Mẹ Bùi lẳng lặng nhìn con gái, nhìn thấy cô gật đầu chắc nịch như mình tưởng tượng, trong đôi mắt xinh đẹp cũng không còn mờ mịt như khi xin lời khuyên của bà ngày trước, chỉ có sự hăng hái và hy vọng, vội vàng không chờ nổi muốn đi về phía người kia.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về truyen5z. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của truyen5z. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Bà không nhịn được cảm thán trong lòng, đứa nhỏ này nhìn có vẻ nghe lời nhưng lại cực kì có chính kiến, bây giờ đã thật sự trưởng thành rồi, cũng không chỉ là áo bông nhỏ tri kỉ của bà nữa, sau này cô con gái nhỏ của bà sẽ là vợ, là mẹ của người khác...
Cảm xúc phức tạp này quấy nhiễu ở đáy lòng của mẹ Bùi, mơ hồ có nỗi chua xót xông lên mí mắt.
Bà ôm lấy Bùi Yên với vô vàn cảm xúc ngổn ngang, tỉ mỉ dặn dò con gái về hết thảy những điều mà bà có thể nghĩ ra, nói trong nhà không thiếu tiền, bảo cô không cần để đối phương trả tiền mãi khi đi ra ngoài chơi, tiêu chí đầu tiên của một tình yêu chân thành là dựa trên cơ sở bình đẳng.
Còn nói cho dù người kia có giỏi như thế nào thì cô cũng đều phải tự có sự nghiệp của mình, cùng nhau trưởng thành mới có thể nắm tay nhau đi xa hơn được.
...
Bùi Yên nghe đến mức nước mắt lưng tròng, mẹ là giáo viên nghiêm khắc trong cuộc đời cô, hiếm khi có một mặt dịu dàng tới tận xương như này, chỉ có khoảng ba, bốn lần trong trí nhớ, nhưng lần nào cũng khiến cô không nhịn được mà rơi lệ.
Cô gái nhỏ khẽ gật đầu, ý muốn khóc cũng xông tới tận cổ họng, sau đó lại phát hiện mẹ cúi đầu nhìn cô: “Con và cậu ta tiến triển đến bước nào rồi? Chắc chưa quan hệ đâu nhỉ?”
Mẹ Bùi vừa nói vừa nghiêm túc quan sát phản ứng của con gái.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về truyen5z. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của truyen5z. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Bùi Yên giật mình, ý muốn khóc biến mất, thay thế bằng việc tay chân luống cuống.
Xong rồi... Xong rồi... Nếu như bị mẹ biết cô đã sớm như vậy... vậy thì cô xong đời rồi....
Cô không dám nhìn thẳng vào ánh mắt sáng ngời của mẹ, cụp mắt lúng ta lúng túng lắc đầu: “Chưa...”
Dáng vẻ này ở trong mắt mẹ Bùi chính là sự thẹn thùng khi thiếu nữ chưa từng biết tới chuyện ấy.
Bà gật đầu một cách yên tâm, còn không quên nhẹ giọng nhắc nhở con gái, nói rằng mặc dù bây giờ không giống như thời đại của bà nhưng tốt nhất nên nên để kết hôn rồi hãy...
“Tên nhóc kia trông có vẻ cũng là người nho nhã lễ độ, hẳn là tiếp nhận giáo dục truyền thống, mẹ có thể yên tâm về phương diện này rồi, nhưng vẫn phải tự bảo vệ bản thân cho tốt, nghe rõ chưa?”
Bùi Yên yên lặng gật đầu, mẹ nói gì nghe nấy, dáng vẻ cực kì ngoan ngoãn, thực tế... 囧 mặt đỏ tai hồng...
Không đâu... khi anh chơi lưu manh đủ kiểu với cô ở trên giường thì không hề hào hoa phong nhã chút nào.
*****
Trong phòng cô gái nhỏ đặc biệt ấm áp, nhưng phòng bếp lại không phải như vậy.
Truyền thống của nhà họ Bùi là đàn ông quản lí phòng bếp, toàn bộ công việc nấu nướng đều rơi xuống