Tình Cờ Cướp Được Tương Tư

Chương 14


trước sau


 
Chương 14: Mật đào mềm mại mọng nước (H)
 
Liễu Uẩn Chi bị nàng bịt miệng, chỉ lộ ra ánh mắt sáng ngời.
 

Du Yên nhìn vào mắt hắn, đôi mắt hắn vốn kích động rồi sau đó lại dịu dàng, mang ý cười trong trẻo chăm chú nhìn nàng.
 
Trái tim nàng bị hẫng một cái khá mạnh, nàng cắn môi dưới, bị hắn nhìn đến đỏ cả mắt, không biết dời ánh mắt nhìn đi đâu.
 

Hình như có khí nóng từ trong miệng hắn thở ra, tiến thẳng lòng bàn tay nàng, nàng giống như bị bỏng rút mạnh tay ra, sau đó đứng tại chỗ xoắn tay không biết phải làm sao, chỗ đó vẫn vô cùng nóng.
 
"Sao thế, ta còn chưa đọc xong." Không hiểu sao Liễu Uẩn Chi lại nổi lên ý định trêu đùa nàng một chút.
 
"Đừng đọc... ta cũng không nghe đâu." Du Yên nói lắp ba lắp bắp.
 
"Không phải vừa nãy nói nhất định phải nghe sao?"
 
"Ta... ta không biết... đây là diễm thư." Du Yên giải thích. Toi rồi, trong lòng Liễu Uẩn Chi, nàng có thể trở thành một nữ tử lang thang tuyên dâm vô độ hay không.
 
Khóe miệng Liễu Uẩn Chi mang theo ý cười, "ừ" một tiếng.

 
"Người bạn đó của nàng, đừng quen thì tốt hơn." Hắn còn nghiêm túc nói với nàng.
 
"Được." Du Yên cúi đầu đồng ý, không dám phản bác một chút nào.
 
-
 
Du Yên cầm sách, nói tạm biệt rồi định chạy đi.

 
Trước khi đi, nàng quay đầu lại nhìn Liễu Uẩn Chi đang nhìn mình, dừng một chút, nói: "Ta thật sự không biết... Ngươi đừng tưởng là..."
 
"Ta biết. Ta sẽ không đâu. Chuyện nàng đồng ý với ta cũng phải làm được." Liễu Uẩn Chi yên lặng nhìn nàng nói.

Đương nhiên là hắn tin tưởng nàng rồi, nhưng mà người bạn kia cũng không nên quen thân thêm nữa.
 
"Được, ta nhớ kỹ rồi."
 
"Còn có, sau này nếu muốn nghe sách... thì đến tìm ta, ta đọc cho nàng."
 
"Được." Du Yên suy nghĩ một lát, đồng ý.
 
Khi đi đến sân, gió lạnh lướt qua hai gò má của nàng, lúc này nàng mới cảm thấy hô hấp nhẹ nhàng một chút, nhiệt độ trên mặt cuối cùng cũng hơi hạ rồi.
 
Đọc sách.
 
Kiếp trước hắn cũng thường đọc sách cho nàng, nhưng mà là nàng quấn quýt lấy hắn.
 
Kiếp này, hắn chủ động đề nghị đọc sách cho nàng.
 
Du Yên lấy tay vỗ vỗ má mình, miệng lẩm bẩm: "Tỉnh táo lại! Tỉnh táo lại!"

 
....
 
Mặc dù trong lòng Du Yên đã ám thị bản thân hàng trăm lần đừng có ý nghĩ không an phận với Liễu Uẩn Chi.
 
Nhưng đêm nay trước khi đi ngủ nàng vẫn nghĩ đến hắn.
 
Vừa nhắm mắt lại, trong đầu là cảnh tượng hắn đọc sách cho nàng vừa rồi.
 
Còn có giọng nói ấm áp của hắn, khuôn mặt tươi cười dịu dàng.
 
Không hiểu sao, bàn tay đã bịt miệng hắn lại âm ỷ nóng lên.
 
-
 
Sau



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện