Edit: Juri
Tiêu Ngạn: "Không có việc gì ạ."
Chị gái Lạc rốt cuộc cũng nghe được những lời muốn nghe, vui mừng mỉm cười, còn chưa kịp mở miệng, đã bị câu nói kế tiếp của Tiêu Ngạn quất cho rơi xuống mặt đất.
Tiêu Ngạn: "Màn cắn người khi trước của em ấy, phảng phất như vẫn đang tái hiện lại trước mắt em đây, em còn nhớ rất rõ ràng rành mạch, khung cảnh ấy thú vị biết bao. Mấy chuyện thường ngày đó đối với em mà nói, là chuyện không thể nào nói cho qua là qua được."
Tiêu Ngạn: "Cảm ơn chị, em là đang rất nghiêm túc đấy ạ."
Lạc Tư Tuyết: "......"
Nhóc con của bên oan gia cùng ngành này đúng thật là không ổn tí nào, đã đại học tới nơi rồi, vậy mà vẫn còn phản nghịch như thế.
Làm theo cách trái ngược hoàn toàn, đây chẳng phải là muốn đánh Lạc Tri Dư tới nỗi thiên hoang địa lão luôn hay sao.
Khuyên không được, thật sự khuyên không được mà.
Nhưng bằng lương tâm mà nói, năm đó Lạc Tri Dư ba tuổi ai chỉ đâu đánh đó, thấy Tiêu Ngạn là liền hung dữ hẳn lên, trình độ dính người cũng cực kỳ cao, thủ pháp gây chuyện cũng rất đa dạng chồng chất, nhìn là biết cái mối thù đậm sâu từ nhỏ này không oan uổng tí nào.
Lạc Tư Tuyết thu lại câu cảm ơn, tự nhận mình đã khuyên can thất bại, lòng tự tin chịu đả kích nặng nề, lại tiếp tục hàn huyên vài câu với Tiêu Ngạn, xả mấy chuyện râu ria vặt vãnh ra cho hắn nghe. Chẳng qua thứ khiến nàng có chút ngoài ý muốn chính là, Tiêu Ngạn đã lên năm nhất đại học rồi, thế mà lại cực kỳ hiểu Lạc Tri Dư vẫn còn đang học ở Nhất Trung, đến cả những sinh hoạt vụn vặt hằng ngày, Tiêu Ngạn đều biết hết cả.
"Bình thường thôi ạ." Tiêu Ngạn khiêm tốn.
Lạc Tư Tuyết thông qua Tiêu Ngạn, hiểu biết kha khá về tình trạng của Lạc Tri Dư mấy ngày hôm nay.
"Lại nói tiếp." Chị gái nhà học Lạc đột nhiên nhớ tới một chuyện, trước kia cô cũng đã từng nghe người nhà nói qua vào lần, "Em học ở đại học U sao?"
Tiêu Ngạn lên tiếng: "Mới năm nhất thôi ạ."
"Ò......" Lạc Tư Tuyết muốn nghe ngóng chút tin tức, "Lạc Tri Dư nhà chị dạo này hình như cứ sang bên đó chơi suốt, bảo là tới tìm bạn trai."
Tiêu Ngạn: "!"
"Em đã gặp qua bạn trai Lạ Tri Dư chưa? Nó không muốn cho bọn chị xem lắm, nhà chị cũng không tiện hỏi nhiều, nên chỉ có thể mạo muội đến hỏi thăm tình hinh từ phía em."
Tiêu Ngạn: "Đã gặp ạ, là người vừa tốt tính vừa đẹp trai, còn rất đáng tin cậy."
Chị gái nhà họ Lạc: "?"
"Ơ sao chị lại ở đây?" Lạc Tri Dư đã quay trở lại, "Đi tận một vòng thăm hỏi từng người, mệt chết em rồi."
Lúc đang nói chuyện, Lạc Tri Dư đẩy đẩy Tiêu Ngạn dịch sang bên phải một tí, chừa lại một chỗ trống trên sô pha.
Lạc Tư Tuyết biết rõ quan hệ giữa hai đứa nhỏ này rất kém, thế nên lúc nhìn thấy cảnh tượng này thì có chút kinh ngạc: "Chị...... sang bên kia tí nhé? Hai nhóc nè, hôm nay giữ mặt mũi cho mọi người tí, chúng ta không đánh nhau không cãi nhau ở chỗ này, có việc gì thì về nhà lại tẩn nhau sau, các em hẳn là có thể làm được chứ?"
"Được ạ." Lạc Tri Dư rất nể tình, "Về nhà tẩn."
"Được ạ." Tiêu Ngạn học lại, "Về nhà tẩn."
Chị gái nhà họ Lạc tỏ ra không yên tâm lắm, nhưng vẫn xoay người đi mất hút.
Sau khi Lạc Tư Tuyết vừa rời đi được mười bước, Lạc Tri Dư đã nhấc chân lên, đạp giò Tiêu Ngạn một cái: "Anh với chị ấy nói cái gì thế hả?"
Tiêu Ngạn nhẹ nhàng đá trở về: "Hàn huyên vài ba câu về chuyện của em thôi ấy mà."
Sau khi đi ra ngoài được mười lăm bước, Lạc Tư Tuyết cảm thấy vẫn không yên tâm lắm mà ngoái đầu lại nhìn. Hai cậu nhóc kia vẫn đang đoan đoan chính chính ngồi trên sô pha, đồng thời vẫy tay về phía chị, lộ ra vẻ hài hòa khác thường.
"Chuyện của em?"
"Bảo dạo này em hay chạy sang U đại, chị ấy hỏi anh xem bạn trai em trông như thế nào, nhân phẩm ra sao linh tinh các thứ."
Lạc Tri Dư: "......"
"Sau đó thì sao, Ngạn Ngạn, anh có phải đã cực kỳ không biết xấu hổ mà tự mang mình ra khen hết một lượt không hả?" Lần trước lúc Lạc Tri Dư xách chú vẹt của hắn về nhà cũng đã gặp phải trường hợp tương tự.
"Bình thường thôi mà." Tiêu Ngạn nói, "Anh chỉ nói sự thật, thậm chí còn thật hơn cả đám rắm cầu vồng của nhóc vẹt nhà anh ấy."
"Được thôi." Hợp lý, khó lắm mới có được cơ hội để tăng độ hảo cảm như thế này, nên vì cái gì mà phải bỏ lỡ cơ hội ấy cơ chứ, "Nhớ giúp em tăng độ hảo cảm nữa."
Tóm lại, ở trong bữa tiệc tối đêm nay, hai người vào vai hai diễn viên thực thụ, cái phân cảnh "thân mà lại không thân" này, hai người họ đều cảm thấy mình diễn đã rất đạt.
Rốt cuộc, vào lúc tiệc tối sắp kết thúc, bản thân hai ông chủ đang nói chuyện hợp tác đành phải không vui mà tạm thời bắt tay giảng hòa, còn phải một hai tới khuyên răn thế hệ trẻ kia, bắt Lạc Tri Dư và Tiêu Ngạn phải thân thiện với nhau hơn.
"Hợp tác cộng thắng." Ông chủ Lạc nói, "Tri Dư con sắp thành sinh viên rồi, sau này đừng cứ thấy Tiêu Ngạn là xong vào đánh nhau như thế."
"Khụ, Tiêu Ngạn nhà chúng ta cũng thế, tốt xấu gì cũng lớn hơn một tuổi, nhường nhịn Lạc Tri Dư một chút đi."
Lạc Tri Dư: "?"
[ Ve sầu ]: Doanh nhân toàn là những con người dối trá.
[ Ve sầu ]: Với cái trường hợp này mà nói.
[ Ve sầu ]: Sau lưng khẳng định đều sẽ đang nghĩ thầm, "đánh thắng nhau chưa?".
[ Quả quýt ]: Suỵt.
"Việc lớn hóa nhỏ, việc nhỏ hóa không, bố thấy hai đứa cũng không có mâu thuẫn gì lớn lắm, chẳng bằng bắt tay giảng hòa."
[ Ve sầu ]: Đây là nước đi gì thế hả.
[ Quả quýt ]: Suỵt.
[ Ve sầu ]: Gáy em vẫn còn dấu vết lần trước anh đánh dấu tạm thời em, giờ mọi người lại bảo em với anh bắt tay giảng hòa?
[ Quả quýt ]: Suỵt.
[ Ve sầu ]: Gạo của chúng ta đều sắp nấu thành cơm chín rồi, vậy mà giờ bọn họ mới bắt đầu trồng lúa cho chúng ta, ha.
[ Ve sầu ]: Xuất sắc thật.
Kỹ năng trảo phúng của Lạc Tri Dư rất nhanh đã đạt tới đỉnh cao.
[ Quả quýt ]:......
[ Quả quýt ]: Được rồi, lại đây bắt tay.
[ Quả quýt ]: Nhanh lên, đừng cúi đầu xem điện thoại nữa, mọi người sẽ cho rằng chúng ta không tình nguyện đấy.
Cho nên, dưới sự chứng kiến của phụ huynh hai nhà, từng người xụ mặt bước lên bắt tay giảng hòa.
Lạc Tri Dư thừa dịp không ai nhìn thấy, nắm nắm lấy bàn tay Tiêu Ngạn, trên tay còn bị Tiêu Ngạn đè cho đỏ lên một khối, hai người vừa âm thầm phân cao thấp vừa cảm thấy cực kỳ vui vẻ.
"Đi ra ngoài đi một chút nhé?" Lạc Tri Dư chỉ chỉ ngoài cửa.
"Được." Tiêu Ngạn dẫn đầu cất bước.
Lạc Tư Tuyết: "......"
"Mọi người đều đang khẳng định rằng hai ta ra đây để hẹn đánh nhau hả." Bên ngoài sảnh yến hội, trong một góc hành lang của khách sạn, Lạc Tri Dư dựa vào góc tường, càng nhớ lại chuyện khi nãy càng cảm thấy buồn cười.
"Em cứ xem như mới ra mắt hai bên gian đình đi." Tiêu Ngạn cúi người, hôn đuôi mắt cậu, "Những quy trình cần thiết chúng ta một cái cũng chưa hề thiếu mà."
"Hai người......" Có người đột nhiên lên tiếng, "Hai người đang làm cái gì vậy?"
Đây là người Alpha khi nãy muốn kết bạn với Lạc Tri Dư trong yến hội.
Tiêu Ngạn không nhanh không chậm cắn lên cần cổ Lạc Tri Dư một cái, buông lỏng hai tay đang đặt lên eo của Lạc Tri