào thần kinh yếu ớt của Du Việt, "Ta vẫn luôn rất tôn kính ngươi, Du Việt, ngươi là Omega hay là Alpha, đối với ta mà nói đều rất mạnh, ta chưa bao giờ vì thế mà thay đổi tâm cảnh nửa phần."
Du Việt nghĩ, thì ra tâm cảnh của Vạn Dương Trạch đối với y trước nay như thế nào, hiện tại vẫn thế đó.
Trước kia hai người chưa lăn giường, hiện tại đã lăn rồi, vẫn giống như trước đây......!Không hổ là đối thủ một mất một còn nhiều năm.
Du Việt xem như vừa lòng gật đầu, "Vậy là tốt rồi, ngươi nhớ kỹ cái này là được......!Ta sẽ không làm chính mình vì nguyên nhân gì mà yếu đi, ở Đế Đằng, chúng ta vĩnh viễn là đối thủ, ở Đông Quận, hai nhà chúng ta là đối thủ cạnh tranh, cũng là đồng bọn hợp tác, đây là sự thật không thể thay đổi, ta biết."
Vạn Dương Trạch mỗi lần nghe thấy loại lời nói này đều cảm giác Du Việt giống như là đang phân rõ quan hệ với hắn, cảm xúc mạc danh bực bội.
(dreamhouse2255)
Vì sao sau khi quan hệ tiến thêm một bước lại làm hắn cách Du Việt càng ngày càng xa?
Nên làm sao trở lại như lúc trước?
Hiện tại Du Việt......!Hắn rốt cuộc có thể tiến lại gần y thêm một bước nữa được không?
Vạn Dương Trạch mất mát nói, "Ta còn tưởng rằng, hai chúng ta sẽ không giống trước kia......"
Du Việt cũng câu nệ, xác thật là không giống.
"Đúng là không giống, ngươi không ngửi thấy tin tức tố của Omega khác, nhưng có thể ngửi thấy của ta, mà ta cũng không thể tiếp thu Alpha khác, chúng ta xem như là hợp tác trên một loại hình thức khác, đúng là không giống nhau."
Vạn Dương Trạch ngồi dậy, "Ngươi xác định chỉ có như vậy?"
Du Việt nhích người đến mép giường, đùi vẫn còn hơi đau nhức, "Chẳng lẽ không phải sao?"
"Nhưng ta muốn phụ trách ngươi." Vạn Dương Trạch nói.
Du Việt xoa xoa mồ hôi trên trán, "Thật không dám giấu giếm, ta không cần, nếu như ngươi nhất định cần ta phụ trách, ta sẽ không từ chối trách nhiệm, ta chỉ cảm thấy, loại chuyện này cần tình đầu ý hợp, mà vừa