Dỗ dành người khác là một kỹ năng sống, vừa không được để cho người ta cảm thấy nịnh nọt, lại phải nói sao cho vừa lòng người.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về truyen5z. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của truyen5z. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Lâm Dịch Phong rất khéo léo, dăm ba câu đã khiến hành động đi lại nước cờ của bố Bùi trở thành sự chỉ bảo đối với người trẻ tuổi.
Dẫu sao thì anh là một người đánh cờ tay mơ, sau khi trải qua vài trận cũng hiểu ra được cách bài trí chiến tuyến, nắm bắt được toàn cục, đây đều nhờ vào nhiều lần "uốn nắn" của bố Bùi trên bàn cờ.
Bố Bùi nghe thấy những lời nói này thì lập tức vui vẻ, hài lòng nhìn chàng trai này, vẫn là con rể dễ dạy, hiểu được dụng ý sâu xa của ông.
Nhìn lại con gái chống đối mình, ý ghét bỏ thể hiện rõ trong lời nói.
Bùi Yên nhìn bản thân bị tấn công hai phía, liếc mắt nhìn về phía bạn trai.
Người này đang nói ba hoa chích chòe, bỏ đi những ý rườm rà thì rõ ràng là đang nịnh hót, lừa bố cô trúng kế.
Cô gái lẩm bẩm mấy câu, mang chiếc bánh bao còn đang ăn dở ở trong bát xuống lầu.
Bỏ đi bỏ đi, hai người đàn ông cô nói không lại, vẫn nên đi tìm mẹ thì hơn.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về truyen5z. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của truyen5z. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Sau vài ván, vẫn là bố Bùi thắng sít sao, người già chưa chắc đã không hiểu người trẻ tuổi trước mặt đang nhường mình, nhưng với thân phận là bố vợ thì ông đương nhiên hi vọng có cái uy trước mặt con rể.
Vậy là lòng hư vinh được thỏa mãn, ông bắt đầu vào chủ đề chính, "Yên Yên nói với cậu chuyện xảy ra với nó ở cấp ba chưa?"
Bố Bùi nghiêm mặt vài phần, nhìn thấy người trẻ tuổi trước mặt mình khẽ gật đầu.
Ông hạ quân cờ xuống, ánh mắt trong tròng kính thâm trầm không rõ, suy nghĩ dần dần bay xa, lún sâu vào hồi ức khiến ông sợ hãi nhất.
Ngày đó chỉ là cuối tuần bình thường, mỗi buổi sáng thứ Bảy Yên Yên lên lớp xong sẽ trở về nhà hai tối, đôi vợ chồng già buổi sáng bận bịu trong nhà bếp, muốn làm một bàn lớn những món mà con gái thích ăn để đãi cô.
Kết quả là làm xong thức ăn rồi thì trái đợi phải mong cũng không thấy người trở về, đang định gọi cho chủ nhiệm lớp của cô thì điện thoại của trường đã gọi đến trước.
Trong nháy mắt khi nhận điện thoại, bố Bùi suýt chút nữa giận đến tăng xông, không biết đầu dây bên kia bị thần xui quỷ khiến gì mà nói Yên Yên vu oan cho bạn học.
Con gái của ông mà ông còn không rõ nữa sao, người từ nhỏ ngay cả lúc hoảng sợ cũng không làm bừa, sao có thể biết làm loại chuyện này.
Hai vợ chồng vội vàng cảm ơn nhà trường, thời khắc nhìn thấy con gái thì tim như tan vỡ, bảo bối bình thường