Lâm Dịch Phong tiếp tục uy hiếp cô gái nhỏ, anh ta nói rằng nhất định sẽ làm cô dù chỉ một hiệp cũng không xuống giường được, từ tư thế trên giường hay tư thế dựa vào tường đều sẽ làm đến mấy lần, thậm chí là vừa đút cô ăn cơm vừa làm cô, đến cả trong WC sẽ dùng tư thế xi tiểu mà làm cô đến mấy ngày mấy đêm.Bùi Yên quay đầu liếc nhìn anh, khuôn mặt nhỏ đầy mị hoặc bị tình dục làm đến đỏ bừng.Cô cảm thấy bản thân tức muốn hộc máu, người đàn ông này vậy mà uy hiếp cô, vì thế cô đem quần áo và cả đồ lót đặt sang một bên, ngồi bên cạnh giường."Cô bé ngoan ngoãn, mau! Đi lên!"Thấy cô gái nhỏ đã xoay gót chân trở lại giường với hai viên kiều nhũ trước ngực, nó đong đưa trong tầm mắt.Lâm Dịch Phong liền bắt đầu buông lời ngon tiếng ngọt ra sức dụ dỗ, treo mãi cụm bảo bối ngoan ngoãn bên miệng, hứa rằng chỉ cần cô ngồi lên trên thì chuyện gì anh cũng đáp ứng.Sau đó...!trước ánh mắt đầy khát vọng của Lâm Dịch Phong Bùi Yên đã kéo chăn phủ lên người anh, đem người đàn ông nặng nề này che lại, cũng che luôn vật đang biểu thị dục vọng của anh, chỉ còn ẩn ẩn cái dáng hình của nó."..."Chuyện ngày mai để ngày mai hẵng nói!Cô gái nhỏ lập tức ôm áo ngủ tung tăng đi ra khỏi phòng, khóa chặt cửa lại, khóe miệng lộ ra ý cười, không nghĩ rằng anh cũng có ngày hôm nay.Trong phòng ngủ vẫn vang lên tiếng gầm, xuyên qua cánh cửa đã đóng chặt rồi truyền đến tai, thanh âm nặng nề..........Sau đó là một loạt mệnh lệnh đầy phẫn nộ, cưỡng bức, qua một hồi, chủ nhân của những âm thanh này phát hiện việc này hoàn toàn không có tác dụng và đổi bài, trở thành dụ dỗ rồi lại khẩn cầu, nhận sai..."Bảo bối, trở về được không?""Ông xã không bắt em phải động nữa...!Ngồi lên trên người anh là được...!Ngồi trên đùi anh nghỉ ngơi...""Cô bé ngoan ngoãn...!Trở về đi...!Chỉ cần nằm bên cạnh anh thôi được không...!Để ông xã nhìn em thôi..."Tư thái và ngữ khí càng nói càng nhẹ, thanh âm càng kéo dài hơn, và càng ngày càng hèn mọn...Nhưng mà, Bùi Yên từ sớm đã không nghe thấy, cô ngồi trên sô pha xem video, đeo tai nghe và tận hưởng âm nhạc, cuộc đời này đẹp thật!Xuân phong "một" độ* làm cho cô gái nhỏ cảm thấy thật bừa bãi, thân thể thoải mái, vẫn còn thừa tinh thần và thể lực để làm chuyện khác, so với trước kia cứ như trở thành tấm bánh rán bị anh lăn lộn, lật qua lật lại thì như vầy vẫn sung sướng hơn nhiều.*Xuân phong một độ: Ẩn dụ biểu thị cuộc sống tươi đẹp tràn ngập tình thú, còn mượn nó để chỉ sự đoàn tụ của cặp đôi trai gái yêu nhau.(theo baidu)!***Hôm sau, khi vẫn còn sáng sớm, ánh nắng xuyên qua cửa sổ, chiếu sáng phòng khách đem đến một vùng rạng ngời, Bùi Yên đứng trước cửa phòng ngủ, lòng không ngừng bồi hồi, hai bàn tay cứ xoa đi xoa lại khuôn mặt mãi, có vài phần nản lòng.Tối hôm qua cô cảm thấy trong lòng cực kì sảng khoái, hiện tại sao lại trở thành dạng này rồi? Hành động hôm qua thật đỉnh, hậu quả gì cũng đều không quan tâm.Aaaa, mặc kệ vậy...!Cùng lắm thì cởi trói cho anh xong cô sẽ bỏ chạy.Cô gái nhỏ đầy anh dũng mà hi sinh, nhắm mắt lại lấy chút tinh thần, tay nhỏ nắm lấy then cửa, vặn xuống...Phòng ngủ chìm trong âm trầm, màn cửa kéo đến kín mít, thông qua ánh sáng bên phòng khách len lỏi vào mới có thể nhìn thấy chiếc giường nhưng cũng chỉ mờ mờ ẩn ẩn thôi.Bùi Yến tiến vào và kéo tấm màn thu gọn lại, cho phòng tràn ánh sáng và tiếp thêm dũng khí cho cái gan nhỏ bé này, nhưng thật ra thì ánh sáng khiến người làm chuyện xấu cảm thấy ngượng ngùng, sau đó từng bước một dịch chuyển lại gần đầu giường, bàn tay động tay ba bốn lần mới xốc