Convert: ???????????????????????????????????????????? ????
Edit: Sam
***
Khuôn mặt Bùi Yên đỏ hồng, thầm cầu nguyện cảm giác thẹn thùng này nhanh chóng kết thúc.
Nơi mẫn cảm bị căng ra, vật nóng bỏng đâm vào bên trong.
Cô gái nhỏ nhẹ giọng rên rỉ, kinh hãi xốc chăn lên, cả người run rẩy trước đôi mắt sâu thẳm như biển rộng của anh.
Hai chân bạch ngọc được anh nâng giữa không trung, côn th*t loay hoay khảm sâu vào hoa huy*t phấn nộn.
Bởi vì mông nhỏ được lót gối mềm, cô có thể nhìn thấy gốc rễ đang cưỡng bức cánh hoa nở rộ.
Bụng nhỏ căng trướng khiến Bùi Yên quằn quại, ngón tay thon dài nắm chặt khăn trải giường, đôi mắt mờ mịt lớp sương mù nhìn anh, nũng nịu cầu xin.
"Dịch Phong...Không cần...Em sợ..."
Dưới thân hình người đàn ông là cơ thể trắng tuyết mê hoặc, nhũ hoa cao chót vót, hai viên anh đào đung đưa theo hơi thở dồn dập.
Cô gái nhỏ nhút nhát như một con mồi sập bẫy mãnh thú, chạy trốn đến đâu cũng không thoát được vận mệnh bị ăn thịt.
Sắc mặt Lâm Dịch Phong lạnh lẽo âm u.
Anh đặt hai chân cô lên hông, cúi người áp xuống.
Lồng ngực bao phủ thân thể mềm mại, toàn căn côn th*t hoàn toàn đi vào, phát ra âm thanh "òm ọp".
"Ân a~"
Bùi Yên ngẩng cổ, hô hấp đứt đoạn, gậy th*t không ngừng thao làm khiến cô thần hồn điên đảo, chỗ sâu nhất run cầm cập.
"Bé ngoan, đừng sợ, đã đi vào nhiều lần rồi mà." Lâm Dịch Phong nâng đầu cô gái nhỏ, môi mỏng dán bên tai cô dỗ dành.
Bùi Yên buông khăn trải giường, bám lấy gắt gao bờ vai rộng của anh, vùi đầu trong ngực anh ngâm nga lên tiếng.
Bây giờ, cô gái nhỏ mới ý thức được người đàn ông trước mắt này thuộc về cô, là một nửa thân mật nhất trong cuộc sống sau này.
Bất cứ hành động nào của anh đều làm cô cảm thấy hổ thẹn, hơn thế nữa anh còn đóng dấu "kí hiệu" từng tấc da tấc thịt trên người cô.
Hoan ái điên cuồng từ tối hôm qua quanh quẩn trong đầu cô gái nhỏ, hiện tại mệnh căn dũng mãnh này đang dung hợp giữa hai linh hồn.
Những động tác chiếm hữu lặp đi lặp lại, cảm giác sưng to càng thêm rõ rệt, khóe mắt cô gái nhỏ nhàn nhạt chua xót.
Từ một bé con ngây thơ trong sáng trở thành người am hiểu tường tận chuyện nam nữ.
Tay Lâm Dịch Phong xoa xoa mông nhỏ tinh tế, giúp nơi tư mật giảm bớt trướng đau, hoa tâm liều mạng siết lấy anh, da đầu tê dại vỡ toang.
Anh căng thẳng nhưng không dám động đậy thân người, cẩn thận quan sát biểu tình sinh động của cô gái nhỏ.
Đầu lưỡi nhè nhẹ chạm vào giọt nước mắt, hôn lên gương mặt tinh xảo, từ mắt hạnh lấp lánh nước đến sóng mũi cao thẳng, đôi môi đỏ mọng...!Thở dài thỏa mãn trong lòng.
Vật nhỏ biến thành đà điểu rồi à!
Cho dù hoan ái trong trạng thái say rượu đều trước sau như một tránh né anh, sợ là nửa năm sau cô cũng cự tuyệt cùng anh "thân mật".
Chỉ có một cách đó là giải thích cho cô hiểu chuyện tối qua không phải nằm mơ.
Anh khát vọng thể xác và tinh thần cô gái nhỏ, mong muốn cô giao bản thân mình cho anh nắm giữ.
Muốn cô biết rằng đây là người đàn ông của cô, là trời của cô!
Lâm Dịch Phong dịu dàng khẽ cắn đôi môi ướt át, trán anh lấm tấm mồ hôi, giọng nói nỉ non.
"Bé ngoan, còn khó chịu sao?"
Bùi Yên mở mắt hạnh, con ngươi ngập nước tố cáo anh.
"Anh đã nói chỉ bôi thuốc thôi mà."
Lâm Dịch Phong thấp giọng cười một tiếng, nghiền áp môi cô gái nhỏ đáng yêu, hơi thở nóng rực lưu luyến quanh chóp mũi cô.
"Ngón tay quá ngắn, bên trong còn nhiều chỗ chưa được săn sóc, vật dưới này chỉ cần đi vào một lần có thể thay anh bôi thuốc giúp em."
Vừa nói vừa dùng căn cự vật chậm rãi ma sát mị thịt.
Cô gái nhỏ rên rỉ nghe người đàn ông "vô tội" trả lời.
"Chờ bôi thuốc xong liền rút ra, nếu em không muốn anh sẽ dừng lại, nhé?"