Tôi cũng cảm thấy hai người thực sự đẹp đôi!
Sắc mặt của Hà Nhược Liên thay đổi, giọng nói quen thuộc và trầm ấm tác động mạnh mẽ đến mức chao đảo tinh thần, bờ vai trần trắng noãn mảnh mai đột ngột run rẩy, lập tức xoay người về phía sau.
Đối diện với cô hiện tại là một chàng trai có vẻ đẹp lãng tử và chững chạc, khuôn mặt góc cạnh với vóc dáng cao to rắn rỏi như người mẫu, thần thái lạnh lùng và nguy hiểm hơn hai năm về trước rất nhiều.
Sự xuất hiện của Dịch Kính Nam ở bữa tiệc hôm nay thực sự chấn động, không riêng Chung Vĩnh Sơn và Hà Nhược Liên, những vị khách có mặt tại đây cũng bất ngờ và tò mò không ít.
Sở dĩ từ sau khi hắn gặp tai nạn chẳng có ai nhìn thấy, tập đoàn Dịch Thị suốt hai năm qua đều do ông Dịch và Dịch Đạt Dân, em họ của hắn điều hành.
Có vài thông tin cho rằng nửa đời sau của hắn phải sống đời sống thực vật, nguồn khác thì cho biết hai chân bị tổn thương nên đã bị liệt, do mặc cảm và tuyệt vọng nên sống ẩn.
Không gian như đứng yên, đôi mắt to tròn của Hà Nhược Liên chứa đầy lệ cay nhìn đối phương, sau đó tầm mắt dịch chuyển tiến xuống đôi chân mạnh mẽ của Dịch Kính Nam.
Trong nhất thời không thể khống chế được cảm xúc thế nên giọt lệ vội vàng tuôn rơi, nhưng khuôn miệng lại nở nụ cười mừng rỡ.
Lúc này, Chung Gia Uyển chạy đến bên cạnh, vỗ vào tấm lưng cho cô thức tỉnh.
Năm đó cô hoàn toàn không có lỗi, do mặc cảm về xuất thân, cộng thêm những câu nói cay nghiệp của bà Dịch thì một người mong manh và yếu đuối như cô sao có thể chịu được.
- Kính Nam, hai năm qua cậu ở đâu sao không liên lạc và gặp gỡ với bạn bè.
Lúc hay tin cậu gặp tai nạn, tôi có đến bệnh viện thăm cậu, nhưng khi đó bác sĩ không cho vào phòng.
Một người bạn học tiến đến vỗ vào vai của hắn, Chung Đức Vĩnh lúc này như đang bị phong ấn, đứng đơ một chỗ và sắc mặt cứng đờ nhìn bạn thân.
Anh có sai không khi theo đuổi Nhược Liên?
Dù cả hai không chính thức chia tay, nhưng thái độ kiên định của bà Dịch như một lời nói phũ phàng.
Nếu anh có sai, có lẽ do đã ích kỷ không nói ra sự thật với Dịch Kính Nam.
Nhưng nếu nói ra, người đau khổ nhất chính là Nhược Liên!
- Cảm ơn cậu, do tôi có chút việc cá nhân nên không liên lạc với tụi cậu.
Hiện tại đã rảnh, hôm nào chúng ta không say không về một bữa.
- Được, nói cho cậu biết một tin vui, Chung thiếu gia của tụi mình sắp đeo gông vào cổ.
Khóe môi của Dịch Kính Nam cong lên, ánh mắt sắc bén nhìn người yêu cũ rồi nhìn sang bạn thân, cất lời đáp lại:
- Tụi mình cũng nên học hỏi cậu ấy đi, sắp già tới nơi vẫn không theo đuổi được người yêu của người ta...à nhầm, chẳng theo đuổi được người mình yêu.
- Cậu trở về khi nào? Phùng Hạo chỉ đang gạt cậu thôi, tôi vẫn còn độc thân.
Chung