Không ai biết trong lòng Lâm Dịch Phong đã quay cuồng mãnh liệt nghiêng trời lệch đất như thế nào, cơn thú tính ập đến mà không có cách nào khống chế, hận không thể lột da tháo xương bảo bối nằm dưới cơ thể mình để tất cả hòa nhập làm một cùng với máu thịt mình.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về truyen5z. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của truyen5z. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Trên thế giới này có hàng vạn người qua đường, nhưng anh chỉ muốn cô, muốn tất cả mọi thứ của cô!
Từng tấc từng thước trên cơ thể đều kêu gào anh ức hiếp cô, làm cô khóc, để cô vứt bỏ hết tất cả những rụt rè ở trong lòng, trao linh hồn của cô vào tay anh.
Vì vậy Lâm Dịch Phong kìm nén lại dục vọng đang bành trướng trong lòng mình, chỉ vì lời cầu xin trần trụi trong miệng cô.
Câu nói gần như có thể nói là thấp kém đến tận cùng khiến Bùi Yên lúng ta lúng túng nhìn anh, hốc mắt đỏ bừng vì xấu hổ và sợ hãi nhưng ngọn lửa hừng hực dưới cơ thể cô bị đỉnh đầu gậy thịt đâm chọc không ngừng mà dâng cao tới điểm cực hạn, gần như nuốt chửng lấy cô.
Cô cắn chặt môi và cố chấp lắc đầu... không thể nói... không thể nói... Cô kiềm chế giọt nước mắt lấp lánh trào ra gò má nhưng vẫn cứ liều mạng với tia lý trí cuối cùng liều chết không làm theo.
Lâm Dịch Phong không hề tức giận, chỉ nhẹ nhàng thở dài, nụ hôn dịu dàng rơi trên khóe môi, cằm và mũi cô.
Sức lực phía trên cũng như đang cọ xát huyệt nhỏ của cô, mỗi khi quy đầu đẩy sâu vào toàn bộ lại rút ra ngay lập tức, hoặc sẽ chống lên hoa huyệt sau đó khẽ xoay vòng, trêu đùa hoa huyệt của cô gái tới độ thổn thức bật khóc.
“Ưm... a…”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về truyen5z. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của truyen5z. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Bùi Yên vùi đầu vào hõm cổ anh khẽ rên rỉ, giọng nói mềm mại càng lúc càng kéo dài, càng lúc càng mê người.
Sau mỗi lần gậy thịt chọc mạnh vào hoa huyệt, cô gái cứ tưởng rằng anh sẽ đi vào, nhưng chỉ quy đầu đang không ngừng dụ dỗ cô mà thôi.
Ngứa quá… khó chịu quá….
Bùi Yên sắp bật khóc, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng, ướt át vì dục vọng, thậm chí không kìm được mà nhấc mông lên để hùa theo anh, hai chân quấn quanh eo anh, chỉ để cho vật nam tính thô to kia có thể tiến vào.
Nhưng cho dù cặp mông có nhếch lên trong không trung như nào, đói khát tiếp nhận ra sao, cuối cùng cũng chỉ có một phần quy đầu đút vào trong.
Mỗi lần cô chủ động, người đàn ông đều lùi lại một chút, cảm giác ngứa ngáy từ sâu trong huyệt nhỏ lần lượt tuôn ra, suýt chút nữa thiêu chết cô.
“Anh xấu… anh xấu xa muốn chết…”
Bùi Yên khóc hức hức từng tiếng, nắm tay đấm lên lên lưng người đàn ông, khóc lóc kể lể vô cùng ấm ức, nước mắt ướt đẫm ngực anh.
“Đúng, chồng xấu xa, chỉ xấu xa với em.”
Lâm Dịch Phong thở dài, ôm cô chặt hơn, anh âu yếm hôn cô, giọng nói vì kiềm chế tới điểm giới hạn cao nhất mà khàn đục đáng sợ, “Nói với chồng đi, nói xong thì chồng sẽ cho em.”
Bắp thịt dưới háng căng cứng, gân xanh nổi lên dữ dội, nhưng vẫn không chút nao núng mà cọ xát cô, khiến cho cơ thể mềm mại mẫn cảm không ngừng rùng mình.
Cuối cùng thì Bùi Yên cũng từ bỏ, đôi mắt đẫm một màn sương ướt át dày đặc, cô tủi thân cắn vào đôi môi mỏng gợi cảm của anh, khẽ khàng nói ra câu mà người đàn ông muốn nghe nhất, vừa dứt lời, Lâm Dịch Phong lập tức đẩy sâu vào bên trong.
Sự chiếm hữu khác hoàn toàn với những ngón tay, như thể vật to lớn nóng rực đó hung hãn đút thẳng vào trong mạng sống của cô, cạy mở luôn linh hồn cô.
Người đàn ông vừa mới tiến vào, đã bắt đầu tàn nhẫn cắm rút, hoàn toàn không cho cô thời gian thích ứng, hông co lại rồi ưỡn ra, quy đầu ra sức đẩy vào sâu giữa hoa huyệt.
“Hư a... a... a ưm...”
Cú thúc bất thình lình xảy ra khiến Bùi Yên không kiềm chế được mà bật ra tiếng ngâm nga, chân bám hai bên eo anh cứ lắc lư theo từng nhịp đẩy vào.
Lâm Dịch Phong làm càng lúc càng sâu, càng lúc càng mạnh, bấu chặt vào cặp mông mịn màng mềm mại của cô.
Gậy thịt sẫm màu kia hết lần này tới lần khác cắm vào sâu trong khe huyệt, khoái cảm khi gậy thịt cạ vào cạnh bên khiến người đàn ông sướng không thể giữ nổi tự chủ, gậy thịt đút vào trong hoa huyệt của cô gái lại phồng to ra thêm một chút, căng tới mức sắp sửa nổ tung hoa huyệt của cô gái.
Sắp chết rồi... sắp chết tới nơi rồi…
“Hư a.. a! Chồng ơi! A!...
Bùi Yên bị làm vừa sướng vừa đau, cây gậy kia không khác gì cây đinh, đóng cô chặt chẽ vào ngay dưới hông của người đàn ông.
Cô lắc lắc cái đầu nhỏ bé yếu ớt của mình,